Triệu Phần Cầm và mọi người thấy cảnh này thì hâm mộ không thôi, chẳng qua đây là Vương nhà người ta nên bọn họ có hâm mộ cũng chẳng được.
Chờ đến khi La Chinh ném hai viên Hắc Minh Châu kia vào nhẫn tu di xong thì Lăng Yên lại bỗng quỳ xuống đất nói với Huân: “Ngô Vương, lần này trong động Huyền Minh bùng nổ sóng hỗn loạn, đã trở thành nơi vô cùng nguy hiểm, không thích hợp để mọi người tự thăm dò, vậy nên kính xin người trở lại tháp Tội Ác!”
Lăng Yên vốn muốn nói rằng nếu các nàng có đạt được cơ duyên gì thì tự nhiên cũng sẽ dâng lên, thế nhưng giờ phút này mà nói vậy thì không hay cho lắm. Nếu Triệu Phần Cầm đã biết về sóng hỗn loạn rồi thì hẳn cũng đã khuyên nhủ La Chinh. Vậy mà lúc này La Chinh vẫn còn ở đây, thế thì chắc chắn là bọn họ cũng rất kiên trì.
Lần thứ hai bị người ta khuyên nên trở về tháp Tội Ác, tuy nói muốn tốt cho Huân và La Chinh, nhưng sắc mặt của Huân vẫn trầm xuống.
Trước mắt chỉ có La Chinh mới có thể giúp Huân trở về Vương vị của mình, mà La Chinh chắc chắn sẽ không từ bỏ, đương nhiên nàng cũng không muốn nghe Lăng Yên nói ra những lời như thế.
“Ta sẽ không về.” Huân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lăng Yên, lập tức bổ sung thêm một câu: “Đừng để ta nói lại lần hai.”
Trong lòng Lăng Yên khẽ run lên. Nàng cũng hiểu rõ mình không khuyên được, sau đó liền đứng dậy nói: “Nếu đã vậy, khẩn cầu ngô Vương cho chúng thần được ở lại, cùng mọi người thăm dò động Huyền Minh.”
“Vậy thì tốt quá.” Trên mặt Triệu Phần Cầm lộ ra vẻ vui mừng. Lăng Yên là Chiến Tôn cấp cao có thực lực mạnh nhất trong tháp Tội Ác! Lúc trước khi Lăng Yên còn ở tầng mười đã bước lên hàng thứ tư trên bia thiên phú, bây giờ nàng đã là Chiến Tôn cấp cao, tuy không thể so với Chiến Thánh, nhưng nếu có nàng tham gia thì nỗi lo lắng của Triệu Phần Cầm sẽ giảm đi không ít.
Từ mấy ngày trước, Lăng Yên đã lo lắng chuyện La Chinh đi theo các Chiến Tôn nhân loại, nên đã từng bàn bạc để La Chinh đi theo Yêu Dạ tộc các nàng tiến vào động Huyền Minh. Hiện giờ Huân chẳng qua chỉ là kiếm linh của La Chinh, nếu hắn chết thì thân thể kiếm linh mà Huân dựa vào cũng sẽ bị hủy diệt. Lăng Yên không quan tâm La Chinh mà là quan tâm đến sự an toàn của Huân.
Nhưng đề nghị ấy lại bị La Chinh từ chối.
Có điều đến lúc này, tình huống lại thực hợp với ý nguyện của Lăng Yên.
Lăng Yên và Triệu Phần Cầm lập tức lấy bản đồ ra, tính toán lựa chọn một cung đường tương đối dễ đi.
Đúng lúc này, ánh mắt Vân Lạc chợt lóe lên, thân người chuyển động một cái, ngón tay mảnh khảnh bắn một phát ra ngoài!
“Vèo!”
“Ầm!”
Ở trong rừng cách đó không xa có bốn người đi ra, trên mặt tên cầm đầu là một nụ cười gượng.
Sắc mặt Lăng Yên lạnh lùng, nhìn bốn người kia nói: “Dạ tộc?”
“Lăng Yên đại nhân, vẫn khỏe chứ?” Người nói chuyện đúng là một tên Dạ tộc.
Dạ tộc chính là tộc dưới trướng Ma tộc, thế lực của bọn họ cũng không nhỏ. Trong đại lục Hải Thần này, thánh địa Vĩnh Dạ của Dạ tộc cũng được xếp thứ năm, coi như là thế lực lục phẩm, chẳng qua Dạ tộc vẫn luôn phụ thuộc vào Ma tộc nên không có quyền lên tiếng gì, cảm giác tồn tại trên đại lục Hải Thần cũng rất thấp.
Lần này Ma tộc bị quét sạch khỏi tháp Tội Ác nên cũng có ảnh hưởng vô cùng lớn đối với Dạ tộc. Bọn họ vẫn luôn phụ thuộc vào Ma tộc, nhưng toàn bộ Ma tộc lại bị La Chinh đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, như vậy đồng nghĩa với việc trực tiếp loại bỏ ô dù trên đỉnh đầu bọn họ, vì vậy địa vị trong tháp Tội Ác tự nhiên xuống dốc không phanh.
Người Dạ tộc gần như ai ai cũng là thích khách, am hiểu ẩn nấp rồi cho đối thủ một đòn trí mạng, nhưng thực lực chiến đấu chính diện thì không mạnh mẽ lắm.
Bốn gã Chiến Tôn cấp cao Dạ tộc này vừa rồi ẩn nấp ở đó mà ngay cả Lăng Yên cũng không phát hiện ra!
Lăng Yên như có như không liếc mắt nhìn Vân Lạc một cái. Cô gái Nhân tộc thần bí này... đến Lăng Yên cũng nhìn không thấu. Chẳng qua nàng chỉ là một Chiến Tướng cấp mười, vậy mà sao cảm giác lại sắc bén đến mức độ này?
“Huyết La Thiên, ngươi ẩn nấp như thế là muốn ám sát La Chinh?” Lăng Yên không hề nể mặt, trên người nàng bắt đầu lóe ra những ánh sáng mê huyễn rực rỡ như gấm kia, nhìn thì như muốn ra tay.
Chuyện này cũng không phải không có khả năng, Dạ tộc luôn luôn phụ thuộc vào Ma tộc, mà Ma tộc cũng có ý bồi dưỡng không ít tử sĩ Dạ tộc để dùng cho việc ám sát trong tháp Tội Ác, lúc trước La Chinh cũng đã gặp phải thích khách Dạ tộc rồi.
Tên Huyết La Thiên này cũng là một người nắm giữ chỗ ngồi, hơn nữa còn là người nắm giữ chỗ ngồi mạnh nhất trong Dạ tộc. Nghe thấy lời Lăng Yên nói, gã vội vàng khoát tay: “Nào có, nào có. Chỉ là lần này động Huyền Minh bùng nổ sóng hỗn loạn nên chúng ta muốn kết giao, đi cùng với các ngươi thôi.”
Nghe thấy Huyết La Thiên nói vậy, Lăng Yên cười lạnh một tiếng: “Ngươi cảm thấy các ngươi đủ tư cách?”
Lời này khiến đám người Huyết La Thiên hơi khó chịu ra mặt. Bốn người bọn ta cũng là Chiến Tôn cấp cao Dạ tộc, Lăng Yên ngươi tuy có lợi hại thế nào đi nữa, nhưng đến nỗi bọn ta không đủ tư cách ư?
Nhưng mà bọn hắn lại không dám phản bác, kỹ năng ẩn nấp của Dạ tộc đương nhiên lợi hại, nhưng trực tiếp đối mặt với đám Lăng Yên thì căn bản lại chẳng có phần thắng.
Đúng lúc này, Triệu Phần Cầm lại nói thêm: “Một khi đã như vậy thì để ta nói một câu. Nếu là hợp tác tạm thời thì cũng được.”
Dạ tộc có ưu điểm của Dạ tộc, bộ tộc này có đông đảo thích khách, thích ẩn nấp này lại càng thích hợp để dò la tin tức. Nếu có Dạ tộc đồng hành cùng thì thường có thể tránh đi không ít nguy hiểm.
Triệu Phần Cầm tất nhiên cũng chẳng thích Dạ tộc, nhưng lúc này không cần thiết phải gây khó dễ cho bản thân mình, huống chi bọn họ bên này còn có ưu thế. Cứ cho là Dạ tộc có ác ý, muốn ra tay với La Chinh thật thì vẫn còn có Lăng Yên, còn có chính hắn đây! Mà hơn nữa, Triệu Phần Cầm dường như có cảm giác thực lực của bản thân La Chinh cũng không kém mình là bao, chỉ bằng bốn vị Chiến Tôn cấp cao Dạ tộc này thì sẽ không gây khó khăn gì được!
“Phần Cầm huynh nói đúng. Tuy thực lực Dạ tộc chúng ta không quá mạnh, nhưng ở phương diện khác thì còn có chút thiên phú. Hắc hắc.” Huyết La Thiên cười nói.
Lăng Yên do dự rồi cân nhắc trong lòng một chút, sau đó vẫn là kẻ tài cao mà gan cũng lớn, nàng tuyệt đối tự tin vào thực lực của bản thân, giữ lại vài tên Dạ tộc này ở bên người cũng không phải chuyện gì quá xấu, nên vẫn đồng ý.
Sau đó mọi người lên kế hoạch cho một cung đường, rồi đội ngũ chắp vá tạm thời này rốt cuộc cũng xuất phát.
Nhưng mà, ngay lúc này, có hai gã thân người to lớn đang chen chúc trong mật đạo ở một bên đỉnh tháp Tội Ác, chính là hai gã Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc, Mông Xung và Thiên Hổ.
Trước khi Ma tộc rời khỏi tháp Tội Ác, Nguyên Bạch và Thiên Hổ nhận lệnh ẩn núp trong mật đạo, nhưng sau đó Mông Xung cố ý xin, rồi thế chỗ Nguyên Bạch!
Không đánh chết La Chinh vẫn luôn là khúc mắc trong lòng Mông Xung, rồi từ đó cứ tích tụ tới cực điểm trong lòng gã, thậm chí còn khiến tâm võ đạo của gã bị lung lay.
Thực ra, thực lực của Mông Xung còn yếu hơn Thiên Hổ một chút, cũng là bởi cái khúc mắc kia nên gã lại có thể mượn cảm xúc trái ngược này mà đột phá trong khoảng thời gian ngắn! Hiện tại gã đã là Chiến Thánh cấp một !
Trái lại Thiên Hổ lúc này vẫn dừng lại ở Chiến Tôn cấp cao!
Tuy bọn họ là người nắm giữ chỗ ngồi, đại đa số đều áp chế tu vi của chính mình, nhưng trên thực tế, muốn đột phá Chiến Tôn để tiến vào Chiến Thánh thì cũng không phải chuyện dễ dàng, hơn nữa Mông Xung không những chỉ đột phá Chiến Thánh mà còn trải qua đại kiếp Sinh Tử rồi!
Nhìn qua thì lối mật đạo này cũng không nhỏ, đối với Nhân tộc hoặc Yêu Dạ tộc thì đều rộng rãi dư sức, nhưng đối với Ma tộc có thân thể to lớn thì thật sự là chật chội tới mức không chịu được. Ở một nơi nhỏ bé như thế này mà ứng phó với đại kiếp Sinh Tử nên suýt chút nữa Mông Xung đã không sống nổi!
Nhưng đến cuối cùng, gã vẫn là trở thành Chiến Thánh! Tuy Thiên Hổ không đột phá, nhưng chỉ với tu vi Chiến Thánh cấp một của Mông Xung thôi cũng đã dư sức giết chết La Chinh rồi!
“Huyết La Thiên truyền tin đến, bọn họ đã tìm được La Chinh.” Thiên Hổ báo cáo lại cho Mông Xung.
Mông Xung gật đầu, “ừ” một tiếng. Vốn dĩ địa vị của Mông Xung không bằng Thiên Hổ, nhưng lúc này gã đã là cường giả Chiến Thánh, nên đương nhiên trong hai người bọn họ sẽ do Mông Xung làm chủ đạo.
“Ẩn nấp ở đây suốt cả mấy tháng, rốt cuộc cũng có thể ra ngoài.” Mông Xung chui ra khỏi mật đạo, nhìn cảnh tượng trong động Huyền Minh liền cười lạnh nói.
Rất nhanh Thiên Hổ cũng chui ra theo, hoạt động thân thể cao lớn một chút: “Thật không biết hai người Thiên Khung và Thiên Huy làm thế nào mà sống qua được nữa! Ngột ngạt muốn chết!”
“Xuất phát đi. Đã đến lúc tiêu diệt tên nhóc kia rồi. Cho Nhân tộc vui vẻ trong tháp Tội Ác cả mấy tháng trời, đã đến lúc Ma tộc chúng ta đòi lại cả vốn lẫn lãi rồi!”
Tính toán này của Ma tộc có thể nói là khá tuyệt vời. La Chinh thân là người khống chế tháp Tội Ác, có thể nói là vô cùng tài năng, vì thế Ma tộc liền tạm lánh đi mũi nhọn này, tạm rời khỏi tháp Tội Ác trước!
Nhưng hiện giờ La Chinh đã vào động Huyền Minh, mà Mông Xung đã vào cảnh giới Chiến Thánh, chỉ cần đi theo tín hiệu Dạ tộc truyền tới rồi giết chết La Chinh thì Ma tộc bọn họ có thể đường đường chính chính quay trở lại tháp Tội Ác!
Về phần số chỗ ngồi Nhân tộc đã lấy đi, thậm chí cả những chỗ ngồi Yêu Dạ tộc chiếm mất đều phải trả hết cho Ma tộc!
Bất kể như thế nào thì chủng tộc khác cũng không thể bồi dưỡng ra cường giả Chiến Thánh ở trong tháp Tội Ác này, còn Ma tộc bọn họ thì lại có thể!