Một vầng trăng sáng như chiếc đĩa bạc treo trên nền trời không một gợn mây, tầm mắt trải dài vô cùng quang đãng.
La Chinh ngẩng đầu nhìn hơn mười người đang lơ lửng trên không cách đó không xa. Những người đó là cường giả Chiếu Thần Cảnh mà hắn từng gặp ở phủ Tổng Đốc.
Đối diện với những cường giả Chiếu Thần Cảnh này là bốn con quái vật khổng lồ cũng đang lơ lửng giữa trời .
Bốn con quái vật kia tỏa ra yêu khí khiến người ta khiếp sợ. Khác với yêu khí của yêu binh, yêu tướng bình thường, những luồng yêu khí này màu đen ngòm, mắt thường cũng có thể nhìn thấy được!
“Yêu khí thật mạnh!” La Chinh thầm than sợ hãi: “Bốn con quái vật này hẳn là Yêu Vương!”
Yêu Vương chính là kẻ đứng đầu Yêu tộc!
Trước kia, khi mỗi con Yêu Vương ra đời đều dấy lên vô số gió tanh mưa máu. Đặc biệt là trước khi Vương Triều Phần Thiên thành lập, đối với cường giả loài người mà nói, Yêu Vương quả thật là một cơn ác mộng.
Theo ghi chép trong sách cổ, ở Đông Vực từng xuất hiện một con Yêu Vương điên cuồng chém giết, hủy diệt hơn trăm quận thành, dẫn theo thuộc hạ ra tay tàn sát đẫm máu, đến nỗi ngàn dặm vùng Tây Bắc Đông Vực không dấu chân người!
Nhưng sau khi Vương Triều Phần Thiên được thành lập, lại có thêm Thanh Vân Tông trấn thủ, cuối cùng cục diện cũng được bình ổn.
Trăm ngàn năm qua, đủ loại bí tịch, công pháp, bảo bối và thiên tài xuất hiện, dần dần áp chế được uy danh của Yêu Vương. Loài người ở Đông Vực bắt đầu tiến hành phản kích, đã săn giết thành công không ít Yêu Vương. Nhưng dù vậy, sức mạnh của Yêu Vương vẫn không thể khinh thường. Huống chi lúc này, bốn con Yêu Vương đồng loạt tấn công, trong đó có hai con là Hắc Thiết Yêu Vương và Thiên Uy Yêu Vương danh tiếng vang xa!
“Loài người, Yêu tộc chúng ta cuối cùng sẽ xâm chiếm hết thế giới này. Nếu các ngươi thức thời ngoan ngoãn đầu hàng, ta có thể cho các ngươi một con đường sống.” Một con Yêu Vương lên tiếng.
Yêu tướng vốn nói ngôn ngữ loài người vô cùng khó nghe, nhưng tiếng của Yêu Vương thì lại rất giống con người. Nếu chỉ nghe tiếng nói mà không nhìn diện mạo của nó, người khác sẽ nghĩ rằng đây là một người bình thường đang nói chuyện.
“Hắc Thiết Yêu Vương, ta đóng quân ở thành Bạch Đế, cố thủ biên giới, sẽ không nhượng bộ nửa bước. Nếu thức thời, thì hãy nhanh chóng rút lui!” Người nói chuyện chính là Hình Thiên Tố. Giờ phút này, Hình Thiên Tố cầm một cái chuỳ lớn trong tay, phía trên đại chuỳ có một luồng chân nguyên màu cam cháy rực không ngừng. Chân nguyên kia thoạt nhìn khá tầm thường, nhưng uy lực giấu trong đó lại khiến người khác âm thầm kinh hãi.
“Khà khà! Hắc Thiết, nói nhảm với con người có ích gì? Muốn khiến bọn chúng tâm phục khẩu phục thì nhất định phải để bọn chúng đổ máu.” Đứng bên cạnh Hắc Thiết Yêu Vương là Thiên Uy Yêu Vương. Nó vừa nói vừa phe phẩy đôi cánh khổng lồ sau lưng.
Lời Thiên Uy Yêu Vương vừa thốt ra, nhóm cường giả Chiếu Thần Cảnh lập tức biến sắc. Xem ra trận chiến hôm nay không thể tránh được.
Cuộc chiến giữa Đế Quân và yêu binh, yêu tướng trên thành quả thật chỉ là một bữa ăn sáng.
Thứ thật sự có thể thao túng cục diện chính là trận chiến trên không này.
Cảnh tượng bốn con Yêu Vương liên thủ tấn công là điều chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử loài người. Tuy thực lực của các vị cường giả Chiếu Thần Cảnh không yếu, nhưng khí thế vẫn có chút thua kém Yêu Vương.
“Ồ! Đúng lắm. Loài người nhỏ yếu nhưng ý chí rất mạnh mẽ. Dùng lời nói khó có thể khiến bọn chúng khuất phục. Nhất định phải dùng sự thật đẫm máu để dạy dỗ bọn chúng!” Hắc Thiết Yêu Vương vừa dứt lời, thân hình lập tức bay vút lên!
Mọi người chỉ thấy đôi cánh sau lưng Hắc Thiết Yêu Vương chợt lóe lên rồi nó tức khắc biến mất vào hư vô. Sau đó, một bóng đen đột ngột ập xuống. Trong nháy mắt, Hắc Thiết Yêu Vương đã tiến đến gần một vị cường giả Chiếu Thần Cảnh.
Người có thể bước vào Chiếu Thần Cảnh đều là thiên tài trong thiên tài.
Vị cường giả Chiếu Thần Cảnh kia tuy đã sớm phòng bị, nhưng hắn hoàn toàn không ngờ tốc độ của Hắc Thiết Yêu Vương lại nhanh đến như vậy. Chờ đến khi hắn kịp phản ứng, muốn tránh né đã không còn kịp nữa.
“Phập! Phập! Phập!”
Ba cái xương nhọn màu xanh xám chớp mắt đã đâm thủng thân thể vị cường giả Chiếu Thần Cảnh kia. Thân thể người đó nhanh chóng quắt queo, khô kiệt. Yêu Vương dùng xương nhọn trực tiếp hút đi máu thịt của cường giả Chiếu Thần Cảnh! Chỉ chốc lát sau, máu thịt trong cơ thể người đó bị ba cái xương nhọn hút cạn, để lại một lớp da nhẹ nhàng bay xuống…
Mọi người thấy cảnh tượng đó thì mặt cũng đều tái mét!
Yêu Vương chia làm hai loại.
Một loại là Yêu Vương phổ thông, một loại là Yêu Vương có tên gọi như Hắc Thiết Yêu Vương, Thiên Uy Yêu Vương… Loại Yêu Vương này mạnh hơn Yêu Vương phổ thông nhiều, hơn nữa thực lực còn tiến bộ không ngừng.
Trước đây, Đế Quân từng giao chiến với Yêu tộc nhiều lần, cũng đánh bại Yêu tộc nhiều lần, nhưng không lần nào có thể kết liễu Hắc Thiết Yêu Vương. Không ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Hắc Thiết Yêu Vương đã tiến hóa đến mức này. Tốc độ nó vừa thể hiện ra, ngay cả Hình Thiên Tố cũng không thấy rõ!
Hắc Thiết Yêu Vương tặc lưỡi: “Hương vị của loài người vẫn ngon lành như vậy. Thế nào? Ta có thể cho các ngươi một cơ hội. Đầu hàng bây giờ còn kịp, nếu không ta sẽ ăn từng tên một!”
“Nằm mơ!” Hình Thiên Tố lạnh giọng quát. Thân là Tổng Đốc của Đế Quân, đứng trước quân địch không bao giờ được tỏ ra yếu thế.
“Mọi người cẩn thận. Tốc độ của Hắc Thiết Yêu Vương lại tăng tiến rồi, không thể để nó lại gần!”
Trong lúc Hình Thiên Tố nhắc nhở mọi người, Hắc Thiết Yêu Vương đã thừa cơ di chuyển. Đôi cánh khổng lồ vung lên, lướt đi với tốc độ khủng khiếp. Đám người dùng mắt thường không thể bắt được bóng dáng nó.
“Xoạt!”
Hắc Thiết Yêu Vương bất chợt xuất hiện bên người Vân Lạc, vươn tay về phía nàng.
“Nhóc con loài người trắng trẻo này, ta cũng ăn!”
Gương mặt Vân Lạc lạnh lùng như băng giá. Tốc độ phản ứng của nàng nhanh hơn rất nhiều so với cường giả Chiếu Thần Cảnh vừa bị Hắc Thiết Yêu Vương cắn nuốt. Nàng khẽ vung tay, một kết giới vô hình liền xuất hiện chắn trước mặt.
Nhưng sức mạnh của Hắc Thiết Yêu Vương cực kỳ khủng bố.
Mặc dù đã tung ra toàn bộ sức mạnh nhưng La Chinh vẫn không thể phá vỡ kết giới trong suốt này, vậy mà chỉ với một trảo của Hắc Thiết Yêu Vương, âm thanh vỡ nát lập tức vang lên.
Kết giới bị Hắc Thiết Yêu Vương đâm thủng, móng vuốt kia xuyên qua đó lao về phía Vân Lạc.
Vân Lạc trôi lơ lửng giữa không trung, thấy móng vuốt của Hắc Thiết Yêu Vương thì cũng không cử động. Đôi mắt trắng khẽ chớp, kết giới trong suốt vốn đã vỡ nát lóe ra hào quang rực rỡ.
“Rắc rắc!”
Trong nháy mắt, kết giới lại trở về nguyên vẹn như lúc ban đầu. Móng vuốt của Hắc Thiết Yêu Vương đang đâm xuyên qua từ lỗ hổng cũng bị chặt đứt khi khối kết giới khôi phục lại như ban đầu.
Một móng vuốt bị gãy, Hắc Thiết Yêu Vương đau đớn mà phát ra một tiếng rống giận rung trời.
Chính giây phút Hắc Thiết Yêu Vương gào thét, cái kết giới đã chặt đứt móng vuốt của nó kia bỗng vươn dài ra, tách thành một khối kết giới khác, lao về phía con Yêu Vương, bám chặt lên chỗ móng vuốt bị chặt đứt của nó. Ngay sau đó, hào quang lóe sáng, khối kết giới biến thành một hình hộp lập phương, bao trùm toàn bộ cánh tay của Hắc Thiết Yêu Vương.
“Rắc, rắc, rắc…”
Trong hình hộp lập phương xuất hiện mấy cái kết giới nhỏ, nhanh chóng chặt cánh tay Hắc Thiết Yêu Vương thành mấy khúc…
Mọi người thấy cảnh tượng đó thì đều nhăn mặt nhíu mày. Cho dù kết giới chỉ chặt cánh tay thành từng đoạn thôi thì chắc hẳn cũng đau lắm?
La Chinh cũng kinh hãi không thôi. Xem ra danh hiệu Sát Lục Thiếu Nữ này không phải nói chơi. Quả thực cô gái này còn đáng sợ hơn Yêu tộc.
Hắc Thiết Yêu Vương bị đau, rốt cục cũng đã học khôn ra. Nó lùi về sau thoát khỏi phạm vi công kích của Vân Lạc. Gương mặt xấu xí lộ ra vẻ hung tợn, con Yêu Vương giận dữ trừng Vân Lạc: “Nhóc con loài người, ta muốn ăn ngươi đến xương cốt không còn!”
Vân Lạc ngước đôi mắt trắng nhìn chằm chằm Hắc Thiết Yêu Vương, lạnh nhạt nói: “Hiếm thấy Yêu tộc nào lắm lời như vậy!”
Yêu khí trên người Hắc Thiết Yêu Vương lập tức tăng vọt. Từng luồng yêu khí đen ngòm xuất hiện trên cánh tay cụt của nó, không ngừng xoay tròn, xoắn bện, cuối cùng biến thành một cánh tay lành lặn như cũ.
“Ăn ngươi! Tất cả cùng xông lên, xé tan xác những con người này ra cho ta!” Hắc Thiết Yêu Vương ra lệnh, Thiên Uy Yêu Vương và hai con Yêu Vương phổ thông đều giương cánh tấn công về phía đám người.
Hình Thiên Tố vung đại chuỳ lên, chân nguyên màu vàng đen hừng hực thiêu đốt trên cái chuỳ lớn.
“Mọi người, nghênh chiến!”
“Xoẹt xoẹt xoẹt…”
Chân nguyên trên người nhóm cường giả Chiếu Thần Cảnh chỉ nháy mắt liền dâng lên cuồn cuộn, màu đỏ, màu xanh, màu trắng, màu tím… đủ mọi màu sắc. Uy thế kinh khủng như vậy, hoàn toàn che lấp cả mặt trời trăng sao.
Trong không trung, từng ánh hào quang điên cuồng lóe sáng. Ngoài hào quang ra còn có những vật thể do chân nguyên hóa thành! Ví dụ như những thanh kiếm nhỏ màu bạc của Chu Phi Hàng, Ngũ Trảo Kim Long của Hứa Hưu… tất cả đều vây quanh rồi điên cuồng công kích bốn con Yêu Vương.
Trong đó, khí thế của Hình Thiên Tố dữ dội nhất, khiến người khác phải kinh sợ. Chân nguyên của hắn hóa thành một vị thần khổng lồ cao mấy chục trượng, vây bọc cả người Hình Thiên Tố bên trong. Hai cây đại chùy mà vị thần khổng lồ đang cầm va vào nhau phát ra tiếng nổ vang trời. Sau đó, một cây đại chuỳ nện về phía Yêu Vương!
Thực lực bốn con Yêu Vương đều không tầm thường. Chúng nó không ngừng vung cánh bay xuyên qua đám người, vừa tránh né vừa tìm cơ hội tấn công.
Hắc Thiết Yêu Vương bị Vân Lạc chọc giận điên cuồng. Nó vừa lao tới đã ném một cường giả Chiếu Thần Cảnh qua một bên, xông thẳng tới chỗ Vân Lạc.
Vân Lạc bình thản ngả người lui về phía sau, ngón tay cử động không ngừng, triệu hồi ra từng khối kết giới trong suốt. Nhưng kết giới mà La Chinh không thể phá vỡ lại không chịu nổi sự va chạm của con Yêu Vương. Từng khối kết giới đều bị thân thể dũng mãnh của Hắc Thiết Yêu Vương đâm nát.
La Chinh bay lơ lửng bên người Vân Lạc, nhìn cuộc chiến giữa Hắc Thiết Yêu Vương và Vân Lạc thì cảm thấy buồn bực vô cùng.
Hắn quả thật quá xui xẻo, đang yên lành thì bị kéo vào cuộc chiến này.
Thực lực Yêu Vương kia khủng bố như vậy, thân thể hắn tuy dẻo dai nhưng nếu bị nó tùy tiện đụng một cái cũng có thể vỡ nát thành bột phấn. Nhưng hắn không cách nào chạy trốn, chỉ có thể trợn mắt nhìn bọn họ so chiêu. Hắn không thể quyết định sự sống chết của bản thân, chỉ có thể khẩn cầu Hắc Thiết Yêu Vương không đánh trúng mình…
“A!”
Đúng lúc này, bên kia bỗng phát ra kêu thảm thiết. Lại có một vị cường giả Chiếu Thần Cảnh bỏ mạng dưới móng vuốt của Thiên Uy Yêu Vương.
Xem ra trong trận chiến này, loài người đang rơi vào thế yếu…
Thiên Uy Yêu Vương liên hợp với hai con Yêu Vương áp chế những người khác. Ngược lại bên này, Vân Lạc dẫn Hắc Thiết Yêu Vương chạy khắp nơi. Hắc Thiết Yêu Vương có lẽ là con tàn bạo và mạnh nhất trong đám Yêu Vương. Nhưng dù nó tấn công dồn dập thế nào thì cũng không thể chạm được vào Vân Lạc.
Trong lúc truy đuổi, La Chinh nghe thấy một tiếng nổ. Vừa nhìn thì thấy hóa thân chân nguyên của Hình Thiên Tố vừa vung đại chuỳ đập trúng một con Yêu Vương!
Một đòn kia gần như có thể đập sụp một ngọn núi nhỏ, nhưng con Yêu Vương kia lại chỉ bị thương. Thân thể Yêu Vương sao lại có thể cường hãn đến mức này cơ chứ!
“Ài! Chiến đấu kiểu này, ngoại trừ cổ vũ thì mình cũng chẳng làm gì khác được.” La Chinh cuộn người trong kết giới, thở dài một hơi.
Có lẽ Hắc Thiết Yêu Vương cảm nhận được áp lực của đồng bọn nên tấn công Vân Lạc càng thêm dồn dập hơn. Sắc mặt Vân Lạc vẫn lạnh lùng, bình thản, nhưng vẫn nhận thấy rõ ràng áp lực của nàng đột nhiên tăng lên!
“Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!”
Sau khi đập nát vài cái kết giới, một cái xương nhọn xanh xám đột ngột vươn ra từ cơ thể Yêu Vương. Xương nhọn không hướng về phía Vân Lạc mà đột ngột đâm về phía La Chinh phía sau Vân Lạc!
“Đậu má…” Nhìn chiếc xương nhọn vùn vụt lao tới, La Chinh không nhịn được mà chửi một câu.