Nghe thấy lời này, La Chinh mỉm cười: “Vậy ngươi phải nói cho ta trước đã.”
“Trong thánh địa Thiên Thần đồng thời xuất hiện rồng tổ và tà long vào cuối diễn kỷ này. Thiên Vị tộc chúng ta tất nhiên phải giấu chúng đi. Tà long, chúng ta tất nhiên phải bắt, còn rồng tổ thì đương nhiên chúng ta cũng phải có rồi!” Cô gái tóc bạch kim trả lời.
“Ở trong tháp nhọn chính là rồng tổ?” Ánh mắt La Chinh lóe lên.
Cô gái tóc bạch kim nghiêng đầu cười nói: “Đúng!”
“Tốt lắm!” La Chinh đột nhiên lấy cuốc Hắc Tinh ra khỏi nhẫn tu di, đập vào kết giới này với tốc độ cực nhanh!
Vốn dĩ cô gái tóc bạch kim còn có vẻ mặt coi thường. Trước đây, Mạc lão đại lo lắng cô nàng này chạy lung tung, xông vào đây quấy nhiễu trứng rồng tổ nở. Có điều cô gái tóc bạch kim thấy nỗi lo lắng này rõ ràng là thừa thãi, dù sao thì kết giới của Thanh Phong cũng không dễ dàng bị phá như vậy.
Huống hồ, cô gái tóc bạch kim cảm nhận được cô gái trước mắt này là một người sống, nhưng dường như cũng là dựa vào Hồn Hạch để điều khiển thân xác, không thể phát huy ra thực lực ban đầu của thân thể.
Về phần vì sao cô gái này có thể thi triển ra thân pháp đặc biệt, hơn nữa tốc độ còn vô cùng nhanh như vậy thì cô gái tóc bạch kim cũng không nghĩ ra. Nhưng cho dù như thế nào thì trong kết giới mà Thanh Phong thi triển ra có ẩn chứa luật nhân quả đặc thù, há lại có thể bị một Thần Cực Cảnh bình thường phá vỡ?
Nhưng khi sau khi La Chinh lấy cái cuốc Hắc Tinh kia ra ngay trước mặt cô gái tóc bạch kim thì sắc mặt nàng lập tức biến đổi. Đóa hoa trong mắt nàng điên cuồng xoay tròn, đồng thời màu trắng nõn trên bông hoa nhanh chóng hiện lên một luồng đỏ sẫm!
“Thần khí chí tôn! Cuốc Hắc Tinh?!” Cô gái tóc bạch kim kêu lên.
Nàng vừa dứt lời thì La Chinh đã nện Hắc Tinh vào giữa kết giới này. Kết giới vốn dĩ vô cùng kiên cố này đột nhiên vỡ vụn ra. Toàn bộ kết giới vốn là một chỉnh thể, nên chỉ cần một vị trí bị tổn hại thì toàn bộ kết giới đều sẽ vỡ vụn chỉ trong nháy mắt!
Cho nên một tiếng “xoảng” giòn giã truyền tới, kết giới kia ầm ầm sụp đổ.
Cùng lúc đó, trong sáu người bên này còn đang quyết chiến với tà long, mặt một vị trung niên mặc áo gấm màu xanh đen đột nhiên biến sắc nói: “Nguy rồi!”
Vị Mạc lão đại đeo mặt nạ màu bạc kia hỏi: “Thanh Phong, sao vậy?”
“Có người phá vỡ kết giới của ta!” Thanh Phong nhíu mày nói.
Nghe Thanh Phong nói vậy, sắc mặt của Mạc lão đại và tất cả những người khác đều trầm xuống.
Lần này tiến vào Hạ Giới, mọi việc trong thánh địa Thiên Thần này đều thuận buồm xuôi gió như vậy, tất cả cũng phải cảm tạ đại năng nào đó của Thiên Vị tộc đã phát huy bí pháp, giúp Mạc lão đại sửa đổi số mệnh, chỉ trong mấy tháng đã làm số mệnh của Mạc lão đại tăng lên hơn gấp đôi.
Theo lý mà nói thì bọn họ hẳn phải có thể thuận lợi bắt được tà long này, đồng thời ấp cho trứng rồng tổ nở ra, sau đó mang chúng về Thiên Vị tộc!
Nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện biến cố!
Đúng là lo sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó. Kết giới của Thanh Phong bao phủ trên tháp nhọn, do Mạc lão đại tự mình thay đổi tốc độ thời gian, không bao lâu nữa hẳn sẽ trực tiếp làm cho trứng rồng tổ nở, bọn họ chỉ cần chuyên tâm đối phó tà long là được.
Nhưng thật không thể ngờ, kết giới ấy lại bị người ta phá vỡ.
“Chẳng lẽ là cô gái vừa chạy trốn kia?” Gã đàn ông cao lớn tránh được một đòn của tà long, sau đó hắn đổi với một người khác trên đỉnh rồi áp sát tới hỏi.
“Không thể nào, mặc dù cô gái kia là Thần Cực Cảnh, nhưng cũng không đủ khả năng phá vỡ kết giới của Thanh Phong! Không biết Bội Nhi đang làm gì, lâu vậy rồi còn chưa trở về! Vũ Trạch, ngươi đi qua xem xem!” Mạc lão đại căn dặn.
Người trẻ tuổi áo đen kia gật đầu, nụ cười bất cần đời trên mặt liền biến mất, thân hình hóa thành một bóng đen bay về phía tháp nhọn giống như ma quỷ.
Vừa phá vỡ kết giới này xong, La Chinh liền chui vào trong đó ngay lập tức!
Tốc độ thời gian trong kết giới này hoàn toàn không giống với bên ngoài. Thời gian ở nơi này hình như nhanh hơn vô số lần, những thực vật bên trong kia không ngừng sinh sôi nảy nở với tốc độ có thể nhìn thấy rõ. Chết đi, sinh sôi nảy nở, rồi lại chết đi...
Có điều, đứng ở góc độ của La Chinh thì bản thân hắn không hề có cảm giác gì. Mà nhìn theo góc độ của cô gái tóc bạch kim kia thì trong nháy mắt La Chinh tiến vào kết giới, chỉ là loáng một cái, bóng dáng hắn đã biến mất không thấy tăm hơi đâu. Bởi vì sau khi tiến vào trong đó thì thời gian trôi qua với tốc độ quá nhanh!
Cô gái tóc bạch kim cắn răng, bóng dáng vụt qua, cũng chui vào bên trong.
Nhưng chính bởi vì để lỡ mất mười mấy nhịp thở, cho nên khoảng thời gian giữa nàng và La Chinh đã bị kéo giãn thành một khoảng cách lớn!
Phải biết rằng tốc độ thời gian trong này nhanh hơn gấp một vạn lần lên ngoài. Nói cách khác, cô gái tóc bạch kim này chần chừ mất hơn mười nhịp thở thì La Chinh đã tiến vào trong đó được hơn một vạn nhịp thở rồi...
Đương nhiên đứng ở góc độ của La Chinh thì hoàn toàn không cảm nhận được gì.
Sau khi đi vào trong khu vực này, La Chinh đã cảm nhận đây là trạng thái thời gian bình thường, sẽ không cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh. Chỉ có người đứng ở bên ngoài quan sát La Chinh thì mới có thể phát hiện ra thời gian trong đó trôi nhanh hơn với tốc độ gấp nghìn lần!
“Tòa tháp nhọn này...”
La Chinh ngẩng đầu nhìn lên. Nếu không phải bởi vì trong thánh địa Thiên Thần xảy ra biến cố thế này thì mục tiêu cuối cùng của hắn và các đại năng Thần Hải Cảnh chính là ở trong này.
Nhưng không biết rốt cuộc trong tháp nhọn này có bẫy gì mà đã nhiều năm như vậy các đại năng Thần Hải Cảnh vẫn không thể lấy được trứng rồng tổ.
Tuy rằng cả quãng đường đều bị người khác truy đuổi vô cùng chật vật, nhưng mục đích chuyến này của La Chinh cũng chính là trứng rồng tổ trong tòa tháp nhọn này. Cũng coi như là trời xui đất khiến, đánh bậy đánh bạ cũng bước được vào nơi đây!
Không suy nghĩ gì nhiều, La Chinh nhằm thẳng về phía cửa chính của tòa tháp nhọn này. Vốn dĩ La Chinh còn dự định phá cửa mà vào, nhưng không ngờ hắn vừa mới đứng ở gần cửa chính thì trên khung cửa có một tia sáng nhạt lóe lên. Sau khi tia sáng kia chuyển động một vòng dọc theo khung cửa xong thì cánh cửa lại chầm chậm mở ra.
Mà bên trong cánh cửa này là một không gian tối om.
Hắn quay đầu nhìn lên bầu trời. Có lẽ là bởi vì quy tắc thời gian. Do quy tắc thời gian nên ngoại trừ phạm vi mười mấy trượng bên ngoài tháp nhọn thì toàn bộ thánh địa Thiên Thần đều đã biến mất trong mắt La Chinh.
Cho dù như thế nào thì cô gái tóc bạch kim kia hoàn toàn không đuổi vào đây, thế nên lúc này La Chinh mới bước một bước vào trong cửa chính!
Từng bậc thang trong không gian này đều phát ra ánh sáng. Những bậc thang này xoay vòng giữa hư không, lượn tròn lên trên. La Chinh liền giẫm lên bậc thang, nhanh chóng leo lên.
Cũng không biết sau khi trèo lên bao nhiêu bậc thang, La Chinh đột nhiên thấy nấc thang trên cùng xuất hiện một cái khóa lớn. Quan sát ổ khóa này, La Chinh liền thấy chính giữa cái khóa lại có một vật sáng nho nhỏ!
Mà vật sáng này lại bị từng sợi xích trói chặt lại!
La Chinh nhìn chằm chằm vào đó, ánh mắt đột nhiên lóe lên: “Đây là...”
“Trứng rồng tổ.” Một giọng nói bình tĩnh từ thế giới trong cơ thể truyền đến. Rõ ràng Phong Niệm Vân cũng chú ý tới trứng rồng tổ.
Trên mặt La Chinh thoáng lộ ra nụ cười. Có điều, ngay sau đó hắn lại nghe thấy Phong Niệm Vân nói: “Trứng rồng tổ này ngươi không lấy đi được!“
“Vì sao?” Trên mặt La Chinh lộ ra vẻ khó hiểu.
“Nếu như dễ dàng lấy như vậy thì các Quốc chủ của tứ đại thần quốc đó cần gì phải vất vả suốt bao năm như vậy.” Phong Niệm Vân hờ hững nói.
Quả thực La Chinh cũng tán đồng với cách nói của Phong Niệm Vân. Trong thánh địa Thiên Thần này hoàn toàn không có quá nhiều nguy hiểm, nhưng các đại năng Thần Hải Cảnh của tứ đại thần quốc tiến vào bí cảnh Thiên Thần nhiều lần như vậy mà vẫn không thể lấy được trứng rồng tổ.
“Chỉ là một vài cái xiềng xích mà thôi, ta không tin không thể lấy được!” La Chinh lắc đầu nói, trên mặt hiện lên vẻ nghi ngờ. Cái khó chính là không dễ gì có thể làm gãy ổ khóa này mà thôi. Nhưng La Chinh sở hữu cuốc Hắc Tinh, thứ này không có gì mà không phá nổi, muốn làm gãy ổ khóa này hẳn cũng không khó khăn. Dù thế nào thì hắn cũng muốn thử một lần!