Tuy mùi vị khi luyện thể rất đau khổ, nhưng lợi dụng Hồng Mông Thiên Cương để luyện thể sẽ rất có lợi cho thân thể La Chinh, nên tất nhiên hắn phải chịu đựng. Hắn thư giãn người một chút, cảm nhận được cơ thể mình đã tiến vào một đẳng cấp mới, trên mặt cũng lộ vẻ vui mừng. Cuối cùng, ánh mắt hắn dùng trên người đám Yến Vương và Chu Hoàng ngồi trên đài cao. Yến Vương tươi cười dùng ngón cái với La Chinh, La Chinh thì khẽ gật đầu, lập tức nhìn bốn phía xung quanh, cao giọng hỏi: “Còn có ai muốn lên khiêu chiến ta nữa không?” Thần Quốc Thiên Phong thất bại, tiếp theo là đến thần Quốc Tinh Dã và thần quốc Đại Vũ có quyền khiêu chiến. Không thể không nói, hiện tại những người ấm ức nhất là võ giả của thần quốc Tinh Dã. Từ đầu tới cuối, võ giả thần quốc Tinh Dã chưa từng thắng lần nào. Tuy thần quốc Thiên Phong cũng có thua, nhưng Chiến Hoàng Thiên Phong người ta cũng chỉ phát ra một võ giả, chính là Hỏa Doãn Nhi xuất chiến! Tuy Hỏa Doãn Nhi thất bại, nhưng thực lực biểu hiện ra cũng đã chứng minh tất cả. Có lẽ, không có mấy võ giả trẻ tuổi trong đại lục thần quốc này dám nói mình là đối thủ của nàng! La Chinh đánh bại Vân Long Đào trước, sau đó lại đánh bại Hỏa Doãn Nhi, rất nhiều võ giả thuộc đội ngũ thứ nhất của võ phủ đều không dám đi lên. Với thực lực của bọn họ, đi lên cũng sẽ bị La Chinh đánh bại trong nháy mắt, ngoài mất mặt ra thì chẳng được gì. Nhưng nhóm Thái tử của tứ đại thần quốc thì lại có cơ hội đánh một trận với La Chinh, chỉ là không biết bọn họ có thể bước ra một bước hay không thôi. Ngay lúc hoàng tộc của thần quốc Tinh Dã còn đang lo lắng thì đã có người đứng dậy, người này đúng là quái vật nhỏ trong võ phủ Cửu Đỉnh.
Thật ra, trong thần quốc Đại Vũ không thiếu võ giả thuộc đội ngũ thứ nhất, thậm chí ngay cả trong võ phủ Cửu Đỉnh cũng còn có một số võ giả đứng đầu có thực lực không thua gì Vân Long Đào. Nhưng lúc này, người có gan đứng ra cũng chỉ có một mình quái vật nhỏ.
Chỉ thấy hắn cong người rồi bỗng nhiên nhảy bật lên, cả người giống như lộn nhào một cái trên không trung, nháy mắt đã tiến vào trong kết giới, trong mắt hắn tràn ngập vẻ hứng thú với La Chinh!
“Rốt cuộc cũng đến lượt quái vật nhỏ lên sân khấu. Không biết lần này cái tên tàn bạo ấy có thể bị dạy dỗ một chút không nữa!” “Dạy dỗ quái vật nhỏ? Ta cũng muốn thấy cảnh tượng đó. Nhưng người từng thấy quái vật nhỏ thua bao giờ chưa?” “Chưa, chưa từng...” Cho dù là võ giả trong võ phủ Cửu Đỉnh cũng không thích quái vật nhỏ cho lắm, nếu không phải cần đi vào thánh hải Thiên Vũ thì chắc ngay cả võ phủ Cửu Đỉnh cũng không muốn mang theo quái vật nhỏ. Thật ra, vốn dĩ thần quốc Đại Vũ không định để quái vật nhỏ lên sàn đấu. Năm vừa rồi, lúc mở thánh hải Thiên Vũ ra, quái vật nhỏ cũng chỉ nằm ngủ khò khò trên mặt đất, không quan tâm tới việc so đấu giữa đám võ giả. Nhưng lúc này, vì Bạch Nguyệt Dung muốn đối phó với La Chinh nên nàng ta đã tự mình mời quái vật nhỏ xuất chiến. Cho nên giờ khắc này, ánh mắt Bạch Nguyệt Dung vô cùng phức tạp, nàng ta cũng không biết cách làm của mình liệu có đúng hay không nữa. Sau khi nhìn thấy quái vật nhỏ, mày La Chinh lập tức nhíu lại. Hẳn rất ghét ánh mắt thế này, trước đó đã có lời nhắc nhở của Hỏa Doãn Nhi nên trong lòng hắn cũng càng thêm cảnh giác. Thực lực của Hỏa Doãn Nhi đã vô cùng kinh người, vậy mà nàng còn e ngại quái vật nhỏ này như thế, nên tuyệt đối không thể coi thường thực lực của người này được. Chỉ là La Chinh cũng biết rõ, nguyên nhân lớn nhất khiến Hỏa Doãn Nhi e ngại quái vật nhỏ này chính là vì tính cách của hắn, phần còn lại mới là vì thực lực. “Hì hì.” Quái vật nhỏ chậc lưỡi, nhìn chằm chằm La Chinh nói: “Ta tới khiêu chiến người được không?” La Chinh thản nhiên đáp lại: “Nếu ngươi đã đứng ở chỗ này, tất nhiên là đã khiêu chiến ta, cần gì phải hỏi lại?” Quái vật nhỏ rụt cái cổ thật dài của mình lại, tiếp tục cười nói: “Nếu thua, ta có thể giết chết ngươi không?” Người này nói nhảm nhiều quá, La Chinh chỉ lạnh lùng đáp: “Theo quy tắc thì không được.” “Vậy thì tiếc quá. Con người của ta vốn không biết so đấu với người khác, chỉ biết giết người thôi nên sẽ không nắm chắc chừng mực được, làm thế nào bây giờ?” Quái vật nhỏ dùng đôi mắt đen kịt không có lòng trắng nhìn chằm chằm vào La Chinh, cười một cách quỷ dị nói.
La Chinh mỉm cười: “so đấu giữa võ giả không thể bảo đảm trăm phần trăm, ta thấy, chúng ta vẫn nên bắt đầu đi thôi!” Hắn cũng lười nói nhảm nhiều với tên quái vật nhỏ này.
“Tốt!” Ngay khi La Chinh vừa nói xong, quái vật nhỏ đột nhiên nhếch môi lên, lộ ra nụ cười sắc nhọn, mà răng nanh trong miệng hắn lộ ra ngoài lại không giống như răng nanh của nhân loại, chúng xếp hàng lộn xộn, vô cùng sắc bén, giống như răng nanh của loài thú dữ nào đó.
Hắn chợt giẫm lên kết giới phía dưới, cả người giống như một con khỉ, linh hoạt chạy dọc theo kết giới, phóng về phía La Chinh. La Chinh rất không thích tên này, thậm chí còn có cảm giác chán ghét. Loại cảm giác chán ghét này giống như nam châm cùng cực, hoặc nên nói La Chinh đã chán ghét người kia từ trong xương! Ngay cả chính La Chinh cũng không thể nói ra được vì sao hắn lại có cảm giác này.
“Vèo...”
Quái vật nhỏ chậm chạp tiến tới, sau đó bỗng nhiên nhảy lên cao, trên mặt là nụ cười quỷ dị. Hắn đột nhiên vồ về phía La Chinh! Bóng dáng La Chinh nhẹ nhàng lóe lên, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua không gian mà tránh được móng vuốt của quái vật nhỏ. Nhưng trong lòng hắn lại thấy rất lạ, quái vật nhỏ này định vật lộn với hắn sao?
Sau khi quái vật nhỏ lên sàn, một là hắn không lấy ra binh khí, hai là cũng không sử dụng chân nguyên, hắn chỉ dùng thân thể để bắt đầu tấn công La Chinh cho nên hắn không hề bay lên mà chỉ chạy trên kết giới do đại năng Thần Hải Cảnh tạo ra. Thân thể La Chinh vừa mới tiến vào cấp thành khí nên hắn cũng khá tự tin về nhục thể của mình. Nếu đối phương đã muốn vật lộn thì La Chinh hẳn sẽ theo hầu. Nhưng nhất thời, hắn không thể nghĩ ra nổi ý đồ của quái vật nhỏ là gì, cho nên trước tiên phải tránh đã. Quái vật nhỏ vồ hụt một phát, lại rơi xuống trên kết giới, sau đó chậc chậc hai tiếng rồi nói: “Thực lực và thiên phú cũng không tệ lắm, chỉ có điều lá gan quá nhỏ!” Nghe thấy lời khiêu khích của hắn, trong lòng La Chinh càng thêm cảnh giác. Rốt cuộc, người này có ý đồ gì? Thật sự định dùng thân thể để chiến đấu với hắn sao?”
Khỏi cần nghĩ nhiều!” Quái vật nhỏ nhếch miệng cười nói: “Đối phó với ngươi, ngay cả chân nguyên ta cũng không cần dùng! Chỉ cần dùng nhục thể của mình là được!” Sau khi quái vật nhỏ nói xong, rất nhiều võ giả cùng ồ lên. Bọn họ đều biết rõ quái vật nhỏ rất lợi hại, nghiêm túc mà nói thì dù hắn chỉ là võ giả Hư Kiếp Cảnh, nhưng đã không còn cùng một cấp bậc với đám thiên tài cấp Thần bọn họ nữa rồi.
Chẳng qua mọi người cũng thấy rõ thực lực La Chinh vừa thể hiện ra. Làm sao La Chinh lại không lợi hại cho được? Ngay cả Chân Phượng cũng không làm gì được hắn kia! Quái vật nhỏ nói vậy, dường như hơi khoác lác rồi thì phải? Nghe quái vật nhỏ nói vậy, trên mặt La Chinh bỗng nhiên nở một nụ cười kỳ lạ: “Ngươi không giống người luyện thể. Ngươi không có cương nguyên đúng không?” “Không có! Đối phó với người cũng không cần cương nguyên!” Quái vật nhỏ lại nói. “Vậy được.” La Chinh nói xong, bóng dáng hắn chợt bay lên cao, bay thẳng tới nơi cao nhất trong kết giới. Khi võ giả Hư Kiếp Cảnh chiến đấu thì luôn không đủ không gian, cho nên vị đại năng Thần Hải Cảnh kia cũng bố trí kết giới này không hề nhỏ. La Chinh bay lên cao, trực tiếp tới đỉnh kết giới, nhìn xuống quái vật nhỏ phía dưới rồi hỏi: “Nếu là như vậy, người định đánh với ta như thế nào?”
“Ngươi!” Sắc mặt quái vật nhỏ lập tức cứng lại. Cho dù không cần chân nguyên thì sức bật thân thể của quái vật nhỏ cũng vô cùng mạnh, nhưng vấn đề là La Chinh kéo giãn khoảng cách với hắn quá xa, thế này thì đánh thế quái nào được? Nếu đổi lại là một võ giả khác, muốn so đấu sức mạnh thân thể với La Chinh thì chắc hẳn sẽ đồng ý. Cho dù là cương nguyên, chân nguyên hay so đấu thân thể, La Chinh đều không ngán. Nhưng hắn đặc biệt không thích nhìn quái vật nhỏ vênh váo trước mặt mọi người như thế.
Có nhiều người cũng không ưa quái vật nhỏ. Cho dù có không ít thiên tài cấp Thần nhờ vào so đấu với quái vật nhỏ để ngộ đạo, đột phá bình cảnh của bản thân, thu được rất nhiều lợi ích, nhưng bản thân quái vật nhỏ lại khiến người ta không ưa nổi. Trên thế giới này, có mấy ai lại thích một tên mặt mày đáng ghét mà tính tình còn tàn bạo kỳ quái như thế chứ?
Nhìn thấy quái vật nhỏ bị cứng họng bởi một câu nói của La Chinh, mọi người cũng nhân cơ hội mà cười vang một trận. Cũng chính vì trận cười này đã khiển quái vật nhỏ bắt đầu thẹn quá hóa giận.