“Xem ra, trong giếng này không có người nào đáng để xem xét. Các ngươi cứ từ từ thích ứng đi.” Vị giáp sĩ kia nói xong thì lập tức rời đi.
Kết giới phong ấn trên miệng giếng đã biến mất, La Chinh cũng không cần thiết phải ở lại. Huống chi, hắn không lại bị áp lực nguyên khí ảnh hưởng. Thế nên hắn nhảy lên, vững vàng đứng ở trên miệng giếng.
Ánh mắt của hắn quét ngang một lần, gương mặt hiện lên vẻ kinh ngạc. Hắn không ngờ xung quanh lại có nhiều giếng đến như vậy.
Xung quanh La Chinh có chi chít giếng. Cách đó không xa còn có hơn mười vị giáp sĩ đang đi kiểm tra từng miệng giếng một. “Nhiều giếng phi thăng như thế, chẳng phải số lượng đại năng Thần Hải Cảnh phải có đến mấy trăm người sao? Hơn nữa đây mới chỉ là đại năng Thần Hải Cảnh từ Hạ Giới thôi đấy.”
Trong lòng La Chinh khó tránh khỏi cảm thán.
Nhưng khi nhảy lên, hắn lại không cân nhắc đến tâm trạng của đám giáp sĩ.
La Chinh cứ như vậy đứng ở miệng giếng, lập tức thu hút sự chú ý của đám giáp sĩ. Dưới chiếc mũ giáp, từng ánh mắt ngạc nhiên đều tập trung trên người La Chinh.
“Có gì sai rồi đúng không?”
“Không phải kết giới của cái giếng kia vừa mới được mở ra hay sao? Tại sao tên nhóc này lại có thể thích ứng với áp lực nguyên khí trong thời gian ngắn như vậy?”
“Quái thai!”
Mấy vị giáp sĩ đứng nhìn chằm chằm vào La Chinh.
“Các ngươi sai rồi. Tên nhóc này không chỉ là quái thai, mà là quái thai trong quái thai. Hắn mới chỉ là Sinh Tử Cảnh thôi.” Một vị giáp sĩ bỗng nhiên nói.
Lúc này, rất nhiều giáp sĩ mới phát hiện ra La Chinh chỉ có tu vi Sinh Tử Cảnh, vậy nên nhất thời tất cả đều ngẩn ra.
Đám giáp sĩ này đều có tu vi là Thần Hải Cảnh, nhiệm vụ của bọn họ chính là đón tiếp và hướng dẫn võ giả phi thăng. Mấy năm gần đây, số lượng võ giả phi thăng mà bọn họ đón tiếp và hướng dẫn cũng không ít.
Đa số các võ giả phi thăng đều phải ở trong mấy cái giếng này từ mười ngày đến nửa tháng. Mục đích là để bọn họ dần dần quen với nguyên khí trời đất ở đây. Bước kế tiếp chính là mở ra kết giới, để nguyên khí trời đất rót xuống, giúp bọn họ dần dần thích ứng.
Nếu để cho một võ giả phi thăng đột nhiên tiếp xúc với nguyên khí trời đất điên cuồng này thì chỉ sợ sẽ khiến toàn bộ biển chân nguyên trong cơ thể họ chảy ngược. Đan điền chính là nền tảng căn bản của võ giả. Mọi vấn đề xảy ra trong đan điền đều có ảnh hưởng quan trọng đối với võ giả. Nếu biển chân nguyên chảy ngược, nhẹ thì sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, nặng thì tẩu hỏa nhập ma. Thậm chí trong cơ thể còn trực tiếp nổ tung, cũng chính là nổ đan điền mà chết.
Cho nên, sau khi kết giới mở ra, thời gian để một người có thể dần thích ứng được thì bình thường cũng mất tới nửa tháng nữa.
Võ giả phi thăng có năng lực mạnh một chút thì có thể thích ứng trong vòng mười ngày, thậm chí một số võ giả phi thăng có thể chất cực tốt, có thể thích ứng trong vòng bảy ngày.
Nhưng thế gian này luôn có một số nhân vật yêu nghiệt, có thể thích ứng với áp lực nguyên khí chỉ sau ba ngày mở kết giới.
Chỉ có điều, số người như vậy rất ít, thông thường phải rất nhiều năm mới thấy được một hai người.
Theo như những người tiếp đón và hướng dẫn võ giả thế hệ trước kể lại, trước đây từng có võ giả từ Hạ Giới phi thăng lên mà lại chỉ mất hai canh giờ là đã có thể thích ứng với áp lực nguyên khí. Người đó bây giờ chính là Huyễn Hải Thiên Tôn nổi tiếng gần xa.
Nhưng lúc này...
Bọn họ vừa mới mở kết giới ra, thời gian để cho võ giả Sinh Tử Cảnh này thích ứng dường như còn chưa đến một nén nhang?
Tại sao hắn lại có thể nhảy ra ngoài? Hơn nữa trông còn có vẻ như không xảy ra chuyện gì cả.
Đáng chết ở chỗ, tên nhóc này mới chỉ là Sinh Tử Cảnh mà thôi. Tại sao ngay cả võ giả Sinh Tử Cảnh cũng có thể phi thăng?
Đầu óc đám giáp sĩ bắt đầu trở nên lộn xộn, thậm chí bọn họ còn hoài nghi, không biết có phải trong vũ trụ xảy ra biến cố gì hay không? Hay là quy tắc phi thăng đã thay đổi?
“Ngươi!” Vị giáp sĩ vừa mới rời khỏi cái giếng chỗ La Chinh liền quay đầu xông đến chỗ hắn. Gã vốn đang khí thế hùng hổ, nhưng khi đến trước mặt La Chinh, khí thế đó đã nhanh chóng suy giảm. Mặc dù đầu óc của gã đã bị quá tải, nhưng chỉ trong nháy mắt gã đã bình thường lại.
Không thể đối đãi với tên nhóc này như võ giả Hạ Giới phi thăng bình thường. Nhân vật có tốc độ phát triển kinh người như vậy, nếu chẳng may sau này có được thành tựu nào đó, đừng nói là cường giả Thiên Tôn cấp bậc Giới Chủ, ngay cả khi hắn chỉ giành được một chức vị quan trọng trong thánh địa thì cũng đã không phải là người mà gã có thể trêu chọc rồi.
Gã thậm chí còn cảm thấy hối hận, vừa nãy khi mở kết giới ra, đáng lẽ gã không nên lên tiếng mỉa mai những võ giả dưới giếng như vậy. Gã nói như thế, chẳng khác gì đã làm tổn thương người trước mặt này, chỉ hy vọng hắn sẽ không so đo với gã.
Cho nên, gã vốn đang hung hăng vọt đến trước mặt La Chinh, nhưng chỉ trong khoảnh khắc đã nở nụ cười, khách sáo nói: “Năng lực thích ứng của anh bạn không tệ. Hoan nghênh ngươi phi thăng Thượng Giới, trở thành một thành viên của thánh địa Linh Vũ chúng ta.”
Thái độ của tên này thay đổi một cách chóng mặt, khiến cho La Chinh cũng phải tặc lưỡi. Mặc dù La Chinh chán ghét lời nói của gã lúc trước, nhưng cũng không so đo với gã làm gì: “Nơi này là thánh địa Linh Vũ của Nhân tộc?”
“Đúng vậy!” Giáp sĩ kia hãnh diện nói: “Thánh địa Linh Vũ chính là một trong ba thánh địa thập phẩm của Thông Linh giới.”
Thánh địa thập phẩm...
La Chinh gật nhẹ đầu. Tứ đại thần quốc cũng chỉ có thể miễn cưỡng xưng là thánh địa bát phẩm. Thánh địa thập phẩm này có lẽ đã được coi là thánh địa đứng đầu trong những thánh địa đang tồn tại. Nhưng hắn không biết thánh địa Linh Vũ này rộng lớn như thế nào, hay có bao nhiêu cường giả trong đó.
Vị giáp sĩ kia thấy La Chinh không có ý so đo với mình, gã liền vội móc một sợi xích sắt màu đen, lung lay trước mặt La Chinh: “Thật ngại quá, phiền ngươi đeo sợi xích này vào...”
Nhìn thấy sợi xích, La Chinh khẽ nhíu mày, hỏi: “Có ý gì vậy?”
Nhìn thấy vẻ khó chịu của La Chinh, hai vị giáp sĩ bên cạnh cũng bước đến. Một người trong đó lên tiếng giải thích: “Không có ý gì cả. Theo quy tắc của thánh địa Linh Vũ chúng ta, hễ là người phi thăng thì đều phải đeo sợi xích này trước, phục dịch cho linh vật của thánh địa lớn. Sau khi thỏa mãn điều kiện nhất định thì mới có thể rời đi được.”
“Người nào cũng vậy sao?” Mày La Chinh càng nhíu chặt hơn.
Theo những gì mà La Chinh đã lên kế hoạch từ trước, sau khi phi thăng Thượng Giới, hắn sẽ có hai con đường để đi. Một là trở thành võ giả độc lập, tự mình tích lũy kinh nghiệm trong vũ trụ, tiện đó cũng tìm nơi muội muội của hắn bị mất tích.
Đợi sau khi thực lực tăng lên, hắn sẽ giúp Huân trở về Yêu Dạ tộc, tốt nhất là giúp Huân xử lý hết đám tiện nhân trong tộc. Tiếp đó, hắn sẽ giúp Thanh Long tạo ra cơ thể Thiên Diễn.
Đương nhiên, mục tiêu càng về sau càng khó hơn mục tiêu trước.
Ví dụ như, thực lực của Huân chính là Giới Chủ. Với thực lực của La Chinh bây giờ, việc đối đầu với Giới Chủ là không thực tế. Muốn thực hiện được mục tiêu này, chỉ sợ phải cần một khoảng thời gian dài nữa.
Về phần trợ giúp Thanh Long tạo ra cơ thể Thiên Diễn thì lại hoàn toàn không đơn giản. Mà tìm La Yên lại là điều khó khăn nhất, đồng thời cũng là mục tiêu không thể không thực hiện nhất. Đến nay, thực lực của người thanh niên kia vẫn còn hiện rõ mồn một trước mặt La Chinh. Sức mạnh của La Chinh còn không bằng một phần nghìn vạn sức mạnh của người đó. Khoảng cách giữa hai người thực sự quá xa.
Đối với La Chinh, thời gian vẫn rất gấp, hắn hoàn toàn không có cảm giác thả lỏng.
Bây giờ hắn vừa mới phi thăng đã bị khóa lại như phạm nhân, trở thành nô dịch, tâm trạng của hắn mà tốt được mới lạ.
Nhìn thấy sắc mặt không vui của La Chinh, khí thế của mấy vị giáp sĩ cũng bắt đầu lạnh lại. Trong mắt bọn họ, có lẽ La Chinh là người phi thăng nổi bật nhất, nhưng dù sao cũng chỉ là võ giả phi thăng, thậm chí ngay cả tu vi cũng chỉ là Sinh Tử Cảnh.
“Đây chính là quy tắc. Dù ngươi có muốn hay không thì cũng phải phục dịch, không còn lựa chọn nào khác.” Một giáp sĩ cười khẩy, nói: “Cho nên, ngươi đừng làm chúng ta khó xử.”
La Chinh ngẫm nghĩ một phen, sau đó khẽ gật đầu, đưa hai tay cho giáp sĩ kia đeo sợi xích vào tay của mình.