Lần trước vì bảo vệ tính mạng, hắn đã phải dùng mất một chiếc Thiên Lôi Chiến Kích nên Lưu Tú cũng cực kỳ xót. Bây giờ lại dùng hết một chiếc Thiên Lôi Chiến Kích cuối cùng với La Chinh sao?
“Lốp bốp….”
Bên ngoài chiếc Thiên Lôi Chiến Kích này không ngừng phát ra tia chớp, mặt ngoài của nó có một phù văn hình tròn màu đỏ, chỉ cần ngón tay hắn nhẹ nhàng đè lên trên thì chiếc Thiên Lôi Chiến Kích này sẽ bị kích hoạt và phát nổ chỉ trong nháy mắt!
Ngón tay hắn đang khẽ run lên, áp lực mà La Chinh gây ra cho hắn thật sự là quá lớn, thậm chí còn khiến ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ!
Vào giờ khắc này, Lưu Tú cũng rất muốn bỏ cuộc, bản năng hắn sợ hãi La Chinh, nó không ngừng nhắc nhở bản thân hắn rằng không nên đối nghịch với người này, người này tuyệt đối không phải là nhân vật hắn có thể trêu chọc vào được.
Nhưng ngay vào lúc này, một giọng nói khác lại vang lên: “Giết hắn, chỉ cần giết được La Chinh thì có bỏ ra một Thiên Lôi Chiến Kích cũng vẫn có lời, phụ hoàng chắc chắn cũng sẽ khen thưởng mình thật nhiều!”
Từng luồng máu tươi theo nhịp đập điên cuồng của trái tim mà bơm lên, theo động mạch chủ mà chảy về trong hai mắt hắn. Đôi mắt hắn nhất thời đỏ lên một màu. Cùng lúc đó, ngón tay hắn đè xuống phù văn trên Thiên Lôi Chiến Kích!
“Ầm...”
Một tiếng vang chói tai từ trong chiếc Thiên Lôi Chiến Kích ngắn kia truyền ra, khiến cho lỗ tai người ta hết sức khó chịu.
Đó là tiếng khởi động lực sấm sét. Ngay sau đó, trên đầu Thiên Lôi Chiến Kích chợt tuôn ra một tia chớp lớn.
“Đi chết đi! Tên dân quèn!” Lưu Tú quát lên một tiếng lớn. Cuối cùng hắn cũng không thể buông bỏ thân phận của mình, thế nên hắn cũng từ chối việc cúi đầu trước mặt La Chinh.
Tuy tiếng nói của Lưu Tú đã bị tiếng sấm át đi, nhưng La Chinh vẫn nghe được.
“Ha ha...”
La Chinh mỉm cười, chỉ trong nháy mắt, cả người hắn đã bị một tia chớp to lớn bao trùm!
Lực lôi điện này giống như một dòng chảy, đổ về phía La Chinh rồi kéo dài ra rất xa.
“Đùng...”
Các thiên tài cấp Thần đều không thể mở mắt nổi bởi ánh sáng lóa mắt này!
Lực lôi điện này hủy diệt hết tất cả mọi thứ trên đường đi của nó, cuối cùng bất ngờ tập kích về phía thánh hải Thiên Vũ! Bề mặt thánh hải Thiên Vũ vẫn hiện ra màu vàng nhạt như trước, dưới sức ảnh hưởng của sấm sét, không ít ánh sáng vàng đã bị tan ra.
Ánh chớp lóa mắt kéo dài thật lâu, sau đó mới dần dần tiêu tan. Mọi người chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn thấy La Chinh, mắt ai nấy đều tròn xoe.
La Chinh vẫn đứng sừng sững tại chỗ, toàn thân không hề bị thương!
Cho dù là đại năng Thần Hải Cảnh thì bị lực sấm sét mạnh như thế oanh tạc cũng sẽ hết sức chật vật.
Nhưng La Chinh vẫn duy trì nụ cười lạnh nhạt như trước, dù là thần thái hay động tác thì cũng không hề thay đổi!
Thấy cảnh tượng này, một vị thiên tài cấp Thần thầm thở dài một hơi: “La Chinh này có phải là do thần hóa thân hay không?”
“Đừng mong đối kháng được với hắn. Mới là Hư Kiếp Cảnh đã có thể làm tới mức này, sau này có lẽ sẽ tung hoành khắp toàn bộ Đại Thế Giới.”
“Là năng lực chuyển dời của tiểu quái vật. Nhưng tiểu quái vật cũng không thể phát huy đến trình độ này.”
Dù sao thì Thiên Lôi Chiến Kích cũng là một bán thần khí, nếu như chỉ dùng cơ thể của La Chinh để đối kháng thì hắn không thể nào hoàn toàn ngăn cản được. Cho dù là thân thể thánh khí của hắn thì cũng sẽ trọng thương.
Nhưng ngay từ đầu La Chinh đã không có ý định dùng cơ thể để đối kháng. Trong nháy mắt Lưu Tú kích hoạt Thiên Lôi Chiến Kích, để tránh cho bản thân bị thương, hắn liền chuyển đòn tấn công đó tới thánh hải Thiên Vũ!
Mặc dù thánh hải Thiên Vũ chỉ là một biển trong đất liền, nhưng diện tích hải vực vẫn tương đối lớn. Cho dù lực sấm sét có lớn thế nào thì hải vực cũng có thể hóa giải. Lực sấm sét tấn công La Chinh kia căn bản là không thể tạo ra bất kỳ gợn sóng nào trong thánh hải Thiên Vũ!
La Chinh lại thả uy áp linh hồn ra, sau đó bước lên một bước, đồng thời lắc đầu nói: “Lần này ngươi lỗ lớn rồi!”
Lưu Tú cắn chặt hàm răng, nhìn La Chinh không hề bị thương chút nào, trong mắt hắn tràn đầy sợ hãi. Hắn bỗng nhiên lạc giọng hét lên: “Thế thì đã sao? Cha ta nhất định sẽ giết chết ngươi! Ngươi không thể nào là đối thủ của cha ta!”
“Ta không phủ nhận.” La Chinh gật đầu một cái, bước ra một bước nữa.
“Vậy ngươi còn không mau quỳ xuống cho ta. Ta có thể xin cha ta tha cho cho cái mạng chó nhà ngươi. Ha ha ha!” Lưu Tú đã bắt đầu điên cuồng, trong mắt đều là vẻ cố chấp.
“Ngươi, còn chưa đủ tư cách.” Đối mặt với Lưu Tú đang điên cuồng như thế, ánh mắt La Chinh vẫn trong trẻo, bình tĩnh, đồng thời bước ra thêm một bước nữa!
“Bụp!”
Ngay vào lúc này, trên người Lưu Tú bỗng nhiên truyền tới một tiếng nổ!
Bảo thạch Ngưng Tâm trong sợi dây chuyền trên ngực Lưu Tú bỗng nổ vỡ thành vô số mảnh vụn. Viên bảo thạch vốn tỏa ra kết giới vô hình để ngăn cản uy áp của linh hồn La Chinh, nhưng vì La Chinh từng bước ép sát nên bảo thạch Ngưng Tâm kia cũng không thể chịu nổi uy áp mãnh liệt này nữa, cuối cùng vỡ ra!
Linh hồn Lưu Tú cũng không mạnh hơn những võ giả khác bao nhiêu, thế nên khi mất đi sự bảo vệ của bảo thạch Ngưng Tâm này, chẳng khác gì hắn trực tiếp dùng linh hồn yếu ớt kia để đối mặt với uy áp không thể chống cự nổi của La Chinh!
Chỉ trong một nhịp thở, Lưu Tú đã cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó hai mắt trợn trắng lên, thân thể cứng ngắc, trực tiếp ngất đi.
Nhìn Lưu Tú ngất trên mặt đất, La Chinh cũng chỉ đành lắc đầu, hắn vốn không có ý định giết chết Lưu Tú.
Sau khi dung hợp với ý chí Đại Thế Giới, đúng là La Chinh có thể ngăn cản đòn tấn công của đại năng Thần Hải Cảnh, nhưng với Lĩnh Vực mà đại năng Thần Hải Cảnh lĩnh ngộ được thì La Chinh lại không phải đối thủ. Một khi hắn bị Lĩnh Vực bao phủ, cắt đứt liên lạc giữa hắn với ý chí Đại Thế Giới thì hắn cũng sẽ không phải là đối thủ của đại năng Thần Hải Cảnh. Vì thế cho nên hắn cũng không muốn chọc giận Chiến Đế Đại Vũ.
Tất cả các thiên tài cấp Thần đều nhìn La Chinh chằm chằm, trong mắt chính là vẻ sợ hãi.
Bọn họ cũng biết La Chinh rất mạnh, bởi trước đây La Chinh chỉ giao đấu với những thiên tài cấp Thần đứng đầu như Vân Long Đào, Hỏa Doãn Nhi, tiểu quái vật, cho nên tất cả mọi người đều tin La Chinh mạnh, nhưng không cảm giác được hắn mạnh tới mức nào!
Bây giờ những người này cũng đã biết rõ rằng thực lực của La Chinh kinh khủng thế nào rồi!
Với sức của một mình La Chinh, chỉ cần cho hắn đủ không gian và thời gian thì có lẽ chỉ một mình hắn cũng có thể tiêu diệt toàn bộ thiên tài cấp Thần ở đây! Sự chênh lệch này đã không còn là một cảnh giới nữa rồi, mà là chênh lệch hai cảnh giới, mặc dù La Chinh chỉ có tu vi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ mà thôi.
“Ngất rồi?” La Chinh khẽ mỉm cười, “Chờ hắn tỉnh lại rồi nói!”
Hỏa Doãn Nhi nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó mới lên tiếng: “Không cần đâu, chỉ là chín nghìn viên đá chân nguyên mà thôi.”
Mặc dù đối với Hỏa Thần thì đó là một khoản tiền lớn, nhưng chẳng qua Hỏa Doãn Nhi chỉ giận vì đệ đệ mình bị Lưu Tú lừa nên không chịu nổi mà thôi. Chứ thực sự bàn về giá trị con người thì chín nghìn viên đá chân nguyên cực phẩm cũng không là cái gì.
Huống chi bây giờ Lưu Tú cũng chỉ vì chút đá chân nguyên này mà đã phải trả giá lớn, chỉ riêng giá trị Thiên Lôi Chiến Kích cũng đã không thể nào lường được rồi.
Lúc này, Hỏa Doãn Nhi lại lo cho La Chinh hơn. Lúc trước hắn cũng đã chọc giận Chiến Đế Đại Vũ, nếu Chiến Đế Đại Vũ tới bí cảnh Vũ Hoàng, có khi nào sẽ trực tiếp ra tay với La Chinh không? Nếu thật sự đến mức đó thì mình nhất định sẽ nhúng tay!
Chỉ cần mình đứng ra, phụ hoàng chắc chắn cũng sẽ đứng ra. Trong lòng Hỏa Doãn Nhi đã thầm quyết định.
“Đào mỏ quặng thôi!”
La Chinh nhanh chóng gạt chuyện này sang một bên. Bây giờ hắn còn có chính sự phải làm! Đã hấp thu nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa như vậy, cũng thắp sáng hơn mười nghìn tấm vảy rồng, mục tiêu bây giờ của hắn chính là đập vỡ phiến lá màu vàng kia, lấy cuốc Hắc Tinh trong đó ra, sau đó tiến đến tầng cao nhất của cây mỏ này.
Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ của La Chinh mà thôi. Khả năng lớn nhất là hắn không thể nào đập vỡ phiến lá màu vàng kia được, tất nhiên cũng không thể lấy ra cái cuốc thần khí chí tôn kia.