Nếu như vậy, chính bản thân hắn cũng có thể chuyển dời sức mạnh của mình đi!
Từ sau khi lấy được ý chí Đại Thế Giới từ chỗ tiểu quái vật, La Chinh gần như có thể kết nối với bất kỳ thứ gì trong Đại Thế Giới này!
Mỗi đóa hoa, mỗi khúc gỗ, mỗi ngọn núi, mỗi vùng biển...
Tất cả những thứ hắn đã nhìn thấy đều có thể thành lập một mối liên kết kỳ diệu với La Chinh, thậm chí cả những thứ hắn chưa từng thấy cũng như vậy. Bởi ký ức của cả thế giới này đều đã ở trong đầu hắn, bây giờ hắn chính là người phát ngôn của Đại Thế Giới này.
Hắn có thể cảm nhận được nguồn gốc ý chí của Đại Thế Giới này, sau này ắt cũng sẽ phải tự mình đi tìm tòi, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc.
Lợi dụng cách dời sức mạnh đi khiến cho La Chinh có thể chịu được sức mạnh lớn hơn mà không bị bất cứ tổn thương nào, bởi vì dù là sức mạnh ở bất kỳ hình thức nào thì cũng sẽ bị hắn lợi dụng vật khác để thay thế. Ở bên bờ sống Tây Long, thứ thay thế cho La Chinh chính là dãy núi bên bờ sông, còn vừa rồi ngăn cản Thiên Lôi Chiến Kích của Lưu Tú chính là thánh hải Thiên Vũ mênh mông vô tận.
Nếu lợi dụng việc dời sức mạnh đi, vậy bản thân La Chinh cũng có thể chịu được lực của mười nghìn tấm vảy rồng, thậm chí là một trăm nghìn tấm vảy rồng cũng được! Dù sao thì sức ép lên cơ thể hắn cũng đã được dời đi cho những vật khác chịu giúp rồi.
Nhưng vấn đề là dường như cách này cũng không ổn lắm.
Bây giờ hắn cần phải trút toàn bộ sức mạnh lên phiến lá này, nếu lợi dụng việc dời sức mạnh đi thì cũng tương đương như việc chuyển lực từ vảy rồng tới người hắn…
“Dời đi.”
Nghĩ tới đây, La Chinh vỗ mạnh vào sau gáy một cái!
Chắc là do đầu óc La Chinh quá mức cứng nhắc mà thôi, thì ra chuyển dời lực còn có thể sử dụng như vậy!
Thấy động tác và vẻ mặt của La Chinh, mắt Yến Vương chợt lóe lên, sắc mặt có chút kỳ lạ. Hình như tiểu tử này lại nghĩ ra biện pháp gì rồi?
Hỏa Doãn Nhi cũng chớp mắt một cái, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên. Nàng tin, với ngộ tính của La Chinh thì có lẽ đã thật sự tìm ra cách gì đó rồi!
Lúc này La Chinh đứng dậy, một lần nữa đứng trên phiến lá này, hít một hơi thật sâu!
“Lực vảy rồng!”
Vảy rồng trên người Thanh Long trên lò luyện lại một lần nữa phát ra ánh sáng xanh lấp lánh, sức mạnh bên trong vảy rồng kia giống như thủy triều, không ngừng tràn vào trong cơ thể La Chinh.
Trăm tấm…
Nghìn tấm…
Hai nghìn tấm…
Ba nghìn tấm…
Bốn nghìn tấm…
Sức mạnh kinh khủng không ngừng tích tụ trong cơ thể La Chinh!
Lần thử nghiệm trước, khi đến bốn nghìn tấm La Chinh đã cảm nhận được áp lực tương đối lớn. Lần này cũng như thế, thân thể La Chinh lại căng lên và kéo giãn ra lần nữa!
Nhưng La Chinh lại không hề do dự mà trực tiếp rót thêm lực của năm nghìn tấm vảy rồng!
Sáu nghìn tấm!
Bảy nghìn tấm!
Tám nghìn tấm!
Chín nghìn tấm!
Lúc trước, khi đến năm nghìn tấm vảy rồng, cơ thể La Chinh đã gần đạt đến cực hạn, không thể gia tăng sức mạnh được nữa, nếu không cơ thể sẽ lập tức vỡ vụn.
Nhưng lần này, La Chinh lại vọt thẳng qua năm nghìn tấm vảy rồng, hơn nữa sức mạnh của hắn còn đang không ngừng gia tăng, nhưng lần này hắn lại không hề bị thương!
“Mọi người mau nhìn kìa! Dưới chân La Chinh!”
“Phiến lá kia giống như đang bị một thứ gì đó cực nặng đè ép, nó đang không ngừng hạ xuống!”
“Rốt cuộc là chuyện gì?”
Chẳng qua La Chinh chỉ đứng sừng sững trên phiến lá, vậy mà cũng có thể đè phiến lá này xuống được!
Phiến lá này vững chắc thế nào, trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Cho dù đặt vài ngọn núi lớn ở phía trên thì cũng không thể nào đè phiến lá này xuống được. Nhưng chỉ một mình La Chinh đứng trên đó lại có thể bộc phát ra sức mạnh như thế khiến mọi người cũng hoảng sợ trong lòng.
Ánh mắt La Chinh kiên nghị, hai mắt càng lúc càng sáng, giống như có hai ngôi sao khảm trong con mắt hắn.
“Mười nghìn tấm!”
“Mười một nghìn tấm!”
“Mười hai nghìn tấm.”
Lúc trước, La Chinh đang không ngừng suy tư nên quên mất đặc tính chuyển dời sức mạnh của chính mình!
Ngay từ đầu, hắn cho là mình không thể nào dùng cách dời sức mạnh đi khi mở lực vảy rồng, bởi vì nếu dời đi, sức mạnh chỉ có chuyển đến một chỗ bất kỳ nào đó trong Đại Thế Giới!
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, La Chinh đã nghĩ đến một phương pháp khác.
Nếu hắn có thể chuyển dời sức mạnh tới bất kỳ địa điểm nào, như vậy hắn chuyển lên chính cây mỏ này, chính trên phiến lá này thì thế nào?
Nói cách khác, thân thể La Chinh chỉ chịu lực của bốn nghìn tấm vảy rồng mà thôi!
Phần lực vảy rồng được mở thêm sau khi vượt qua bốn nghìn tấm thì đã bị La Chinh dời hết lên phiến lá màu vàng kim này!
Đây cũng là lý do vì sao La Chinh có thể mở ra lực của hơn mười nghìn tấm vảy rồng mà cơ thể lại không tan vỡ.
Mười ba nghìn tấm!
Mười bốn nghìn tấm!
La Chinh đã mở ra toàn bộ lực vảy rồng, trong đó mười nghìn tấm vảy rồng đã hoàn toàn truyền lên phiến lá này, bốn nghìn tấm vảy rồng còn lại là thì được tích tụ trong cơ thể La Chinh!
Phiến lá màu vàng hoàn toàn bị La Chinh đè xuống. Dưới áp lực mạnh như vậy, phiến lá cũng lung lay sắp vỡ, bị La Chinh ép đến cực hạn!
“Cũng tương đối rồi!”
Đến lúc này, La Chinh bước hai chân ra lần nữa, bắt đầu dồn sức mạnh cuồn cuộn trong cơ thể vào hai quả đấm!
Gân xanh trên cánh tay giống như những con rắn nhỏ, lần này La Chinh đã phát huy sức mạnh đến cực hạn của chính mình. Nếu vẫn không thể nào đập vỡ phiến lá này, La Chinh cũng sẽ không dừng lại.
Cùng lắm là lại mời Hỏa Doãn Nhi cùng hắn đi một chuyến, để hắn lại đi hấp thu những binh khí bị nguyền rủa kia lần nữa.
Nghĩ tới đây, đột nhiên hai quả đấm của La Chinh đập xuống phiến lá màu vàng.
Vốn đã phải chịu lực của vạn tấm vảy rồng truyền lên, mà lần này cương nguyên trong cơ thể La Chinh cũng bộc phát, kết hợp với lực của bốn nghìn tấm vảy rồng bất ngờ tràn ra.
“Ầm!”
Bị hai quả đấm mạnh mẽ đánh lên, trên phiến lá màu vàng nhạt đã xuất hiện một vết nứt nhẹ!
Có vết nứt!
Trên mặt La Chinh hiện ra vẻ vui mừng!
Sắc mặt những võ giả vây xem xung quanh bất chợt cũng thay đổi.
“Hắn làm được rồi! La Thiên Hành làm được rồi!”
“Ông trời ơi, suốt bao năm qua đều không thể nào đập vỡ phiến lá màu vàng này, vậy mà bây giờ thật sự bị La Thiên Hành đập vỡ!”
“La Thiên Hành này thật sự quá mạnh mẽ!”
“Cuốc Hắc Tinh mặc dù chỉ là một cái cuốc, thế nhưng dù sao cũng là thần khí chí tôn!”
“Sự kiện trọng đại. Đây thật sự là một sự kiện trọng đại.”
Các thiên tài cấp Thần ai nấy đều biến sắc. Chỉ chốc lát mà trong đầu họ đã có đủ loại ý tưởng! Có điều chỉ trừ rất ít người như đám Yến Vương, Hỏa Doãn Nhi, Nguyệt Doanh ra thì trong lòng những người khác đều khó kiềm chế được mà nổi lên lòng ganh tỵ! Sự ghen tỵ dường như đến từ bản năng của cơ thể, căn bản không thể trốn tránh!
Lúc trước, một vài người vốn mong đợi La Chinh đập vỡ phiến lá màu vàng này, nhưng bây giờ họ lại không muốn thế nữa mà lại hy vọng La Chinh thất bại. Con người chính là loài động vật mâu thuẫn như vậy đấy.
“Tiếp tục!”
Dáng người vạm vỡ của La Chinh lại cúi xuống một lần nữa, hai quả đấm tiếp tục đập thật mạnh xuống!
“Ầm!”
Vết nứt thứ hai đã xuất hiện trên phiến lá. Vết nứt này xuôi theo vết nứt thứ nhất chạy dọc ra ngoài.
Vạn sự khởi đầu nan, sau khi trên phiến lá xuất hiện vết nứt đầu tiên thì vết nứt thứ hai đã bắt đầu mở ra lớn hơn, chính từ đây mà La Chinh cũng đập ra càng nhiều vết nứt hơn.
“Ầm! Ầm! Ầm”
Hết quyền này đến quyền khác nện trên phiến lá màu vàng, từng vết nứt cũng theo đó dần hiện ra.
Khi những vết nứt kia càng lúc càng lớn hơn, ánh mắt La Chinh cũng khựng lại một chút. Hắn run nhẹ hai quả đấm, sau đó chợt xuất hiện từng luồng chân nguyên, chúng tỏa ra ánh sao bao phủ trên người La Chinh.
“Sao Rơi, Đất Động! Vỡ cho ta!”
La Chinh cắn răng, đánh ra một quyền cuối cùng.
“Ầm!”
“Binh...”
Mọi người bỗng nghe thấy một tiếng nổ tung chói tai, phiến lá màu vàng dưới chân La Chinh bỗng nứt ra, cùng lúc đó cuống lá cũng ầm ầm vỡ vụn!
Cuốc Hắc Tinh nhảy ra từ trong nghìn vạn mảnh vụn!