“Lên!”
Tất cả các võ giả trên đài cao ở hai bên lập tức rời đi, bắt đầu xông lên trên.
Mỗi lần Tịnh Hồn Quang sẽ tan đi trong khoảng mười nhịp thở, mọi người sẽ lợi dụng lúc này để leo lên tầng trên.
Mọi người nhanh chóng vượt qua hơn mười bậc, đến khi ánh sáng ở phần đỉnh lại bắt đầu sáng lên thì Chiến Hoàng Thiên Phong lại lên tiếng chỉ huy: “Rút, chia sang hai bên, lên đài!”
Tất cả linh hồn vẫn lặng lẽ lướt lên đài cao ở hai bên. Trên đài cao của tầng thứ ba cũng được bố trí không ít căn phòng, nhưng thực lực của những võ giả trong quan tài ở căn phòng đó cũng chỉ là Thần Đan Cảnh hậu kỳ mà thôi.
Thế lực của Long mạch tộc còn mạnh hơn cả tứ đại thần quốc liên kết lại với nhau. Ngay cả tứ đại thần quốc còn có vô số các võ giả Thần Đan Cảnh, Hư Kiếp Cảnh thì số lượng võ giả Thần Đan Cảnh trong Long mạch tộc dĩ nhiên sẽ không ít. Chỉ có điều, đi khắp một vòng trong tầng thứ ba thì thấy trên đài cao này cũng chỉ có khoảng sáu trăm đến bảy trăm căn phòng mà thôi.
Võ giả Thần Đan Cảnh được mai táng ở nơi này chắc chắn là nhân vật nòng cốt của Long mạch tộc nhưng lại chết sớm.
Lần này La Chinh không hề thăm dò những quan tài này nữa, thi thể có thực lực quá yếu thì chẳng có tác dụng gì với hắn.
Mọi người đều thận trọng chờ đợi mệnh lệnh của Chiến Hoàng Thiên Phong. Tịnh Hồn Quang có lực uy hiếp chí mạng tới linh hồn, mà hành động của hơn một trăm người không thể nào nhịp nhàng như một. Chỉ cần chậm trễ một chút thôi, hành động không theo kịp đồng đội, lại vừa đúng lúc Tịnh Hồn Quang trên bậc sáng lên thì chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn, linh hồn sẽ bị tịnh hóa, thân thể của bản thân cũng sẽ bị biến thành một cái xác không hồn...
“Mọi người đừng nới lỏng cảnh giác, Tịnh Hồn Quang này sẽ chỉ phóng từ trên xuống dưới, càng lên cao thì thời gian cho mọi người càng ngắn!” Chiến Hoàng Thiên Phong nhìn chằm chằm Tịnh Hồn Quang giống như chùm sáng thẳng đứng kia, sau đó từng chùm sáng bắt đầu nhạt dần rồi biến mất. Lúc này Chiến Hoàng Thiên Phong lại lần nữa phóng ý thức ra: “Lên!”
Động tác của mọi người nhất loạt đều như một, gần như không chậm trễ chút nào mà nhảy lên đài cao hai bên.
“Tầng thứ tư, tản ra!”
Hiệu lệnh của Chiến Hoàng Thiên Phong vừa vang lên, bản thân ông cũng nhảy lên đài cao ở bên cạnh!
Nhưng sau khi Chiến Hoàng Thiên Phong nhảy lên đài rồi quay đầu lại nhìn thì lập tức bị dọa khiếp vía. Không ngờ Hỏa Doãn Nhi lại tụt lại phía sau!
Vừa rồi khi mọi người bắt đầu nhảy lên đài cao thì Hỏa Doãn Nhi đã tiến sâu vào trong đài cao vài bước. Hình như nàng đang quan sát chữ của Long mạch tộc được khắc trên quan tài nên có hơi thất thần.
Đợi đến khi ý thức của Chiến Hoàng Thiên Phong phóng ra thì động tác của Hỏa Doãn Nhi lại bị chậm một nhịp.
Chính vì bị chậm một nhịp nên Hỏa Doãn Nhi đã tụt lại phía sau. Lúc này, phần lớn mọi người đều đã nhảy lên trên đài cao, còn Tịnh Hồn Quang ở trên bậc thang đang không ngừng phủ xuống từng tầng từng tầng một!
Tịnh Hồn Quang mạnh hơn nhiều so với chiếc đèn canh mộ ở cửa nghĩa địa này, cho dù là đại năng Thần Hải Cảnh thì chỉ cần linh hồn tiếp xúc nhẹ với nó thôi cũng sẽ bị tịnh hóa sạch sẽ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, làm sao Chiến Hoàng Thiên Phong có thể không sốt ruột?
“Tỷ!” Hỏa Thần cũng khẩn trương hơn. Tuy tính tình hắn vốn hiền lành chất phác, nhưng làm việc lại vô cùng nghiêm túc, không hề phân tâm, vì vậy nên Hỏa Thần cũng theo sát đội ngũ nhảy lên tầng thứ tư theo mệnh lệnh của Chiến Hoàng Thiên Phong.
Hiện giờ nhìn thấy Hỏa Doãn Nhi bị tụt lại phía sau, sao hắn có thể không vội? Hắn không nghĩ nhiều, liền muốn xông ra cứu Hỏa Doãn Nhi!
Nhưng Hỏa Thần vừa mới bước ra được một bước thì đã bị một vị đại năng Thần Hải Cảnh nhanh tay nhanh mắt chặn trước mặt rồi.
Tịnh Hồn Quang đã sáng lên, từ tầng trên cùng tràn xuống cũng chỉ trong thời gian một hai nhịp thở, Hỏa Thần xông ra thì chẳng khác gì tự sát.
Tất cả các võ giả đều nhìn Hỏa Doãn Nhi ở trên bậc thang, trong mắt đều lộ vẻ tiếc nuối.
Hỏa Doãn Nhi là con cưng của trời, là hậu duệ của phượng hoàng, lại có Chân Phượng làm khế ước thú, cho dù phi thăng lên Thượng Giới cũng sẽ chẳng thua kém gì những thiên tài đứng đầu của Thượng Giới, thành tựu trong tương lai có lẽ còn lớn hơn cả đám lão quái vật đại năng Thần Hải Cảnh bọn họ.
Lẽ nào hôm nay cứ như vậy mà chết ở đây?
Sắc mặt của Chiến Hoàng Thiên Phong đã gấp gáp đến không thể vội hơn! Nhưng có vội thì có tác dụng gì? Linh hồn của hắn có lẽ được coi là mạnh nhất trong tất cả các đại năng Thần Hải Cảnh ở đây, nhưng chính hắn cũng không dám động vào Tịnh Hồn Quang. Hơn nữa với khoảng thời gian lúc này thì hoàn toàn không kịp!
Nhưng ngay lúc này lại có một bóng người xẹt qua!
“La Thiên Hành?”
“Tuyệt đối không được đi!”
“La Thiên Hành! Đừng đi!” Người lên tiếng ngăn cản La Chinh chính là Chu Hoàng.
Cho dù cường độ linh hồn của La Chinh có vượt xa những võ giả khác ở đây thì sao? Hắn cũng chẳng thể kịp được. Linh hồn của hắn có mạnh đi nữa nhưng gặp phải Tịnh Hồn Quang thì cũng chỉ như ném một khối đá lạnh vào trong nham thạch, trong nháy mắt sẽ bị tiêu tan sạch sẽ!
Hơn nữa những người khác ở đây chết cũng không hề gì, nhưng chỉ có La Chinh thì không thể!
Nguyên nhân thì thực sự rất đơn giản, đối với đám đai năng Thần Hải Cảnh này thì La Chinh chính là hy vọng để được sửa lại con đường phi thăng!
Ý thức của mười mấy đại năng Thần Hải Cảnh đều thi nhau bay tới, tất cả đều chỉ với một nội dung giống nhau, đó chính là: La Chinh đừng xuống dưới.
Đáng tiếc, La Chinh không hề để ý đến những ý thức đó, linh hồn của hắn đã hóa thành một bóng đen, bay xuống phía dưới. Mà trong lúc này, Tịnh Hồn Quang cũng theo bậc thang tràn xuống dưới rồi.
Tịnh Hồn Quang lóa mắt từ bậc thang trên cùng chiếu ra những chùm sáng dài hẹp, phóng thẳng lên trời, chỉ trong thời gian một nhịp thở đã có thể phủ kín tất cả các bậc thang của mười ba tầng. Hiện giờ, nó đã lan xuống tầng thứ tư, cũng chỉ còn một phần ba thời gian nữa là sẽ phủ kín các bậc thang còn lại.
Lúc này La Chinh căn bản không kịp để ý đến khoảng cách giữa Tịnh Hồn Quang và mình nữa. Hắn vừa xông về phía Hỏa Doãn Nhi thì lập tức túm chặt lấy nàng, sau đó tiếp tục xông về phía trước.
Hắn không hề nghĩ sẽ đưa Hỏa Doãn Nhi quay lại bậc thứ tư, thời gian ngắn như vậy, căn bản không kịp quay lại. Vì vậy sau khi ôm chặt Hỏa Doãn Nhi, La Chinh dựa vào đà đang lao đi của bản thân mà xông về phía đài cao bên trái của tầng thứ ba!
Ngay khi Tịnh Hồn Quang vừa tràn đến dưới chân La Chinh thì hai linh hồn của La Chinh và Hỏa Doãn Nhi đã kịp bay lên đài cao. Vì dùng sức quá lớn nên thế bay của La Chinh và Hỏa Doãn Nhi mạnh hơn so với dự tính, bọn họ không khống chế được mà trực tiếp vượt qua đài cao ở tầng thứ ba, ngã thẳng vào đài cao tầng thứ hai!
Có điều khi ngã xuống, La Chinh liền điều chỉnh góc độ, đặt Hỏa Doãn Nhi ở phía trên, đồng nghĩa với việc đặt linh hồn của bản thân hắn làm “đệm linh hồn”, lót phía dưới cho nàng.
Linh hồn của La Chinh vô cùng kiên cố, nhưng Hỏa Doãn Nhi thì khác. Linh hồn trước khi chưa bước vào Chiến Hồn Cảnh thì chỉ yếu đuối như một đứa trẻ. Mặc dù linh hồn của Hỏa Doãn Nhi đã được tu luyện, nhưng vẫn chẳng mạnh lên được bao nhiêu.
Hỏa Doãn Nhi ngồi trên La Chinh, lúc này hơi mơ màng. Vừa rồi quả thật nàng hơi do dự. Bởi thực ra, nếu đã hành động chậm rồi thì hoàn toàn có thể ngồi im tại chỗ đợi tới khi Tịnh Hồn Quang đó biến mất rồi tiếp tục xông lên cũng được. Nhưng chính sự do dự này của nàng đã làm tốc độ càng trở nên chậm hơn, trơ mắt nhìn Tịnh Hồn Quang tràn xuống từng tầng một, mà bản thân lại không có không gian để né tránh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy chục vị đại năng Thần Hải Cảnh ở phía trên đều thở phào một hơi dài.
Chiến Hoàng Thiên Phong thì lo lắng cho con gái của mình. Bởi sau khi tiến vào Thần Hải Cảnh, Chiến Hoàng Thiên Phong không bận quá nhiều việc nữa nên phần lớn tâm tư của hắn đều đặt lên con gái mình. Nếu chỉ vì thăm dò bí cảnh Thiên Thần mà mất đi tính mạng thì đây là tình huống dù có thế nào hắn cũng không muốn nhìn thấy. Lần này La Chinh cứu Hỏa Doãn Nhi một mạng, nên trên mặt Chiến Hoàng Thiên Phong cũng lộ vẻ cảm kích.
Có điều, những đại năng Thần Hải Cảnh khác thì lại lo lắng cho La Chinh, bọn họ còn đang mỏi mắt trông đợi thánh nữ thông báo lên Thượng Giới. Nếu La Chinh chết ở đây thì có lẽ hy vọng của bọn họ cũng bị dập tắt. So với tính mạng của Hỏa Doãn Nhi thì tính mạng của La Chinh quan trọng hơn nhiều. Nếu vừa rồi có thể ngăn cản La Chinh, bọn họ tuyệt đối sẽ không cho phép La Chinh mạo hiểm!
Trên bậc thang vẫn lập lòe Tịnh Hồn Quang, Hỏa Doãn Nhi bò dậy khỏi người La Chinh rồi dùng ý thức nói với hắn: “Cảm ơn.”
La Chinh khẽ cười, ý thức sáng lên: “Không sao, chúng ta tiếp tục đi lên!”
Chiến Hoàng Thiên Phong không dẫn đầu mọi người leo lên nữa mà ở lại tầng thứ tư đợi La Chinh và Hỏa Doãn Nhi.