Phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều cho rằng Chiến Đế Đại Vũ đã nương tay.
Sau khi mở được Thần Hải, trong cơ thể võ giả tự có một thế giới nên việc tu luyện linh hồn cũng dễ dàng hơn một chút.
Tài nguyên ở Hạ Giới thiếu thốn, hoàn toàn không thể đánh đồng với Thượng Giới, cho nên không có nhiều phương pháp tu luyện linh hồn.
Cũng vì thế nên trong Thượng Giới có rất nhiều võ giả thiên tài, có thể tu luyện linh hồn tới Chiến Hồn Cảnh ngay từ khi còn là Hư Kiếp Cảnh, Sinh Tử Cảnh. Nhưng ở Hạ Giới thì không ít võ giả chỉ khi mở ra Thần Hải, là đại năng Thần Hải Cảnh rồi thì mới có được linh hồn Chiến Hồn Cảnh.
Về phần La Chinh, hắn lại là ngoại lệ.
Theo một ý nghĩa nào đó thì cũng không thể coi là ngoại lệ, bởi không phải La Chinh tu luyện linh hồn ở Hạ Giới. Lúc trước hắn đã phi thăng lên Chân Long giới, sau đó thử thách với tà linh kiêu thú nên mới rèn luyện cho linh hồn của mình nhanh chóng mạnh lên. Không những thế, hắn còn hấp thu một phần lực linh hồn kha khá nên linh hồn mới thăng cấp lên Chiến Hồn Cảnh.
Ở Hạ Giới, các đại năng Thần Hải Cảnh có thể thoải mái áp chế tất cả các cường giả Sinh Tử Cảnh trước hết là bởi cấp bậc linh hồn chênh lệch như trời với đất!
Chỉ sau khi đạt được Chiến Hồn Cảnh, linh hồn mới có thể lột xác thành vũ khí cường đại.
Ánh mắt Chiến Đế Đại Vũ nhìn La Chinh rất phức tạp, hắn cảm nhận được linh hồn La Chinh mạnh mẽ không kém gì hắn, thậm chí còn mạnh hơn!
Nếu La Chinh phản kích lại thì chắc chắn Chiến Đế Đại Vũ sẽ bị thiệt không nhỏ. Ít nhất thì luồng linh hồn dùng để tấn công La Chinh kia có lẽ cũng sẽ bị La Chinh tiêu diệt.
Nhưng La Chinh cũng không phản kích, hẳn là còn kiêng dè thực lực của mình.
Chiến Đế Đại Vũ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào La Chinh, một lúc lâu sau mới phun ra ba chữ: “Giỏi, giỏi, giỏi. Tuổi trẻ như vậy, tu vi lại mới chỉ ở mức đó, vậy mà linh hồn đã sắp bước vào Bích Hồn Cảnh! Không hổ là thiếu niên xuất anh hùng(*)!”
(*) Thiếu niên xuất anh hùng: ý chỉ người tài giỏi trong lớp trẻ.
Khi Chiến Đế Đại Vũ nói ra những lời này, sắc mặt mọi người đều biến đổi ngay lập tức!
Mọi người đều nghĩ Chiến Đế Đại Vũ đã nương tay với La Chinh, nhưng không ngờ hắn lại nói rằng không phải do hắn nương tay, mà là bởi linh hồn La Chinh đã sắp đạt tới Bích Hồn Cảnh!
Võ giả có tu vi dưới Thần Hải Cảnh mà muốn rèn luyện để linh hồn có thể bước vào Chiến Hồn Cảnh đã là muôn vàn khó khăn. Có thể nói, ở Hạ Giới căn bản không có ai làm được!
Công pháp và đan dược tu luyện linh hồn quá ít, hơn nữa hiệu quả cũng không cao. Từ xưa đến nay, trên đại lục thần quốc chưa từng có một vị cường giả Sinh Tử Cảnh nào có thể tu luyện linh hồn của mình đến Chiến Hồn Cảnh chứ đừng nói đến chuyện La Chinh mới chỉ là võ giả Hư Kiếp Cảnh! Đã thế lại còn là Hư Kiếp Cảnh trung kỳ!
Cho nên làm sao mọi người có thể không kinh ngạc khi nghe thấy Chiến Đế Đại Vũ nói ra những lời này?
Nghe Chiến Đế Đại Vũ nói vậy, Bạch Nguyệt Dung lập tức nói ngay: “Đúng! Vô Tâm thượng nhân đã từng nói, cốc tinh thần hắn bố trí ở Thiên Bắc Vực đã bị La Chinh tiêu diệt. Lực linh hồn của người này mạnh mẽ như thế, không cần Cung lão đến xác nhận thì ta cũng dám chắc chắn ngươi chính là La Chinh!”
“Mặc kệ thằng nhóc này có thân phận gì, làm sao hắn có thể tu luyện linh hồn đến cảnh giới này được? Đến ngay cả Chiến Đế Đại Vũ cũng không làm gì được hắn?”
“Vậy không phải quá khoa trương rồi sao? Hơn nữa, hắn còn đến từ Thiên Bắc Vực. Nghe nói chỉ cần một vị Thần Hải Cảnh đi tới nơi nhỏ bé ấy là có thể quét sạch…”
“Không thể nào. Cái nơi như Thiên Bắc Vực sao có thể sinh ra loại yêu nghiệt thế này?”
Võ giả Hư Kiếp Cảnh có thể đứng ở sông Tây Long này, cơ bản đều là thiên tài cấp Thần trong tứ đại thần quốc. Hơn nữa, đều là các thiên tài đứng trong đội ngũ thứ nhất, thứ hai, ngay cả thiên tài thuộc đội ngũ thứ ba cũng rất hiếm thấy.
Trong tương lai, những thiên tài cấp Thần này đều có thể bước vào Thần Hải Cảnh! Đương nhiên, cũng chỉ là có thể mà thôi, số người cuối cùng có thể trở thành võ giả Thần Hải Cảnh cũng không nhiều lắm.
Nếu đã là thiên tài thì thường sẽ có chút tự kiêu!
Nhưng vào khoảnh khắc này, bọn họ đều đã bị đả kích. Phần đả kích này cũng không phải bởi thực lực của La Chinh cao như thế nào. Việc đánh giá thực lực của một võ giả cần dựa trên rất nhiều phương diện như: công pháp, sức mạnh, tốc độ, tu vi, linh hồn…
Linh hồn cũng chỉ là một phương diện trong số đó mà thôi.
Giống như lời Chiến Đế Đại Vũ đã nói, linh hồn của La Chinh quả thực vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn sắp đạt tới Bích Hồn Cảnh. Nhưng điều này lại không nói lên thực lực ở các phương diện khác của La Chinh đều mạnh như thế. Dù sao thì La Chinh cũng chưa từng phơi bày thực lực của bản thân.
Nhưng ngay cả như vậy thì việc có một linh hồn sắp dạt tới Bích Hồn Cảnh vẫn khiến cho bọn họ ghen tị đến mức khó tin, mà cũng không muốn tin!
Chuyện này giống như một đám bạn cùng lứa vốn đều ở cùng một vạch xuất phát, mỗi ngày tất cả mọi người đều tìm được các tài nguyên gần giống nhau, thi thoảng có một số người kiếm được nhiều tài nguyên hơn người khác thì cũng là bình thường. Vì vậy mọi người sẽ không chỉ hâm mộ mà còn cố gắng hơn để đuổi kịp.
Kết quả bỗng một ngày, có một tên bỗng xuất hiện. Tuổi tác, tu vi của tên này đều xấp xỉ bọn họ, vậy mà tài nguyên hắn có lại nhiều hơn bọn họ tới mấy trăm lần, mấy ngàn lần. Vậy nên trong lòng bọn họ làm sao có thể ổn định được?
Ngay cả dũng khí đuổi theo cũng không có…
Mà trong lòng ba vị đại năng Thần Hải Cảnh của võ phủ Ngọc Huyền lại càng giật mình. Lúc trước, bọn họ đã được biết thực lực của La Chinh. Người này không chỉ có trình độ lĩnh ngộ quy tắc kinh người, mà sức mạnh của bản thân cũng đạt tới mức kinh khủng. Bây giờ, ba người bọn họ mới phát hiện ra, linh hồn của La Chinh cũng lớn mạnh như thế. Người này chính là một quái vật không hề có khuyết điểm!
Ngày sau, nếu người này đột phá được Thần Hải Cảnh thì sẽ có thực lực kinh khủng tới mức nào?
Ánh mắt Thái tử Chu Ninh gắt gao nhìn chằm chằm vào La Chinh, trong lòng cũng thầm lẩm bẩm. Linh hồn sắp đến Bích Hồn Cảnh… tại sao có thể như vậy? Sao lại như thế này? Ôi, nếu người này có thể cho mình mượn sức, tương lai sẽ trợ giúp mình nhiều biết bao. Đáng tiếc, hắn lại đầu quân cho Yến Vương, chẳng lẽ đây chính là số mệnh?
Hôm nay nhóm Quốc chủ của tứ đại thần quốc cũng đưa các Thái tử, Hoàng tử của mình đến đây.
Thực lực của nhóm Thái tử, Hoàng tử có thể đi theo Quốc chủ rõ ràng cũng không kém, cơ bản đều là võ giả vững vàng đứng ở đội ngũ thứ nhất, hơn nữa trong đó, thực lực của một số Thái tử và Hoàng tử còn có thể đứng đầu đội ngũ thứ nhất.
Nhóm Thái tử, Hoàng tử này mới là nhân vật chủ yếu của tứ đại thần quốc trong tương lai!
Bình thường, thiên tài cấp Thần chỉ cần “không chết” thì rất có thể sẽ trở thành đại năng Thần Hải Cảnh. Nhưng nhóm Thái tử, Hoàng tử thần quốc này dường như đều chắc chắn sẽ trở thành Thần Hải Cảnh rồi!
Nhưng lúc này, trong lòng các Thái tử và Hoàng tử thần quốc đều vô cùng buồn bực.
Bọn họ vốn là niềm kiêu hãnh của thần quốc, là cường giả mạnh mẽ nhất trong thế hệ trẻ, vững vàng trưởng thành dưới sự che chở của phụ hoàng, tài nguyên và mật địa tu luyện của bọn họ nhiều không kể xiết, nên thành tựu và thực lực đạt được cũng đã vượt xa những người cùng trang lứa tới mấy lần!
Nhưng hiện tại, lại bị La Chinh đả kích thật sâu.
Tục ngữ có câu: vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Trước kia, hoàn toàn không tìm ra ai có thể so sánh với bọn họ, thực ra là bởi bọn họ đã bỏ đám võ giả lại phía sau một khoảng cách rất xa rồi. Nhưng hiện tại, khi bọn họ so sánh bản thân với La Chinh, lúc này mới phát hiện ra sự chênh lệch.
“Hừ, cũng chỉ là có linh hồn mạnh mẽ mà thôi, chắc là có cơ duyên lớn gì đó nên linh hồn hắn đã xảy ra dị biến. Chỉ sợ thực lực của bản thân hắn còn chẳng chịu nổi một chiêu!”
“Ta lại muốn đấu với người này. Một linh hồn lớn mạnh cũng chẳng có gì hay ho. Phụ hoàng có ban cho ta bí bảo để bảo vệ linh hồn, thằng nhóc này mà gặp ta thì cũng bó tay thôi!”
“Xem tình hình đi. Nếu thằng nhóc này có thể đánh bại Vân Long Đào, biết đâu ta lại có hứng thú đi xuống chơi đùa với hắn!”
Mấy vị Thái tử, Hoàng tử thần quốc không hẹn mà cùng nghĩ thầm trong lòng như vậy. Mà cũng chỉ có suy nghĩ như vậy thì trong lòng bọn họ mới có thể cân bằng được một chút.
Còn Yến Vương lại mở to đôi mắt, trong hai mắt lóe lên sắc thái hưng phấn. Hắn đã nhận ra La Chinh có điểm phi thường từ lâu, nhưng cũng không đoán được rằng linh hồn của La Chinh lại lớn mạnh tới mức ngay cả Lưu Tán cũng không làm gì được. Thằng nhóc này, mang đến cho hắn kinh hỷ quá lớn.
Đúng lúc này, trong lòng Yến Vương bỗng nhiên sinh ra một tia cảnh giác. Lập tức dùng chân nguyên truyền âm nói với Chu Hoàng: “Phụ hoàng…”
Làm sao Chu Hoàng lại không hiểu ý của Yến Vương?
Vừa rồi tên Lưu Tán kia đột nhiên ra tay, lợi dụng linh hồn để tấn công La Chinh, ai ngờ linh hồn của La Chinh lại không hề yếu hơn Lưu Tán chút nào.
Bây giờ, trong lòng Lưu Tán đã có ý định giết người, nếu dùng chân nguyên để nghiền áp La Chinh thì sao La Chinh có thể giữ lại được mạng sống?
Nhân vật này, không xuất hiện ở thần quốc Hắc Thiết thì thôi, nhưng một khi đã xuất hiện thì thể nào Chu Hoàng hắn cũng phải bảo vệ!
“Vèo!”
Bóng dáng Chu Hoàng lóe lên một cái liền đứng giữa La Chinh và Chiến Đế Đại Vũ. Ánh mắt hắn lập tức lạnh đi, nói với Chiến Đế Đại Vũ: “Lưu Tán, đủ rồi. Ngươi thân là Quốc chủ, ra tay với một tiểu bối đã là hơi quá. Cho dù hắn là La Chinh hay là La Thiên Hành thì đều là người của thần quốc Hắc Thiết ta!”
Vẻ mặt Chu Hoàng kiên định, mà ý của câu nói này cũng rất rõ ràng, ngoài ra còn có thể diễn giải theo một ý khác: Dù La Chinh có giết Hoàng tử thần quốc Đại Vũ ngươi hay không thì ta chắc chắn vẫn sẽ bảo vệ hắn!