10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 18: TÔI, LINH QUỲNH, NHẬN TIỀN! (18)

/1736
Trước Tiếp
Khương Húc không muốn báo cảnh sát, nhưng không biết là ai đã lén lút đi báo, bên cảnh sát còn tìm đến tận nơi để điều tra.

Người mà Khương Húc tìm lúc trước quá sợ hãi nên chạy biến trước rồi.

Anh ta không chạy còn đỡ, tự dưng chạy thẳng thế này còn khiến cảnh sát chú ý hơn.

Lúc bị bắt về, do quá hoảng sợ, anh ta cũng nhanh chóng khai tuột hết cả ra.

Anh ta khai rằng, chính Khương Húc đã giật dây bảo anh ta đưa chai nước đó đến phòng nghỉ của Lục Văn Từ, nhưng anh ta không biết vì sao cuối cùng nó lại xuất hiện trên bàn của Khương Húc.

Vị trí ghế nghỉ của Khương Húc vừa khéo lại nằm trong điểm mù của camera giám sát khu vực quay phim, cũng không ai để ý tới có người đặt chai nước ở đó từ bao giờ.

Chuyện này, suy cho cùng là Khương Húc tự làm tự chịu thôi, chẳng có ai đồng cảm với anh ta được.

Khương Húc xảy ra việc như thế này, không thể tiếp tục quay được nữa, cuối cùng đoàn phim chỉ có thể đổi người.



Vì chuyện của Khương Húc, đoàn phim phải nghỉ mất một ngày.

Sau khi Lục Văn Từ lấy lời khai xong, anh quay về khách sạn để chờ thông báo của đoàn.

“Chai nước đó…” Lục Văn Từ ngẫm nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn cất tiếng hỏi Linh Quỳnh, “Là do cô đặt sang bên ấy phải không?”

Khi đó đột nhiên cô ấy hỏi câu kia… đã kỳ quặc lắm rồi.

Linh Quỳnh vùi mình trong ghế sô pha chơi trò chơi. Nghe thấy câu hỏi của Lục Văn Từ, cô hơi hếch cằm lên, ánh mắt vẫn cắm vào màn hình điện thoại.

“Chẳng phải bố đây đã nói từ nay về sau sẽ che chở cho anh rồi à?” Đã tiêu tiền cho bé con nhà mình như thế rồi, làm sao có thể để kẻ khác bắt nạt được chứ.

Muốn bắt nạt, cũng chỉ cô mới được bắt nạt thôi!

Hừ!

Lục Văn Từ ngây người. Tóm lại chính là cô hả?

Anh ta dè dặt nói: “Lỡ mà trong đó bỏ thuốc độc trí mạng, cô làm như vậy là… giết người rồi, cô không sợ à?”

Linh Quỳnh thản nhiên “ồ” một tiếng, “Tôi đã quan sát trước rồi, ở đó không có camera giám sát.”

Lục Văn Từ nín thinh, thế còn vấn đề “giết người” thì sao hả?

Linh Quỳnh lại kiêu ngạo bổ sung thêm: “Tôi cũng lau sạch hết vân tay trên đó rồi. Tôi chuyên nghiệp cực kỳ luôn.”

Lục Văn Từ thực sự cứng họng.

Cái chuyên nghiệp đó thì thôi bỏ đi, không cần đâu.



Chập tối, Trần Phương Xuyên mới tới, nhân tiện đưa một người trợ lý đến, từ nay về sau sẽ đi theo Lục Văn Từ.

Khoảng thời gian này, trong số nghệ sỹ mà Trần Phương Xuyên quản lý có một người dính scandal nên anh ta bận đến tối mắt tối mũi, mãi vẫn không có thời gian sắp xếp ổn thỏa cho Lục Văn Từ.

Chủ yếu cũng là vì Lục Văn Từ rất hiểu chuyện, cực kỳ đỡ lo.

Lục Văn Từ cũng tiện đà hỏi luôn anh ta về chuyện Linh Quỳnh làm quản lý phó.

Mặt Trần Phương Xuyên ngây ra không hiểu: “Người quản lý phó á? Là cái gì?”

Lục Văn Từ vốn đã cho rằng Linh Quỳnh nói nhăng nói cuội thôi, bây giờ nghe Trần Phương Xuyên hỏi lại, anh ta hoàn toàn không thấy lạ lùng gì, ngược lại còn có cảm giác bó tay kiểu “biết ngay là như thế mà”.

Trần Phương Xuyên có mối quan hệ khá rộng rãi. Anh ta nghe ngóng trong đoàn phim một hồi mới biết, Linh Quỳnh dựa vào nhà đầu tư lên tiếng mới lấy được thẻ thông hành trong này.

“Cậu với cô ấy… vẫn nên giữ chút khoảng cách thì hơn.” Trần Phương Xuyên dặn dò anh ta, “Sau này chờ đến khi cậu nổi tiếng, từng chút chuyện nhỏ xíu thôi cũng sẽ trở thành scandal được đấy.”

Trần Phương Xuyên biết rõ, Lục Văn Từ có thể ký hợp đồng được với Giải trí Việt Ảnh, công lao chính là do cô gái trẻ kia quá giỏi làm bánh vẽ, thuyết phục được Giải trí Việt Ảnh.

Lục Văn Từ có thể nhảy ra được khỏi hố lửa hoàn toàn là nhờ vào cô ấy hết. Hơn nữa, thân phận của cô ấy cũng không đơn giản chút nào, nên bắt bọn họ hoàn toàn không qua lại với nhau nữa là chuyện không thực tế.

Do đó, anh ta chỉ có thể dặn dò Lục Văn Từ chú ý hơn một chút thôi.

Lục Văn Từ im thin thít.

Hiện giờ cô ấy đã ngang ngược chiếm luôn cái giường vốn thuộc về anh rồi, phải giữ khoảng cách với cô ấy thế nào đây?

Lý do của Linh Quỳnh cực kỳ đầy đủ, cô không có thẻ căn cước, không thể nào đi thuê một căn phòng khác được.

Trần Phương Xuyên nói thêm với Lục Văn Từ một số chuyện nữa, thấy thời gian không còn sớm, anh ta mới đứng dậy chuẩn bị ra về.

“Thôi được rồi, cậu chuyên tâm quay phim đi nhé, có vấn đề gì cứ liên lạc trực tiếp với tôi, tôi sẽ xử lý giúp cậu. Phúc lợi cho nghệ sỹ của công ty chúng ta cực kỳ tốt, cậu đừng có như lần trước.”

“Vâng ạ, em cảm ơn anh Trần.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Thùy Trâm ĐặngTruyện hayy - sent 2024-10-30 20:27:56
Mai Anh Lê1652030494Duyệt thẻ giúp mình - sent 2024-04-28 00:18:04
quyen nguyen hoang leDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2024-04-19 21:07:21
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương