Lúc đầu Thư Nguyệt Cuồng vốn định dừng lại, lĩnh ngộ xong quy tắc trên bia phương tiêm rồi mới tiếp tục leo lên, bây giờ hắn cảm nhận được lực đẩy không gian càng ngày càng mạnh, nếu cứ cưỡng ép leo lên tiếp, rất có thể hắn sẽ bị lực đẩy không gian bắn xuống dưới.
Nhưng nhìn thấy La Chinh đã bắt đầu leo tiếp lên trên, Thư Nguyệt Cuồng lại không nhịn được. Trời sinh hắn tính cách cao ngạo, một tên nhóc không biết xuất hiện từ đâu, dựa vào cái gì lại leo cao hơn mình chứ?
Vì vậy thấy La Chinh vừa động, Thư Nguyệt Cuồng cũng động theo.
Giờ phút này khoảng cách tới đỉnh bia phương tiêm còn khoảng tám chín trượng nữa, tốc độ hai người leo lên cũng không chậm.
La Chinh leo lên vô cùng nhẹ nhõm, sau khi lĩnh ngộ xong phần quy tắc không gian phía trên của bia phương tiêm thì dường như lực đẩy không gian đối với La Chinh chỉ là một luồng lực lượng yếu ớt, hoàn toàn không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn.
So sánh ra thì Thư Nguyệt Cuồng thảm rồi, nếu cả hai người đều không leo lên bia phương tiêm này thì lĩnh ngộ đối với quy tắc không gian của hắn mạnh hơn La Chinh rất nhiều, nhưng bây giờ leo lên đến đầu trên của bia phương tiêm đã là cực hạn của hắn, theo lý thì phải dừng lại để tiếp tục lĩnh ngộ quy tắc.
Nhưng bại bởi tên nhóc bên cạnh này là chuyện hắn không thể nào chấp nhận được, vì thế lúc này Thư Nguyệt Cuồng chỉ có thể cắn răng leo lên, cưỡng lại sự cản trở của lực đẩy không gian! Hắn trèo càng cao thì lực đẩy không gian này cũng càng ngày càng mạnh, Thư Nguyệt Cuồng cũng càng ngày càng cố sức!
Dưới chân bia phương tiêm, thân thể Thư Nguyệt Cuồng đã chuyển thành màu gan heo, cố giữ nguyên trạng thái ngồi xuống tại chỗ nhưng vẫn không ngừng lắc lư, so ra thì La Chinh vẫn không nhúc nhích, ngồi khoanh chân lại, nhịp thở ổn định.
Cuối cùng hai người gần như trèo lên đỉnh bia phương tiêm cùng một lúc. Lúc này khoảng cách tới đỉnh bia phương tiêm chỉ còn khoảng ba trượng.
Nhưng mà cả hai người đều không thể lên tiếp được nữa, bởi vì linh hồn của hai người đều cảm nhận được bên trên xuất hiện sự cản trở vô hình, đó là một vách ngăn không gian...
“Xem ra lại phải dừng lại.” La Chinh chớp mắt một cái, có lẽ cần phải lĩnh ngộ thêm một phần quy tắc không gian nữa mới có thể xuyên qua vách ngăn không gian này. Với La Chinh, cũng không có gì. Quy tắc không gian hắn lĩnh ngộ được không ít, cho dù là ở độ cao như thế này thì sức ép của lực đẩy không gian kia đối với hắn cũng không lớn.
Nhưng mà... Thư Nguyệt Cuồng thì lại cực kỳ thê thảm. Hắn vốn dựa vào sự vững chắc của lực linh hồn bản thân, đau khổ kiên trì, hy vọng có thể xông một mạch thẳng lên đỉnh bia phương tiêm, thế nhưng đối mặt với vách ngăn không gian đột nhiên xuất hiện này, hắn biết phải xông lên thế nào?
Vách ngăn không gian mỏng manh này giống như giếng trời vậy, chắn ngang phía trước mặt hắn. Với thực lực bây giờ của hắn, cưỡng ép tiến lên rõ ràng là chuyện không thể.
Vào lúc này dưới lực đẩy không gian mạnh mẽ, hắn chỉ có thể đi lĩnh ngộ quy tắc không gian, trừ cách này ra thì không còn cách nào khác!
La Chinh vẫn thong thả leo lên cạnh hắn, liếc nhìn Thư Nguyệt Cuồng rồi lắc đầu, trên mặt mang nét cười thản nhiên rồi tiếp tục lĩnh ngộ quy tắc không gian.
Chính vì dáng cười thản nhiên này nên gần như khiến Thư Nguyệt Cuồng muốn điên lên!
Bên dưới bia phương tiêm, trên mặt Nguỵ trưởng lão cũng treo nụ cười rạng rỡ, cười hắc hắc: “Mặc dù huyết mạch tên này ít, nhưng năng lực tiếp thu lại kinh người, xem ra trong Long Uyên Cung chúng ta lại có thêm một gã tinh anh rồi.”
Thế lực Nhân tộc Long mạch của Nguỵ trưởng lão chính là Long Uyên Cung. Còn thế lực Nhân tộc Long mạch của Triệu Tranh thì được gọi là Viêm Long Điện.
So sánh ra, sắc mặt Triệu Tranh cũng khó coi hơn rất nhiều. Sao mà Triệu Tranh lại nhìn không ra tình huống trên bia phương tiêm chứ? Tuy tốc độ Thư Nguyệt Cuồng leo lên bia phương tiêm có nhanh, thế nhưng đó cũng không thể hiện được năng lực tiếp thu của Thư Nguyệt Cuồng như thế nào. Bởi vì lúc còn dưới Hạ Giới, Thư Nguyệt Cuồng đã lĩnh ngộ được không ít quy tắc không gian, tất nhiên có thể đối phó với lực đẩy không gian.
Nếu như tính cách của Thư Nguyệt Cuồng có thể bình tĩnh, từ từ lĩnh ngộ phần trên của bia phương tiêm thì muốn leo lên trên đỉnh bia phương tiêm không phải là việc khó. Nhưng Thư Nguyệt Cuồng lại cứ thích thể hiện, cắn răng liều mạng với tên nhóc kia. Bây giờ thì tốt rồi, gặp phải tình trạng lúng túng như thế này, đi lĩnh ngộ quy tắc không gian dưới lực đẩy không gian mạnh mẽ như thế, đây là chuyện chỉ mấy thằng ngu mới làm ra được đúng không?
Đối với suy nghĩ của hai vị trường lão bên dưới, La Chinh không hề hay biết. Hắn chỉ bình tĩnh lại, lẳng lặng cảm nhận những đường vân quy tắc không gian trên tấm bia phương tiêm kia.
Rõ ràng, nếu muốn trực tiếp đánh vỡ vách ngăn không gian này để trèo thẳng lên đỉnh bia phương tiêm là chuyện không thể nào. Có lẽ vách ngăn không gian này được tạo ra dựa theo một quy tắc nào đó trong không gian, nếu có thể lĩnh ngộ được, chắc hẳn có thể chui thẳng qua.
Ngoại trừ lĩnh ngộ quy tắc ra, La Chinh còn muốn dùng linh hồn để chạm vào vách ngăn không gian kia. Đúng như những gì La Chinh đã đoán, trong vách ngăn không gian này có một không gian độc lập riêng.
“Nếu như lĩnh ngộ được quy tắc không gian tầng thứ nhất, có phải là mình có thể xuyên thẳng qua không gian hay không?” Nghĩ tới đây, bỗng nhiên La Chinh kích động lên.
Quy tắc không gian, vốn là loại mạnh mẽ nhất trong các loại quy tắc căn bản. ‘Thời gian là Vương, không gian là Tôn’ đã nói lên sự mạnh mẽ của hai loại quy tắc căn bản này.
Trong Trung Vực lớn như thế, thiên tài có thể lĩnh ngộ các loại quy tắc căn bản không ít, người lĩnh ngộ các loại rồi phát triển ra “ý cảnh” lại càng nhiều, nhưng võ giả có thành tựu về quy tắc không gian và quy tắc thời gian thì lại không có mấy.
Giống như Huyễn Thần Bộ của Đại Mộng chân nhân thật ra chính là cách sử dụng quy tắc không gian cơ bản nhất. Phương pháp chính là dùng sức mạnh vô cùng cuồng bạo chấn động không gian xung quanh khiến cho không gian rơi vào trạng thái không ổn định. Lúc này, không gian sẽ sinh ra những vệt đen giống như trong Thử Luyện Giả Chi Lộ. Đây là một loại dấu hiệu cho thấy không gian sụp đổ.
Đại Mộng chân nhân đã lợi dụng những vệt đen này để di chuyển về phía trước, thân pháp quỷ thần khó lường, vô cùng quỷ dị khiến cho người ta khó lòng phòng bị, vì thế người ta mới gọi nó là Huyễn Thần Bộ, là bộ pháp đến thần cũng có thể bị mê hoặc. Thật ra đấy chỉ là tầng thứ nhất trong quy tắc không gian, là cách sử dụng quy tắc không gian cơ bản nhất mà thôi.
Cách sử dụng này cũng không khó, La Chinh cũng có thể. La Chinh đã thử nghiệm qua rất nhiều lần trong Thử Luyện Giả Chi Lộ, chẳng qua hắn còn lâu mới có loại thực lực khủng bố như Đại Mộng chân nhân, dùng loại thủ đoạn mạnh mẽ khiến không gian bất ổn để tạo ra được những vệt đen như thế.
Nếu La Chinh có thể lĩnh ngộ được quy tắc trên tấm bia phương tiêm này thì không cần loại thủ đoạn này nữa rồi, hoàn toàn có thể xuyên thẳng qua không gian có cự ly ngắn.
Năng lực như thế, sao có thể khiến La Chinh không kích động được chứ?
Vì vậy, vấn đề duy nhất bây giờ của La Chinh là làm thế nào để dựa vào lĩnh ngộ của bản thân về quy tắc không gian, mà xuyên qua vách ngăn không gian này.
La Chinh ở đây hấp thụ từng chút quy tắc không gian trên bia phương tiêm, còn Thư Nguyệt Cuồng ngồi bên cạnh thì nhịn không nổi, cuối cùng cũng hiểu rõ bản thân tranh tới tranh lui với tên La Chinh bên cạnh thì nhất định sẽ phải chịu thiệt, chỉ sợ số phận cuối cùng còn bị bia phương tiêm bắn xuống.
Dù đối với Thư Nguyệt Cuồng, linh hồn bị thương cũng không phải chuyện gì quá phiền phức, đặc điểm thật sự xuất sắc nhất của hắn không phải là hiểu rõ về quy tắc không gian mà là linh hồn của hắn! Huống chi trong thế lực lớn mà hắn xuất thân có đủ loại linh đan diệu dược, cho dù linh hồn bị tổn thương cũng không cần quá lo lắng. Nhưng hắn cũng không đến mức muốn bản thân mình đi chịu tội, huống chi rớt từ trên bia phương tiêm xuống đúng là quá mất mặt rồi.
Sau khi ổn định được một lúc lâu, cuối cùng Thư Nguyệt Cuồng cũng từ từ leo lên bia phương tiêm tiếp. Vẫn nên đàng hoàng lĩnh ngộ một chút thì tốt hơn, chẳng qua tên nhóc này chỉ biểu hiện xuất sắc trên mặt quy tắc không gian, sau này vẫn còn nhiều cơ hội để đánh bại hắn!
Vào lúc này, La Chinh đã hoàn toàn đắm chìm vào trong quy tắc không gian, vẫn ngưng mắt nhìn những đường vân trên bia phương tiêm không hề nhúc nhích, ngay cả Thư Nguyệt Cuồng đã rời đi hắn cũng hoàn toàn không biết.
Trong loại trạng thái này, những ký ức về quy tắc không gian trong đầu hắn hợp lại với nhau giống như nước chảy, lại giống như một bức tranh được ghép lại, từng mảnh từng mảnh được chắp lại với nhau. Khi tất cả những ký ức về quy tắc không gian gần như đã nguyên vẹn, hắn lại nhìn về phía vách ngăn không gian trên đỉnh đầu, trên mặt toát ra sự tự tin vui vẻ!
“Vách ngăn không gian! Ta cũng có thể phá!”
Nói rồi nhưng La Chinh cũng không leo lên bia phương tiêm tiếp, mà lại buông hai tay bất ngờ lao mạnh lên phía trên!
Vách ngăn không gian này gần như không thể dùng sức mạnh để phá được, muốn lợi dụng linh hồn để phá vỡ thì lại càng không thể nào.
Nhưng La Chinh vốn cũng không có ý đi phá vách ngăn không gian này, linh hồn của hắn giống một chú cá bơi trong dòng nước, chui thẳng qua vách ngăn không gian, cuối cùng leo lên tới đỉnh cao nhất của bia phương tiêm.
Nguỵ trưởng lão cười thản nhiên nói: “Không đến ba canh giờ, từ hoàn toàn không hiểu quy tắc không gian là gì cho đến lĩnh ngộ hoàn toàn tầng thứ nhất của quy tắc không gian. Dùng hai chữ tinh anh cũng không đủ để hình dung thiên phú của hắn. Ha ha...”
“Không đến ba canh giờ?” Nghe thấy lời này của Nguỵ trưởng lão, trong lòng Triệu Tranh cũng thầm kinh hãi. Dù nói thứ khắc trên bia phương tiêm là quy tắc không gian có sẵn, không cần bản thân phải đi lần mò từng chút, nhưng dù thế thì tên này cũng giỏi quá rồi nhỉ? Rốt cuộc hắn xuất thân từ Hạ Giới nào?
Ngay vào lúc Nguỵ trưởng lão vẫn còn tán thưởng, bỗng nhiên, những tấm bia phương tiêm quy tắc xung quanh lại đồng loạt rung động lắc lư!
Vô số tấm bia đều đang liên tục chấn động lắc lư, giống như đang xảy ra động đất vậy. Thế nhưng ở nơi này, làm sao mà xảy ra động đất được?
Nguỵ trưởng lão vẫn còn đang hoang mang thì nhìn thấy trên đỉnh tất cả bia phương tiêm, từng đường lực quy tắc đang tập trung về người La Chinh.
“Đây là... lễ tầy trần của quy tắc?” Đôi con ngươi của Nguỵ trưởng lão đã trợn đến tròn xoe.