Thấy cảnh này, A Phúc trầm mặc một lát mới chậm rãi nói: “Thì ra trong cơ thể ngươi, hình như còn chứa một con rồng đang ngủ say?”
Một con rồng? La Chinh không phản bác, trong cơ thể hắn cũng không phải chỉ có một con rồng ngủ say, mà là chín con!
Nhưng lúc này mới chỉ có một con Thanh Long ở dưới cùng đã thức tỉnh, còn tám con khác lúc nào mới tỉnh, La Chinh cũng không rõ lắm. Có lẽ phải chờ tới khi La Chinh thắp sáng toàn bộ vảy của Thanh Long thì con rồng tiếp theo mới có thể tỉnh.
“Ha ha. Không tồi! Ngươi thật sự có tư cách khiêu chiến. Đã thông qua cửa thứ tư rồi nên ta sẽ không khuyên bảo ngươi nữa. Ngươi có thể tham gia khiêu chiến cửa cuối cùng. Nếu khiêu chiến thành công, ngươi sẽ đoạt được bức Nhật Nguyệt Tinh Thần, đây là bức tranh quán tưởng lợi hại nhất trong Tiên Phủ. Nếu muốn có nó, hãy dùng thực lực mà đoạt lấy đi! Vừa rồi linh hồn của ngươi bị oán linh làm tổn thương, ta có thể giúp ngươi khôi phục!”
Với tầm hiểu biết của A Phúc, thân lại ở trong Tiên Phủ, có nhân vật nào y chưa từng gặp qua?
Nhưng lúc này, A Phúc không còn tiếp tục đánh giá thấp La Chinh nữa. Lúc này y cũng thật sự ngại tiếp tục khuyên nhủ La Chinh, nên chỉ có thể làm được như vậy.
Vừa nói xong, trên không trung bên trong ảo cảnh rơi xuống một luồng sáng màu xanh, trực tiếp chui vào trong đầu La Chinh.
La Chinh lập tức liền cảm thấy linh hồn của mình như được bao phủ trong một không gian vô cùng thoải mái, loại cảm giác thoải mái này dường như khiến hắn muốn kêu lên. Tuy A Phúc chỉ là một con rối, nhưng chỉ cần tùy ý ra tay một chút, thủ đoạn cũng đã cao thâm kinh người.
Chờ đến khi ánh sáng xanh kia tiêu tán đi, La Chinh vừa rồi còn mỏi mệt không thể chịu đựng, lúc này đã sáng sủa hẳn lên, thần thái sáng láng.
“Tốt! Không cần nghỉ ngơi nữa, kế tiếp ta liền nghênh đón lần khiêu chiến cuối cùng!” La Chinh nhìn đầm lầy mênh mông bát ngát kia nói.
Cửa thứ năm, chính là cửa cuối cùng, sẽ xuất hiện thứ như thế nào?
Chỉ chốc lát sau, một vị giáp sĩ đi ra từ trong đầm lầy.
Giáp sĩ này cao xấp xỉ La Chinh, nhưng hơi thở truyền từ trên người giáp sĩ ra lại khiến hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu.
“Giáp sĩ kia mới chỉ có thực lực Nửa Bước Tiên Thiên?” La Chinh trợn mắt há hốc mồm, hắn nằm mơ cũng không ngờ sẽ gặp đối thủ là một kẻ Nửa Bước Tiên Thiên.
Với thực lực hiện giờ của La Chinh, đừng nói Nửa Bước Tiên Thiên, cho dù là Tiên Thiên Cảnh đối đầu với hắn mà muốn sống sót thì cũng không dễ, chỉ có cường giả Chiếu Thần Cảnh mới có thể đánh bại hắn.
Nên thực lực Nửa Bước Tiên Thiên căn bản không đáng để nhắc tới, La Chinh cũng thấy khó hiểu.
“Đừng coi thường đối thủ của mình. Cửa thứ năm, cũng chính là cửa khó khăn nhất, cảnh giới thực lực của vị giáp sĩ kia chỉ là để đảm bảo trình độ ngang bằng với ngươi. Nói cách khác, ngươi là Nửa Bước Tiên Thiên nên giáp sĩ cũng chính là Nửa Bước Tiên Thiên, nếu ngươi là Tiên Thiên Cảnh, giáp sĩ cũng sẽ là Tiên Thiên Cảnh.” A Phúc giải thích.
La Chinh thản nhiên cười nói: “Vậy ta không phải là thắng chắc rồi sao?”
“Hì hì. Nào có dễ xơi như vậy? Trong cơ thể giáp sĩ kia có được một phần tàn hồn vô chủ của Tiên Nhân. Tuy tàn hồn không có ký ức, nhưng dù sao nó cũng là của Tiên Nhân nên có được kỹ xảo cùng phương thức chiến đấu của Tiên Nhân. Cho dù giáp sĩ kia có cảnh giới tương đương ngươi, nhưng công pháp hắn tu luyện, và kinh nghiệm thực chiến căn bản không phải là trình độ mà ngươi có thể so sánh.” A Phúc nói.
“Một mảnh tàn hồn vô chủ của Tiên Nhân?” Nghe A Phúc nói vậy, vẻ mặt La Chinh cũng trở nên nghiêm túc.
Thực lực ngang nhau, nhưng mỗi người lại tạo ra hiệu quả hoàn toàn không giống nhau.
Bản thân La Chinh chính là ví dụ sống, mặc dù hắn mới ở Nửa Bước Tiên Thiên nhưng nếu muốn đánh bại Tiên Thiên Cảnh lại tương đối đơn giản.
Mà hiện tại, hắn lại đối đầu với Tiên Nhân!
Vị Tiên Nhân này giảm thực lực xuống chỉ còn là Nửa Bước Tiên Thiên để chiến đấu với hắn.
“Không thể lơi lỏng dù chỉ một chút.” La Chinh đề cao cảnh giác, trong tay thủ sẵn phi đao nát, gắt gao nhìn chằm chằm giáp sĩ cách đó không xa.
Tốc độ giáp sĩ đi tới không nhanh, chỉ dùng tốc độ bước đi cơ bản, chậm rãi đi về phía La Chinh.
Theo bước tiến chậm rãi của giáp sĩ, từng luồng chân khí nhẹ nhàng lan ra từ dưới áo giáp của hắn.
“Chân khí!” Giáp sĩ là Nửa Bước Tiên Thiên, cũng không thể sử dụng chân nguyên, cho nên mới chỉ lan ra chân khí mà thôi.
Nhưng chân khí này cũng vô cùng quỷ dị, nó không phải chỉ có một màu thông thường mà tản mát ra bảy màu sặc sỡ, những màu sắc đó còn không ngừng biến ảo.
“Không biết hắn tu luyện loại công pháp nào mà có thể triệu hồi ra loại chân khí màu sắc thế này. Nhưng dù thế nào, cứ tiên hạ thủ vi cường(1)!” Hai chân La Chinh phát lực, thân hình bay ra tựa như con thoi, vọt về phía giáp sĩ, cùng lúc đó, phi đao trong tay cũng bắn xuyên về phía giáp sĩ vô cùng chuẩn xác.
“Vèo vèo!”
Phi đao chuyển vòng, cắt về phía đầu tên giáp sĩ kia.
Trong lòng La Chinh đã phán đoán xong, chỉ chờ giáp sĩ kia tránh phi đao, hắn sẽ lập tức khởi động Kinh Thần Thứ, sau đó thu phi đao về, cho y một kích trí mạng.
Nhưng giáp sĩ kia chỉ dùng một động tác, đã hóa giải công kích của La Chinh.
Giáp sĩ nhẹ nhàng nghiêng đầu.
Động tác của hắn không có chút dư thừa, nhẹ nhàng nghiêng đầu sang một bên, phi đao liền bay lướt qua mặt hắn, chỉ cách vẻn vẹn nửa tấc!
“Rất tự tin, hoàn toàn nắm rõ quỹ đạo bay của phi đao!” La Chinh kinh ngạc nhìn giáp sĩ kia, hít một hơi khí lạnh.
Sau đó hắn giật nhẹ ngón tay một cái, kéo phi đao kéo theo quỹ đạo ban đầu. Dưới lực kéo của La Chinh, phi đao liền bay đến sau gáy giáp sĩ.
Giáp sĩ kia lại nhẹ nhàng nghiêng đầu sang bên cạnh, giống như có con mắt phía sau, dễ dàng tránh được công kích của phi đao.
“Đây...” La Chinh trợn mắt há hốc mồm.
Hai lần công kích liên tục đều không có hiệu quả, mà còn bị đối phương hóa giải một cách nhẹ nhàng bâng quơ. Lúc này La Chinh cũng chưa có biện pháp nào tốt hơn.
Nhưng lúc này, giáp sĩ lại bắt đầu động, dùng tốc độ cực nhanh, đánh về phía La Chinh.”
“Đây là thực lực Nửa Bước Tiên Thiên?”
Nhìn tốc độ chạy của tên giáp sĩ kia, đồng tử La Chinh đột nhiên mở to. Dù thế nào hắn cũng không tin, Nửa Bước Tiên Thiên có thể có tốc độ thế này!
La Chinh cũng quên, trước đây hắn gặp các cường giả Tiên Thiên Cảnh và Chiếu Thần Cảnh, họ cũng là có suy nghĩ như vậy về hắn. Giáp sĩ này quả thực là thực lực Nửa Bước Tiên Thiên, nhưng trong y ẩn chứa tàn hồn của Tiên Nhân, không thể dùng Nửa Bước Tiên Thiên bình thường để so sánh!
Tên giáp sĩ vừa chạy, vừa vươn ra cánh tay dài, khống chế chân khí, tạo ra hai đường cong màu sắc rực rỡ.
Đường cong vừa xuất hiện liền lập tức bị nén lại, hình thành hai quyền ảnh, đánh về phía La Chinh.
Cùng lúc đó, tốc độ của giáp sĩ lại chợt tăng lên. Dưới tốc độ này, cả người y tạo ra từng cái bóng mờ, dùng mắt thường căn bản là không thể thấy rõ bóng dáng.
Chỉ chớp mắt, giáp sĩ đã tiến sát đến trước mặt La Chinh, hai tay chặp lại, nện thật mạnh về phía La Chinh.
May là trong nháy mắt giáp sĩ tăng tốc, La Chinh đã rót năng lượng của tinh thạch Phượng Tường vào tay.
Mặc dù là dưới phụ trợ của tinh thạch Phượng Tường, tốc độ của La Chinh tăng lên gấp mười, nhưng vẫn quá chậm so với tốc độ vừa bộc phát của giáp sĩ.
“Ầm!”
Một đòn nghiêm trọng nện trên thân thể La Chinh, trực tiếp đánh La Chinh lún sâu vào trong đất.
La Chinh phản ứng cũng không chậm, vừa mới bị nện xuống đã rống mạnh một tiếng, song quyền nện lên mặt đất, cả người nhảy dựng lên.
Nhưng vừa mới đứng lên, hai quyền ảnh được được ngưng kết ra từ chân khí đã đánh đến thẳng mặt hắn. Hai quyền ảnh có uy lực cực lớn, nện lên ngực hắn liền phát ra hai tiếng trầm đục, trực tiếp đánh hắn bay ra xa bảy tám trượng, lăn mấy vòng trên mặt đất mới có thể dừng lại.
Giáp sĩ kia cũng không truy kích, duy trì tốc độ không nhanh không chậm, chậm rãi đi về phía La Chinh.
La Chinh nằm trên mặt đất thở hổn hển, ngực không ngừng phập phồng.
“Giáp sĩ này quá mạnh, từng chiêu từng thức đều giấu hậu chiêu, hành động của ta đã bị y nhìn thấu hoàn toàn, thế này thì đánh thế nào?” La Chinh hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên đứng lên từ mặt đất. Muốn bắt hắn bỏ cuộc, không có cửa đâu!
Thấy La Chinh đứng lên, tốc độ của giáp sĩ lại tăng lên lần nữa, lóe ra từng cái bóng, dùng tốc độ nhanh chóng quỷ dị tiếp cận La Chinh.
“Chết đi!”
Lúc này, ánh mắt La Chinh tập trung gắt gao trên người giáp sĩ, ngay trong lúc giáp sĩ tiếp cận, hắn đánh một quyền lên người y.
Nhưng một quyền này, vẫn đánh hụt, La Chinh chỉ đánh trúng tàn ảnh.
Giáp sĩ vòng về phía sau La Chinh một cách quỷ dị, vươn hai tay ra, đánh vào sau lưng hắn.
Một luồng sức mạnh cực khủng bố đánh vào sau lưng khiến cả người hắn bắn mạnh về phía trước, đầu trực tiếp chúi vào đất bùn, cày ra một đường rãnh sâu dài tận mười trượng.
Trên mặt, trong miệng, lỗ mũi của La Chinh đầy ứ bùn đất.
Hắn đứng lên, xử lý sạch sẽ đám bùn.
Hiện tại lợi thế duy nhất của La Chinh chính là thân thể đặc biệt của hắn.
Mới vừa rồi hắn đã trúng nhiều lần công kích của giáp sĩ kia, nếu là người khác, lúc này đã ngã xuống không gượng dậy được.
Nhưng thân thể La Chinh trải qua mấy lần được dị hỏa nung luyện cường hóa nên đã vô cùng chắc chắn, mà giáp sĩ kia tuy rằng lợi hại, nhưng thực lực chung quy cũng chỉ là Nửa Bước Tiên Thiên, sức mạnh kia đánh vào người La Chinh cũng chỉ chuyển hóa thành luồng khí nóng cuồn cuộn không ngừng gột rửa đan điền của hắn.
“Phì!”
La Chinh phun hết bùn đất trong miệng ra, mắt nhìn chằm chằm giáp sĩ kia.
Tốc độ của giáp sĩ rất nhanh, nếu mỗi lần đều tiếp cận hắn với tốc độ đó, vậy hắn căn bản không thể đụng đến người y. Vậy chắc chắn sẽ thất bại.
“Kéo gần khoảng cách, đánh giáp lá cà với y!”
Với thân thể vô cùng cường hãn của mình, hắn chưa từng sợ đánh giáp lá cà với ai.
La Chinh lại ném mạnh phi đao ra lần nữa, nhưng lúc này mục tiêu của phi đao không phải là giáp sĩ, mà là chặn lại đường lui của y.
Đồng thời, hắn cũng nhanh chóng kéo gần khoảng cách với tên giáp sĩ ấy.
Nhưng ngay khi La Chinh vươn tay túm lấy người giáp sĩ, tay y lại nhẹ nhàng đẩy một cái, ngăn cản công kích của La Chinh.
“Muốn ném ta qua một bên? Nằm mơ!” Tay trái La Chinh bị ngăn trở, tay phải lại giống như tia chớp đánh về phía giáp sĩ.
Nhưng La Chinh không nghĩ tới, cánh tay giáp sĩ kia lại linh hoạt cứ như linh xà, cản lại tay phải của hắn.