Nhưng khi hắn rót khí hỗn độn vào trong Lôi Phong U Thần Kiếm này rồi thi triển ra thì không ngờ lại trực tiếp chạm đến lực quy tắc tầng bốn!
Huân ôm đầu gối, nhìn đường kiếm quang kia của La Chinh xuyên qua cái khe đó, liền thản nhiên nói: “Thanh kiếm này sở hữu năng lực làm tăng thêm quy tắc, thần khí nhất phẩm mà có năng lực như vậy cũng xem như là không tồi.”
“Tăng thêm quy tắc?”
“Đúng, thanh kiếm này có thể làm cho lực quy tắc của ngươi được tăng lên...”
“Nói thế chẳng phải là khi ta hiểu rõ lực quy tắc tầng bốn thì có thể thi triển ra quy tắc tầng năm sao?” Con ngươi La Chinh chợt sáng lên.
Huân lắc đầu, “Làm gì dễ dàng như vậy, tầng thứ tư và tầng thứ năm chênh lệch rất lớn. Điều khiển lực quy tắc mấy tầng phía trước đều không hề khó khăn, nhưng đến tầng phía sau thì mỗi một tầng đều khác nhau một trời một vực. Kiếm này chỉ nâng cao lực quy tắc của ngươi chứ không phải thực sự tăng lên một cấp độ cho ngươi.”
“Thì ra là thế.” La Chinh gật đầu, cho dù như thế thì bây giờ cũng đã hỗ trợ tương đối lớn đối với La Chinh rồi.
Huống hồ, điều thần bí trong thanh thần khí nhất phẩm này cũng không phải chỉ có chút xíu thế này, ví dụ như bóng người mơ hồ kia!
Tĩnh thiếu gia này là võ giả của Yến Vân Đường, hắn khá là tự tin với thực lực của chính mình. Lăng Vân Đường và Yến Vân Đường của thiên cung Vân Miểu cũng không đơn giản chỉ là người mới và người cũ. Người có thể vào thiên cung Vân Miểu thì có thể được cho là một nhân vật trong Thượng Giới, chỉ có thiên tài cao cấp của thánh địa thập phẩm mới có tư cách gia nhập.
Mà bộc lộ tài năng trong Lăng Vân Đường, gia nhập Yến Vân Đường thì cũng được coi là thiên tài siêu cấp, đáng để liên minh tốn tài nguyên bồi dưỡng.
Cho nên Tĩnh thiếu gia này mới có thể ngông cuồng như vậy. Trong mắt hắn, tuy rằng thằng nhóc vừa mới gia nhập thiên cung Vân Miểu này đã lấy được Lôi Phong U Thần Kiếm, nhưng cùng lắm cũng chỉ do ăn may thôi, chỉ thế mà thôi.
Hắn thậm chí cho rằng La Chinh không dám ra tay với mình.
Nhưng khi hắn cho là như vậy, đồng thời đi tới không hề kiêng dè gì thì đột nhiên một ánh chớp màu xanh thẳm xuất hiện trước mắt. Mà ánh chớp này lại vẫn quay xung quanh một kiếm gió màu đen, hơn nữa đằng sau kiếm gió còn có một bóng người mờ ảo...
Giờ khắc này, trong con ngươi hắn hắt ra tia sáng của sấm sét, lông tơ toàn thân dựng đứng. Hắn chưa kịp hít sâu một hơi thì cả người đã bắn ngược lại!
Cùng lúc đó, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm, đó là một thanh kiếm khiên!
Tĩnh thiếu gia không hoàn toàn nói láo, hắn đam mê thu thập các loại kiếm. Kiếm có hình dạng khác nhau, kiếm có tác dụng đặc thù, kiếm lưỡi rộng, kiếm to cầm bằng hai tay, kiếm hình rắn, kiếm đâm, huyền khí, linh khí, tiên khí, thánh khí... đủ các phẩm cấp, cần gì có nấy.
Thanh kiếm khiên này thật ra là một loại trọng kiếm thay đổi kiểu dáng mà thành, thân kiếm rộng một thước rưỡi, dài ba thước, nhìn qua giống như một cái khiên!
Mà kiếm khiên thân là thần khí tòng nhất phẩm, đã từng cứu mạng hắn nhiều lần vào những thời điểm mấu chốt, giúp hắn ngăn cản mấy lần công kích kinh khủng!
Tĩnh thiếu gia tuyệt đối không ngờ công kích từ đòn này của La Chinh lại bén nhọn như vậy. Cũng chính vì khí thế sắc bén này khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, cho nên hắn gần như không chậm trễ chút nào liền thi triển ra chiêu giữ mạng mạnh nhất của mình!
“Kiếm khiên hành thổ giúp ta diệt kiếp!”
Song song với việc liên tục lui về phía sau, hắn cũng đánh một luồng chân nguyên vào trong kiếm khiên!
“Keng!”
Trên kiếm khiên kia đột nhiên hiện ra một ánh sáng màu vàng đất, hơi thở nồng đậm của quy tắc hệ Thổ phóng ra ngoài, khiến cho thanh kiếm khiên này có vẻ càng cứng và nặng hơn nữa!
Cùng lúc đó, ánh chớp dữ dội nọ cũng quất vào trên kiếm khiên rất nặng kia, để lại những đường vân đen kịt trên mặt ngoài của kiếm khiên, giống như từng con rắn nhỏ bò khắp mặt ngoài của kiếm khiên.
“Kéo!”
Trong nháy mắt lực sấm sét kia lan tràn trên thân kiếm khiên, Tĩnh thiếu gia cũng không dám cầm thanh kiếm khiến này. Hắn rút hai tay ra, để kiếm khiên tự đứng vững ở đằng trước mặt mình, còn hắn thì vẫn không ngừng lui về phía sau!
Nhưng một kiếm này của La Chinh không phải chỉ có lực sấm sét, chẳng mấy chốc, kiếm gió màu đen kia trực tiếp bổ vào chính giữa kiếm khiên, cắt kiếm khiên của hắn thành hai đoạn ngay trước con mắt của mọi người!
Lui!
Trơ mắt nhìn thanh kiếm khiên bị hỏng, Tĩnh thiếu gia cũng tiếc đứt ruột. Nhưng rốt cuộc giữ mạng vẫn quan trọng hơn, hắn gần như không do dự chút nào mà tiếp tục lui về phía sau, bởi vì ngoại trừ ánh chớp và kiếm gió kia ra thì còn có một bóng người nữa.
Bản thân hắn cũng không biết bóng người kia là cái gì, mà La Chinh cũng không biết.
Nhưng hắn đã mất đi sự bảo vệ của kiếm khiên, dưới tình huống tay không tấc sắt, bóng người kia lại chạy thẳng tới mình thì kẻ ngu cũng sẽ chạy trốn!
Nhưng thế tới của bóng người kia lại cực nhanh, sau khi kề sát Tĩnh thiếu gia thì liền nã một quyền tới.
Cú đấm này chính là một quyền đơn giản nhất, nhưng không thể coi thường thế quyền này. Hai cánh tay của Tĩnh thiếu gia che trước lồng ngực của mình theo bản năng.
“Ầm!”
“Đùng!”
Đột nhiên hai cánh tay của Tĩnh thiếu gia gãy lìa, mà sức mạnh của một quyền kia vẫn chẳng hề suy giảm, trực tiếp đánh vào bộ ngực hắn. Toàn thân hắn liền như con diều đứt dây, bắn ngược về phía sau, cuối cùng nặng nề nện xuống đất.
La Chinh ngồi ở trong phòng, mọi người đứng ở ngoài phòng, trong phòng ngoài phòng đều vô cùng yên tĩnh.
Uy lực của một kiếm này không chỉ vượt ra khỏi dự liệu của rất nhiều nhóm võ giả, cũng vượt ra khỏi dự đoán của La Chinh, chỉ có Huân là hờ hững.
Thứ có thể làm cho Huân khiếp sợ quả thực không nhiều lắm. Tựa như lúc trước La Chinh lấy Thét Lệnh kia ra, nó hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết thông thường, nên tất nhiên khiến cho nàng cảm thấy khó tin. Còn món thần khí nhất phẩm này thì theo nàng cũng bình thường thôi.
La Chinh sững sờ nhìn bóng người dần dần tiêu tan kia, cũng sợ hãi than: “Tại sao kiếm của ta còn có thể tạo ra một người?”
Huân thản nhiên nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì chiêu thức của bóng người kia là có thể sửa đổi, hơn nữa không chỉ có thể đánh ra một quyền...”
Nghe Huân nói như vậy, La Chinh nhướng mày, quả thực khi vừa mới đâm ra một kiếm này, La Chinh có sinh ra một cảm giác tâm ý tương thông. Hắn cho rằng đó là do đây là thần khí nhất phẩm. Nhưng bây giờ nghĩ lại, trong nháy mắt đó, hẳn là hắn và bóng người này đã sinh ra mối liên hệ, tâm linh tương thông với nhau!
Song, làm thế nào để sửa chữa chiêu thức của bóng người này thì trong lòng La Chinh còn chưa có cơ sở, sau này còn phải hao tốn tâm tư suy nghĩ về vấn đề này.
Tĩnh thiếu gia kia nằm trên mặt đất một lúc lâu mới có một bóng người đột nhiên xuất hiện, ôm hắn lên, hung hăng nhìn một cái về phía La Chinh bên này rồi mới rời đi một cách chớp nhoáng.
Còn những võ giả khác cũng không ở lại nữa, càng không ai còn dám tới gần nơi ở của La Chinh.
Ngay cả Tĩnh thiếu gia của Yến Vân Đường cũng suýt nữa bị La Chinh phế bằng một kiếm, sao đám võ giả của Lăng Vân Đường còn dám có ý đồ với Lôi Phong U Thần Kiếm nữa chứ? Như thế chẳng phải là tìm đường chết sao?
Chẳng mấy chốc, trước cửa nơi ở của La Chinh liền trở nên vắng vẻ...
Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe miệng của La Chinh liền nhếch lên, hiện ra một ý cười.
Rốt cuộc cũng được yên tĩnh rồi.
La Chinh cũng không ngờ mình cầm đi một thanh kiếm lại dẫn tới phản ứng lớn như vậy. Cái đám trong thiên cung Vân Miểu này cũng không phải đèn cạn dầu, song trong thời gian ngắn hẳn sẽ không có người tìm hắn gây sự.
“Tiếp theo, ngươi có tính toán gì không?” La Chinh cẩn thận hỏi Huân.
Thực lực của La Chinh ở giai đoạn hiện tại vẫn còn chưa đủ. Đừng nói tới các nhân vật cấp bậc Giới Chủ, ngay cả cường giả Thần Cực Cảnh hắn cũng không thể đối đầu.
Còn Hình Phạt Vương kia, bản thân nàng ta cũng có tu vi Giới Chủ, với thực lực bây giờ của La Chinh thì thậm chí còn không đủ tư cách chân chính đứng ở trước mặt nàng ta.
Huân chỉ cười nói nhạt một cái, nói: “Chờ đi!”
“Chờ cái gì?” La Chinh lại hỏi.
“Chờ ngươi khỏe mạnh trưởng thành.” Huân trả lời.
Dĩ nhiên câu trả lời này không tệ, nhưng lại khiến cho La Chinh dở khóc dở cười...
Giai đoạn hiện nay, tu vi của La Chinh đã đến đỉnh phong của Sinh Tử Cảnh ngũ trọng, hẳn phải chuẩn bị đón tiểu Thiên Kiếp lần thứ sáu.
Song, ngay lúc hắn bắt tay vào giai đoạn chuẩn bị thì lại có người tìm tới cửa. La Chinh tuyệt đối không ngờ người này chính là chủ nhân của Lôi Phong U Thần Kiếm, cũng chính là Cung chủ tiền nhiệm của thiên cung Vân Miểu.