Tường mũi tên lúc trước được sắp xếp theo hàng ngang, nhưng cũng chỉ có vài trăm nghìn mũi tên nhọn. Những mũi tên nhọn đó cũng được xếp thành một hàng nên để chui qua cũng không phải là chuyện gì quá khó.
Mà tường mũi tên trước mặt này có lẽ phải lên tới hơn mười vạn mũi tên nhọn. Nếu nói tường mũi tên trước đây là một bức tường bình thường thì tường mũi tên lúc này có lẽ đã là một bức tường thành!
Ánh mắt Yến Vương đột nhiên lóe lên, sau đó nói: “Lách qua từ hai bên!”
“Vô dụng.” Lưu Tú lắc đầu, chỉ vào một tuyệt sắc mỹ nhân bên cạnh hắn nói: “Ta đã thử qua rồi, cả ta và Bát Phi, mỗi người một trái một phải, thăm dò chiều rộng của bức tường mũi tên này. Nhưng kết quả, tường mũi tên này dường như đã bao trùm toàn bộ khu vực Mũi Tên Chậm!”
Mọi người vừa nói, vừa bắt đầu cẩn thận lui về phía sau, đồng thời bàn bạc biện pháp đối phó.
Mọi người cùng lui về phía sau nên võ giả tụ họp lại cũng càng lúc càng nhiều, trong đó bao gồm Thái tử thần quốc Tinh Dã, Thái tử Chu Ninh của thần quốc Hắc Thiết, còn có đám người Chiêm Uân cũng gia nhập vào đội ngũ lớn rút lui về phía sau.
“Kỳ lạ. Trước kia, lúc đi qua khu vực Mũi Tên Chậm cũng không gặp phải tường mũi tên có quy mô lớn thế này…”
“Có phải năm nay có gì đó không bình thường hay không?”
“Chúng ta tránh được một tường mũi tên này trước rồi nói sau. Đợi sau khi tường mũi tên này hết, chúng ta lại đi tới nhìn xem!”
Sau khi các võ giả tập trung lại ngày càng nhiều, mọi người cũng sôi nổi thảo luận.
Lúc này Nguyệt Doanh lại nói: “Chúng ta đi thẳng xuống biển, rồi lên bờ từ phía bên kia thì có ổn không?”
Nguyệt Doanh vừa nói ra, mọi người liền nhìn nàng như một kẻ ngốc. Nàng liền xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên đỏ bừng. Lúc này Yến Vương mới nhắc nhở: “Quên không nhắc các ngươi, đây là đường duy nhất để dẫn tới bí cảnh Vũ Hoàng. Đường hai bên… không phải lối chúng ta có thể đi.”
Vì thế, mấy chục đoàn đội, mấy trăm thiên tài cấp Thần đều bị buộc phải rút lui. Mọi người đều rút lui ra sau khu vực Mũi Tên Chậm. Mũi tên sắc nhọn kia giống như tường thành, từng cây, từng cây dần tiêu tan.
“Đi lên!” Lưu Tú cắn chặt răng, tiếp tục dẫn đội ngũ của mình đi lên.
Võ giả có thể tiến vào thánh hải Thiên Vũ thì đều là những anh hùng trẻ tuổi mạnh nhất của tứ đại thần quốc, sao có thể bị đánh bại bởi thất bại nhỏ này.
Mọi người đều đi theo đám người Lưu Tú, lại một lần nữa đi vào khu vực Mũi Tên Chậm.
Yến vương nhíu mày, lại nói: “Ta cứ cảm thấy có gì đó không ổn. Trong bí cảnh Vũ Hoàng dường như đã xảy ra chút biến cố!”
“Dù là biến cố gì thì chúng ta cũng sẽ đi vào đó.” La Chinh nghiêm mặt nói.
Người khác có thể bỏ cuộc giữa chừng, nhưng La Chinh thì không. Mặc dù thông qua ký ức trong đầu, La Chinh có thể kiểm tra được tình trạng của Ninh Vũ Điệp, nhưng tìm được Sinh Mệnh Nguyên Thạch sớm ngày nào thì La Chinh cũng có thể an tâm sớm ngày đó.
“Đương nhiên!” Yến vương cười nói. Hắn cũng không phải là người dễ dàng từ bỏ như vậy.
Ngay sau đó, đám người La Chinh cũng bước vào khu vực Mũi Tên Chậm lần thứ hai.
Tuy mỗi người đều rất cẩn thận, nhưng vẫn có người bất cẩn, rơi vào cảnh tuyệt vọng, bị mấy trăm mũi tên nhọn bao vây nên không thể tránh sang xung quanh, cuối cùng, bị các mũi tên nhọn này xuyên qua. Thân trúng độc Long Tỳ thì chỉ trong chốc lát toàn bộ thân thể đã thối rữa, rồi tan biến…
Nhìn thấy mấy thiên tài cấp Thần trúng độc bỏ mình, trong lòng mọi người đều thổn thức một hồi, nhưng vẫn quyết chí tiến lên.
Nhưng khi mọi người tiến đến một khoảng nhất định, phía trước lại xuất hiện chi chít các mũi tên nhọn. Vẫn giống như tường mũi tên lúc trước, nghìn nghịt mũi tên bay vụt về phía mọi người.
“Đây…” Lưu Tú không còn gì để nói.
Trên mặt các Hoàng tử, Thái tử thần quốc cũng lộ ra vẻ rối rắm, chỉ sợ hôm nay bọn họ cũng không qua được.
Việc này mà truyền ra ngoài thì thật quá mất mặt. Mỗi năm đều thăm dò thánh hải Thiên Vũ một lần, kết quả bọn họ nhiều người như vậy mà ngay cả khu vực Mũi Tên Chậm bên ngoài cùng cũng không thể đi qua. Nói ra chỉ sợ có người không tin!
Trong lúc mọi người ở đây còn đang do dự thì đột nhiên nghe một người nói: “Mọi người theo sau ta! Ta có thể đi qua!”
Nghe thấy giọng nói kia, mọi người nhìn chằm chằm qua. Người lên tiếng lại là Thái tử của thần quốc Thiên Phong, Hỏa Thần!
Phía sau Hỏa Thần là các võ giả đi theo Hỏa Doãn Nhi của thần quốc Thiên Phong.
Tuy Hỏa Thần là Thải tử của thần quốc Thiên Phong, nhưng danh tiếng lại không vang dội bằng Thái tử của ba thần quốc khác. Bởi vì dù sao Thái tử thần quốc đều là võ giả xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ, mà cũng chỉ có nhân vật như vậy mới có thể được lập làm Thái tử thần quốc.
Nhưng biểu hiện của Hỏa Thần so ra lại kém xa Hỏa Doãn Nhi, thậm chí còn nghe được một tin đồn, chỉ sợ Hỏa Doãn Nhi sẽ trở thành Nữ hoàng đầu tiên từ trước đến nay trong tứ đại thần quốc!
Tuy nhiên, cũng không thể nói rằng Hỏa Thần không đủ xuất sắc, mà là hào quang của Hỏa Doãn Nhi quá mạnh mẽ, đã hoàn toàn lấn át vị Thái tử thần quốc này.
“Hỏa Thần? Ngươi có thể có cách gì?” Lưu Tú cười lạnh hỏi. Hắn luôn khinh thường Hỏa Thần, vị Thái tử thần quốc này ở trong lòng Lưu Tú chẳng khác gì phế vật.
Hỏa Thần bình tĩnh nói: “Dùng vật này ngăn cản mũi tên nhọn là được rồi!”
“Ha ha, Hỏa Thần, người đang đùa gì vậy? Ngươi không biết mũi tên nhọn đó được làm từ sao băng tinh thiết sao? Lấy cái gì mới có thể ngăn cản được mũi tên nhọn này?” Lưu Tú cười lạnh nói.
Mọi người thân là hoàng tộc của thần quốc, trong tay ít nhiều gì cũng có một số bảo vật bí mật. Trong tay Hỏa Doãn Nhi là một món bán thần khí, trong tay một số Thái tử cũng có pháp bảo phòng hộ bán thần khí!
Nhưng đối đầu với mũi tên nhọn này, cũng không có nhiều cách!
Trước đây, cũng không phải không có ai nghĩ tới cách này. Có người vì muốn dễ dàng đi qua khu vực Mũi Tên Chậm nên đã dùng một khối đá Canh Kim cao một trượng. Loại đá Canh Kim này được dùng để luyện chế báu vật, cao một trượng, rộng một trượng, cho dù là võ giả Hư Kiếp Cảnh muốn tách đá Canh Kim thì ra cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Nhưng đá Canh Kim cũng không thể ngăn cản mũi tên nhọn này được. Trong nháy mắt khi mũi tên nhọn bắn về phía đá Canh Kim, quy tắc thời gian trên thân mũi tên đột nhiên thay đổi, tốc độ lập tức tăng lên mấy trăm nghìn lần, đá Canh Kim liền bị xuyên qua tạo thành vô số lỗ thủng. Võ giả tự cho là thông minh kia đương nhiên cũng chết trong độc Long Tỳ.
Thấy mọi người không tin, trên mặt Hỏa Thần cũng vẫn lộ ra vẻ quật cường. Hắn biết tất cả mọi người đều khinh thường mình, hắn cũng ghét nhất là bị người khác khinh thường, vì thế Hỏa Thần liền nói: “Ta có!”
“Đúng, quả thật ca ca ta có!” Lúc này, Hỏa Doãn Nhi ở bên cạnh cũng lên tiếng phụ họa.
Không giống với các hoàng tộc khác trong thần quốc, hoàng tộc trong thần quốc Thiên Phong không có quá nhiều tranh đấu gay gắt, cho nên quan hệ giữa hai huynh muội Hỏa Doãn Nhi và Hỏa Thần lại vô cùng tốt.
“Vậy ngươi lấy ra thử xem!” Một Hoàng tử thần quốc thản nhiên nói, nhưng trong giọng nói lại có ý chế nhạo. Rõ ràng, bọn họ căn bản không tin lời nói của Hỏa Thần.
Lúc này, Hỏa Thần nhẹ nhàng điểm vào chiếc nhẫn đeo trước ngực một chút. Cùng với đó, một luồng ánh sáng lóe lên, trước mặt Hỏa Thần đột nhiên xuất hiện một tảng đá khổng lồ.
Bề mặt tảng đá sáng bóng, tỏa ra màu xanh xám, nhưng sự sáng bóng trên tảng đá lại cực kỳ pha tạp. Tảng đá bình thường thì chỉ có thể cảm nhận được lực quy tắc hệ Thổ, nhưng cũng có một vài tảng đá đặc biệt, ví dụ như trong đá Lôi Linh có chứa các loại lực quy tắc hệ Lôi. Thế nhưng, từ bên trong tảng đá này, mọi người lại có thể cảm nhận được nhiều loại lực quy tắc khác nhau.
Chính xác mà nói là có năm loại lực quy tắc, cũng chính là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ - lực ngũ hành!
Tảng đá này, La Chinh đã từng nhìn thấy. Trước khi tham gia đại hội võ đạo, La Chinh đã tiếp nhận kiểm tra, tảng đá mà Thiên Hạ Thương Minh đã từng dùng giống như đúc với tảng đá này, cũng chính là đá Nguyên Từ Thần!
Nghe nói đá Nguyên Từ Thần này là từ đá Nguyên Từ Thần ở Bạo Loạn Tinh Hải mà ra, Thiên Hạ Thương Minh cũng chỉ có một khối nhỏ mà thôi. Nhưng lúc này, Hỏa Thần lại lấy ra một khối lớn như vậy.
Nhìn thấy đá Nguyên Từ Thần, mọi người cũng không biết nên nói gì…
Tầm mắt của mọi người cũng đủ để nhận ra lai lịch của thứ này, nhưng vấn đề là bản thân đá Nguyên Từ Thần đã cực kỳ khó khai thác, riêng việc đập thành khối từ núi Nguyên Từ Thần cũng đã khiến đại năng Thần Hải Cảnh tốn sức rất lớn.
Điều quan trọng nhất chính là thứ này vô dụng. Tuy tập hợp lực ngũ hành, nhưng lực ngũ hành lại vô cùng pha tạp, muốn lĩnh ngộ căn nguyên của quy tắc ở bên trong? Đúng là nằm mơ! Mà cũng không thể lấy tảng đá này đi để luyện khí, luyện đan…