[[Xuyên Sách] Bấm Tay Tính Toán, Hôm Nay Anh Ắt Sẽ Gặp Đại Nạn]
“Cái gì?” Người môi giới sửng sốt.
“Đi du lịch ấy! Nói đi là đi liền đi! Ra nước ngoài ấy!” Người vợ vừa giải thích với người môi giới mọi thứ, vừa nói kế hoạch đi chơi của mình. Người vợ kích động đến kéo người môi giới vào phòng ngủ để xem hành lý đã xếp được một nửa của mình, nhưng người môi giới càng lúc càng sợ hãi. Khi vợ hắn ta nói là họ sẽ lên máy bay vào lúc mười giờ sáng mai, cảm giác không tốt trong lòng người môi giới cuối cùng đã lên đến đỉnh điểm.
Đây là ở nước ngoài chứ không phải nơi xó xỉnh nào khác. Thông thường, nếu muốn ra nước ngoài, đặc biệt là ở một thành phố như Vụ Đô thì sẽ phải xin hộ chiếu rất lâu! Chắc chắn không thể chỉ trong một tháng được. Nhưng bây giờ lại nói có thể đi vào ngày mai?
“Hay là mình gặp lừa đảo rồi!” Người môi giới khó khăn hỏi vợ.
“Sao có thể?” cô Vợ trừng mắt nhìn hắn ta: “Cả hành trình là phát trực tiếp đó? Tính cả hai chúng ta thì tổng cộng có sáu cặp! Ba cặp minh tinh, một cặp vận động viên thể thao nổi tiếng, một cặp con nhà giàu, một cặp Hoa kiều. Nhiều lắm đấy! Em may mắn lắm mới bóc được cơ hội cho vợ chồng mình đi du lịch đó.”
“Đây là sự kiện do công ty xx tổ chức, bọn họ không phải đã mở trang bán ở nước ngoài sao? Hôm nay là hoạt động thử nghiệm, tiêu hơn 300 tệ sẽ có rút thăm may mắn, rút thăm có thể tham gia sự kiện tuần trăng mật ở Thành phố Vụ Đô. Toàn bộ quá trình được phát sóng trực tiếp, được coi là một chương trình thực tế. Đừng lo lắng, em đã kiểm tra mọi thứ và chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Ai mà ngốc như anh chứ? Sao em bị lừa được!”
“Nhưng cũng có phải là đáng tin đâu! Đột nhiên bị đưa ra nước ngoài mà không có bất kỳ cái báo trước nào, em có thấy hợp lý không?”
“Tại sao không thích hợp! xx là một công ty lớn như vậy, một trong 500 công ty hàng đầu của cả nước, ngày mai toàn bộ dân mạng sẽ theo dõi nữa đó. Lúc anh chưa quay lại thì nhân viên phụ trách quay chụp ngày mai đã đến trao đổi với em về toàn bộ chuyến đi, quá trình quay phim. Chúng ta không cần làm cái gì cả, trọng tâm không phải ở chúng ta, tới đó chỉ việc chơi thôi!”
“Nhưng mà….”
“Anh nghi ngờ cái quái gì vậy!” Vì bị người môi giới chất vấn nên người vợ có chút khó chịu. Đầu tiên là giải thích lại, sau đó thấy hắn ta không chịu tiếp thu thì lập tức nổi giận. Lúc người vợ mở miệng nói thêm thì lại luyên thuyên về những chuyện cũ. Ví dụ như người môi giới bị lừa thay đổi công việc, sau khi nhảy việc cũng không còn tốt như trước.
Người môi giới nghe mà phiền lòng. Hắn ta nhảy việc để làm gì! Đó không phải là vì cuộc sống tốt đẹp cho gia đình hơn sao, còn những chuyện vặt vãnh khác, thực sự không thể nói rằng tất cả đều là lỗi của Hắn ta. Nhưng mấu chốt không nằm ở chuyện cũ, mà nằm ở chuyến du lịch miễn phí đến thành phố Vụ Đô trước mắt.
Nếu như vừa rồi không có Nhan Khuynh nhắc nhở, hắn ta nhất định sẽ cảm thấy rất may mắn. Nhưng hiện tại, nghĩ đến Nhan Khuynh nói nếu rời đi sẽ chết, tim hắn ta liên tục đập loạn.
Về cái phần may mắn mà vợ hắn ta liên tục nhấn mạnh, người môi giới cảm thấy bản thân không chịu nổi nữa rồi, sắc mặt càng thêm khó coi.
“Không! Không thể đi!” Sau khi suy nghĩ kỹ, người đàn ông quyết định từ bỏ cơ hội này. Mạng sống vẫn quan trọng hơn.
Người vợ rất sốc: “Anh điên à? Có dịp miễn phí mà không đi.”
“Em muốn đi đâu, sau này anh sẽ dẫn em đến đó, lần này tuyệt đối không! Em nghe anh nói.” Người môi giới muốn nói chuyện mà Nhan Khuynh nói cho vợ nghe nhưng đáng tiếc là vợ hắn ta không cho cơ hội để nói.
Người vợ vốn đã thu dọn đồ đạc định ngày mai lên đường, nay nghe tin người môi giới không đi, cô vợ lập tức bùng nổ.
“Anh đưa tôi đến đó? Làm sao anh đưa tôi đến đó? Lấy tiền lương của anh không đến 5000 một tháng? Ngay cả vé máy bay cũng không mua nổi!”
“Không phải như vậy, nghe anh giải thích.” Người môi giới không nói nên lời, thật sự là phát điên rồi, bình thường hắn ta giỏi ăn nói nhưng hôm nay cái gì cũng không nói được. Cuối cùng, hắn ta nóng mình mà thẳng thừng nói: “Dù sao cũng không được! Không được đi.”
Người vợ tức giận đóng sầm cửa bỏ đi.
“Đừng! Vợ ơi, đã muộn như vậy. . .” Người môi giới thấy vậy liền nóng nảy, không quan tâm đến những chuyện khác, chỉ có thể cùng nhau vội vàng chạy ra ngoài.
Người vợ hoàn toàn không quan tâm đến hắn ta, chỉ chạy cách hắn ta một khoảng, đi rất nhanh.
Thấy vợ đi trước lau nước mắt, còn người môi giới đi sau cũng thấy khó chịu lắm. Thấy vợ chạy đi lên taxi, hắn ta nhanh chóng bắt một chiếc bám theo.
“Làm gì vậy?”
“Anh đi theo chiếc xe phía trước, chiếc xe số xxxx, có vợ tôi ngồi trên đó, khuya thế này tôi lo lắm.”
“Được!” Tài xế đáp ứng, đạp ga, dễ dàng đuổi theo chiếc xe phía trước.
Người môi giới vẻ mặt mệt mỏi dựa vào ghế phụ, chỉ cảm thấy đau đầu kinh khủng.
“Cãi nhau à!” Tài xế thấy hắn ta như vậy, cũng biết hai vợ chồng cãi nhau nên tùy tiện khuyên: “Vợ chồng trẻ bất hòa là chuyện thường. Hãy đàn ông lên rồi dỗ dành bọn họ đi. Có cái gì là không chịu được đâu, nghĩ đến người con gái đã lấy cậu khi cô ấy còn đôi mươi. Ở độ tuổi đẹp nhất, cô ấy sẵn sàng chịu đựng khó khăn với cậu, vậy nên có chuyện gì không thể bỏ qua nhỉ?”
“Haiz, là do tôi không có bản lĩnh, để cho cô ấy phải tủi thân.” Người môi giới cảm thấy rất thất bại, không biết nên nói cái gì. Lời nói của người tài xế thực sự quá đau lòng. Nghĩ về người vợ đã kết hôn với mình bao nhiêu năm, đầy dịu dàng và đức hạnh, không bao giờ phàn nàn. Tiền lương hàng tháng của hắn ta chỉ có năm sáu nghìn tệ, sau khi trả hết tiền vay mua nhà hàng tháng chỉ còn lại hơn hai nghìn tệ. May mắn thay, vợ hắn ta đã làm việc chăm chỉ để nuôi gia đình nhỏ của họ. Những lời thề trước khi kết hôn, cuối cùng không có gì trở thành sự thật.
Kể cả chuyện xảy ra hôm nay, nếu nghĩ khác đi, có lẽ hắn ta còn tức giận hơn cả vợ mình. Nghĩ đến đây, người môi giới nhìn số điện thoại của vợ mình trên điện thoại, sau một lúc cũng không gọi. Cuối cùng, hắn ta chỉ có thể thẫn thờ nhìn bóng lưng vợ ngồi trên chiếc taxi trước mặt.
Một lúc sau, xe của vợ dừng lại. Người môi giới nhìn thử, thì ra là đến nhà một người bạn. Trong lòng càng khó chịu.
Người môi giới biết nhà mẹ đẻ của vợ cũng ở đây, không trở về là vì giữ mặt mũi cho hắn ta, để sau này đỡ phải xấu hổ trước mặt mẹ vợ.
Ngay cả khi cãi vã cũng nghĩ đến mặt mũi của hắn ta, trong lòng người môi giới đầy cảm xúc lẫn lộn. Hắn ta mở cửa taxi bước xuống xe, từ xa nhìn vợ đi lên lầu, nhìn đèn cảm biến hành lang nhà bạn vợ trên lầu bật sáng, rồi mới bắt taxi về nhà.
Về phía người vợ, sau khi vào nhà bạn thì mắt cô ấy cũng đỏ hoe.
Cô ấy không biết tại sao mình lại cãi nhau với chồng, nhưng ngọn lửa kia phựt lên rồi khó dập. Dù vậy khi cô ấy tự nhận bản thân đúng là nóng tính nhưng cô ấy cũng thấy mình không sai.
“Cậu nghĩ xem anh ấy nói như nào? Không cho tớ đi! Đây là miễn phí mà!” Người vợ rất tủi thân, trong lòng cô ấy còn có chuyện chưa nói.
Lúc trước cô với người môi giới yêu đương, hai người đi ngang qua khu biệt thự Vịnh Thiên Nga, người môi giới nói hy vọng có cơ hội đến thành phố Vụ Đô, coi như hoàn thành giấc mộng. Vốn là muốn nỗ lực tới lúc tuần trăng mật sau kết hôn đi là vừa, nhưng khi đó còn đang xem xét chuyện mua nhà, tuần trăng mật cũng gác lại.
Mấy năm nay công việc của hai người cũng không mấy khởi sắc, trả nợ cũng rất vất vả, nguyện vọng đi Vụ Đô lần này dường như từ trong mộng biến thành mơ mộng hão huyền. Vì vậy, bây giờ có cơ hội, người vợ muốn đến đó bất chấp.
Cô ấy là vì ai! Không phải vì chồng à.
“Được rồi, cậu cũng đừng tức giận, anh ta có thể có lý do khác, cậu có thể nói chuyện lại với anh ta.” Người bạn cũng rất bất đắc dĩ, không ngừng an ủi cô ấy: “Vừa rồi tớ nhìn thoáng qua, anh ta cũng để ý cậu lắm, đợi tới khi cậu lên lầu mới về. Đều thương nhau, đừng vì chuyện nhỏ mà cãi nhau thế.”
“Ừm, tớ biết, tối nay phiền cậu rồi.” Người vợ nói xong cũng bình tĩnh lại khá nhiều, gật đầu, định sáng mai lại tiếp tục nói chuyện với chồng.
Mặc dù có cãi cọ, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy đây là một cơ hội tốt, không nỡ bỏ đi.
Tuy nhiên, ở bên kia, người môi giới đến nhà vẫn luôn rất băn khoăn. Đầu tiên, hắn ta kiểm tra thông tin cụ thể về việc vợ trúng chuyến đi trên mạng và thấy tất cả đều là sự thật. Thậm chí còn có cả công chứng.
Còn vấn đề hộ chiếu thì có thể giải quyết nhanh chóng vì bên Vụ Đô có quan hệ tốt với nhà nước nên nếu có công ty uy tín hoặc cá nhân đứng ra bảo lãnh thì có thể xin visa khi đến.
Vì vậy, lần rút thăm này thực sự không phải là nói dối, đó là cơ hội chỉ có một lần trong đời. Nhưng những lời của Nhan Khuynh cứ vang vọng bên tai hắn ta.
Hắn ta đã tận mắt thấy khả năng của Nhan Khuynh, cô dám nói tức là đã tính ra. Cho nên nhất định không thể đi, không quan trọng là gì cả, mạng quan trọng hơn.
Thật trùng hợp, người môi giới cũng quyết định nói chuyện hòa hảo với vợ vào ngày mai. Tuy nhiên, hắn ta không ngờ rằng điện thoại di động sẽ tắt nguồn, khi hắn ta bật nó lên thì nhận được cuộc gọi từ bạn của vợ, nói rằng vợ hắn ta đã đến điểm tập kết một mình, chỉ chờ xe buýt lên sân bay.
“Sao có thể?” Người môi giới giật mình, nhanh chóng mặc quần áo chạy ra ngoài.
Người bạn giải thích với hắn ta: “Vốn dĩ cô ấy bảo sáng nay nói chuyện với anh, nhưng sáng sớm gọi mấy cuộc cái nào cũng im ru. Lúc đầu, cô ấy muốn đến nhà tìm anh nhưng bên kia gọi điện giục, nói là không kịp máy bay rồi cho nên tự nhiên tức giận nói không được thì cô ấy đi một mình.”
“Không, tôi không thể để cô ấy đi! Tôi phải đưa cô ấy trở lại.” Người đại diện không kịp giải thích mà cúp máy, chưa rửa mặt đã ba chân bốn cẳng chạy lên con xe điện.
Quả nhiên khi hắn ta đến thì vợ đã chuẩn bị lên xe.
“Xuống xe đi!” Người môi giới vừa nhìn thấy chiếc xe liền hoảng sợ. Cái quái gì đây? Đầu xe được trang trí rất nhiều hoa hồng nhưng đều là màu vàng.
Tất nhiên, hắn ta cũng hiểu ý nghĩa của hoa hồng vàng là chờ đợi tình yêu, đồng thời cũng bày tỏ lời xin lỗi, trùng hợp với hoàn cảnh hiện tại của hắn ta và vợ. Nhưng bây giờ hắn ta cảm thấy chiếc xe trông giống như một chiếc xe tang hơn. Đừng nói về điều đó, ngay cả việc đến gần thì hắn ta cũng cảm thấy xui xẻo.
Nghĩ vậy, hắn ta kéo vợ ra khỏi cửa xe.
“Quay lại với anh! Nhanh lên!”
“Không đi! Tôi đã ký hợp đồng rồi, nếu không đi, tôi sẽ bồi thường thiệt hại.”
“Vậy trả tiền cho người ta! Tiền bồi thường thiệt hại quan trọng hơn tính mạng sao? Để anh nói cho em biết, hôm qua anh đã gặp Nhan Khuynh, cô gái đoán mệnh rất chính xác đó. Cô ấy nói với anh là không được rời khỏi thành phố A, nếu không thì sẽ mất tính mạng. Em tin tưởng anh, cô ấy sẽ không nói dối.”
“Anh có bệnh rồi! Anh có tin thầy bói à?” Người vợ chỉ cảm thấy vô lý.
“Không phải ai khác, chính là Nhan Khuynh! Không phải trước kia em từng xem những hotsearch trên Weibo liên quan đến cô ấy mà?”
“Tin đồn trong giới giải trí ở đâu mà chính xác như vậy? Nếu anh thực sự tin thì anh đi cùng Nhan Khuynh vui vẻ đi, anh còn muốn tôi làm gì?” Trước mặt nhiều người như vậy, người vợ không muốn cãi nhau, nhưng người môi giới đã không cho cô ấy cơ hội này. ( beta tức con vợ ngu)
Cuối cùng, người vợ không thoát ra được, không nhịn được hỏi: “Anh dựa vào cái gì mà quản tôi?”
“Chỉ cần anh là chồng em, em không thể đi!”
Người vợ không tin được nhìn người môi giới một lúc lâu rồi đột nhiên nói: “Được rồi! Tôi ly hôn với anh.” Sau đó, người vợ quay sang những người khác và nói: “Tôi xin lỗi, tôi xin bỏ chuyến đi, xin lỗi vì đã làm mất thời gian của mọi người.”
Người môi giới sửng sốt, buông tay vợ ra, tựa hồ không hiểu tại sao chủ đề đột nhiên chuyển từ không đi du lịch sang ly hôn. Tuy nhiên, lúc này không chỉ có người môi giới bối rối mà còn có đạo diễn phụ trách quay phim du lịch.
Vì là chương trình thực tế nên toàn bộ hành trình của chuyến du lịch này đều được phát sóng trên truyền hình trực tiếp, nên màn cãi vã giữa vợ chồng môi giới cũng được phát sóng.
Vì đã có thông báo chính thức từ trước nên rất nhiều người đã xem buổi phát sóng trực tiếp trên mạng, ban đầu nhiều người chỉ muốn chiêm ngưỡng xem ai là người may mắn trúng suất đi của chương trình thực tế này. Ngoài ý muốn lại thấy cảnh này, nhịn không được bình luận.
“Người này nhất định là có vấn đề rồi! Chuyện tốt thế này còn không đi, còn nói lần sau?”
“Cô gái trẻ đó quá ngầu, nói ly hôn ngay lập tức luôn.”
“Ha ha ha, phí ly hôn chín tệ, tôi mời anh.”
Nhiều người cho rằng đó là một đôi vợ chồng trẻ bình thường đang cãi nhau, lúc đầu, đoạn người đàn ông giải thích quẻ của Nhan Khuynh bị ghi âm không tốt, cho nên không ai nghe được, họ còn tưởng người đó không muốn đi còn không cho vợ đi nữa!
Mà biên tập cùng đạo diễn cũng đau đầu, chương trình thực tế sẽ bắt đầu lúc tám giờ, hai người này nếu thật sự không đi, lịch trình kế tiếp sẽ khó khăn.
Người dẫn chương trình nảy ra một ý tưởng, cảm thấy nếu có thể thuyết phục hai người làm hòa, chuyến đi may mắn sẽ biến thành chuyến đi lãng mạn, tình yêu ban đầu có thể được lấy lại, có lẽ hiệu ứng tuyên truyền sẽ càng tốt hơn! Hơn nữa thấy diện mạo hai vợ chồng này còn trên trung bình, càng thêm vừa lòng.
Nói chung, vẻ ngoài không phô trương nhưng thoải mái như vậy có thể dễ dàng khơi dậy cảm giác cảm thông của công chúng. Cơm chó của người bình phàm sẽ ngọt ngào hơn. Nghĩ đến đây, anh ta vội vàng thuyết phục.
“Đừng, đừng, cãi nhau là chuyện không tốt, tổn thương hòa khí.”
Nhưng người môi giới nhìn anh ta như thể đang nhìn một con thú dữ trong hồ nước, nói sẽ không đi, mà vợ lại kiên trì muốn ly hôn.
Cuối cùng, người môi giới bị ép buộc đến mức trực tiếp đồng ý: “Đi thôi! Đến cục ly hôn đi.”
Bây giờ, hiện trường hoàn toàn hỗn loạn.
“Đi thôi! Không phải muốn ly hôn sao?” Người môi giới nắm lấy cổ tay vợ lôi đi, vợ hắn ta cũng máy móc đi theo. Còn những cư dân mạng thì xem thế là đủ rồi.
“Vãi nồi! Tên này có bệnh thật anh em!
“Tôi cảm thấy cô vợ mới có vấn đề. Có chuyện gì từ từ nói, đụng cái là ly hôn, nếu tôi là tên kia tôi cũng chả vui.”
“Lầu trên là trai thẳng ung thư à? Anh trai kia ngay từ đầu đã sai rồi.”
“Cậu thì biết vì sao người ta không đi? Nhỡ có tình huống đặc biệt thì sao?”
“Có tình huống gì đặc biệt à? Chẳng lẽ lên xe chết luôn?”
Ngay sau khi bình luận này được đăng tải, nhiều người đã bật cười. Tuy nhiên, trong giây tiếp theo, một âm thanh lớn trong video trực tiếp khiến mọi người giật nảy mình.
Thực sự có chuyện xảy ra.
Ngay sau đó, một chiếc xe tải lao ra từ góc lao thẳng về phía xe buýt sân bay. Vấn đề là, vụ va chạm quá mạnh đến nỗi nó đập phần đầu xe buýt vào đó.
Đù má, tất cả mọi người chết lặng. Sau đó, tin tức được đưa đến là có một vụ tai nạn xe hơi hàng loạt trên đường cao tốc sân bay.
Có người tính thử, nếu xe buýt không lãng phí thời gian và lên đường đúng giờ, có lẽ sẽ gặp tai nạn xe hơi trên đường cao tốc sân bay. Nếu người môi giới buông tay sau khi cãi vã và mọi người lên xe buýt, thì bây giờ tất cả họ lên xe buýt, không ai có thể trốn thoát khi xe tải đâm vào.
Quá lạ, cô vợ mềm chân liền. Cô ấy kinh ngạc nhìn người môi giới không nói lên lời.
Còn người môi giới thì ôm chặt cô ấy vào lòng, hắn ta không ngừng run rẩy. Hắn ta rất biết ơn vì hôm qua ở khu dân cư đã nhắc nhở Nhan Khuynh nên mới nhận được lời khuyên của cô, nếu không, chuyến đi hôm nay sẽ là đường đưa hắn ta và vợ xuống hoàng tuyền.
Đây là một cặp đôi kỳ diệu, người đàn ông không cho vợ lên xe vì biết trước sẽ có chuyện gì xảy ra?
Có người tải đoạn video xuống đã khuếch đại âm lượng cuộc tranh cãi của họ và không ngờ phát hiện ra rằng cái tên mà họ nhắc đến trong cuộc tranh cãi thực sự là Nhan Khuynh. Đại khái là Nhan Khuynh không cho đi, ra khỏi thành phố là bỏ mạng.
Đối chiếu với vụ tai nạn xe cộ, rất nhiều người đều cảm thấy lạnh sống lưng. Chỉ cảm thấy Nhan Khuynh quá chính xác.
Có rất nhiều người theo dõi chương trình thực tế này nên tai nạn xảy ra trong buổi phát sóng trực tiếp ngay lập tức được lan truyền trên mạng. Ngay sau đó, Nhan Khuynh lần thứ ba lọt top tìm kiếm thịnh hành trong tháng này.
#Đoán đâu trúng đó, cứu sống một xe nhiều người.#
Trên Weibo là những bức ảnh chụp màn hình đầu tiên về cuộc cãi vã giữa hai người. Sau đó là hai vụ tai nạn xe hơi. Màu đỏ chói trên đường cao tốc ở sân bay nhìn đã thấy ghê người, nhưng điều đáng sợ hơn là đầu chiếc xe buýt không có.
“Đây là thật hay giả? Nhan Khuynh này quá lợi hại! Cảm giác không giống người thật nữa.”
“Mẹ kiếp, tôi muốn follow Nhan Khuynh, mặc kệ người khác có tin hay không, tôi cũng tin.”
“Ôi, mọi người có phát hiện ra Nhan Khuynh hơi bị hay không. Ngụy Nguyên vừa chia tay đã gặp xui xẻo. Lúc sau La Minh muốn dẫm lên cô ấy thì bị đưa vô cục cảnh sát. Còn có nhà sản xuất không làm với Nghê Ngọc nữa nên ôm đùi cá chép koi của Nhan Khuynh làm người phát ngôn hiện tại đang được người người tấp mua. Hơn nữa còn cứu mạng của nữ thần Hướng và Lương thiếu không bị tụt cổ phiếu một tháng nữa. Chị đẹp Nhan Khuynh mới là cá chép đó!”
“Thật may là ngay từ đầu tôi đã không mắng cô ấy, thật tuyệt vời!”
Mọi người trên mạng đã bị sốc trước khả năng đoán đâu trúng đó của Nhan Khuynh. Tuy nhiên, Nhan Khuynh đang bận chuẩn bị thay đổi phong thủy bên khu của Cảnh Hoài.
Không giống như văn phòng Lương Hải đã được thay đổi trước đó, bên Cảnh Hoài là toàn bộ khu dân xư. Hơn nữa, Cảnh Hoài trước đó đã nhờ người sắp xếp, cho nên hiện tại Nhan Khuynh đang do dự không biết nên phá bỏ toàn bộ làm một cái mới, hay là thay đổi nó trên cơ sở ban đầu.
Lấy giấy ra vẽ rồi phác, trong lòng Nhan Khuynh do dự. Ngoài ra, có một điều quan trọng hơn, đó là khu dân cư mới được xây dựng ở phía đối diện. Những thứ khác có thể mặc kệ, chỉ cần Tham Đầu Sát thì nhất định là cố ý. Nhan Khuynh không nói ra được mục đích của đối phương là gì, nếu là đối phó với Cảnh Hoài thì cô muốn thay đổi cục diện cũng chỉ phí công sức, tốt nhất là giải quyết vấn đề từ căn nguyên.
“Các anh điều tra rõ vì sao đối phương làm như vậy không?”
“Còn chưa rõ ràng.” Người phụ trách khu dân cư cũng có chút ngượng ngùng: “Đại khái là tìm được ba người khả nghi, nhưng chúng tôi chưa thể nói chắc chắn.”
“Những người này là ai? Anh có biết họ sống ở đâu không?”
“Cái này biết, kỳ thật cũng rất trùng hợp, bọn họ tổng cộng có ba người, hơn nữa đều ở đối diện tòa số một.”
“Thì ra là thế!” Nhan Khuynh suy nghĩ một chút, sau đó móc ngón tay về phía người phụ trách khu dân cư: “Lại đây, làm theo lời tôi nói, tôi có biện pháp lập tức tìm ra kẻ tình nghi!”
“Tôi nghe cô.” Người phụ trách vội vàng gật đầu. Tuy nhiên, sau khi nghe phương pháp của Nhan Khuynh, anh ấy hơi bối rối: “Có đơn giản quá không?”
“Ừ, làm đi! Nửa ngày nữa sẽ biết là ai.”
“Nhưng nhà họ xảy ra cái gì chúng ta bên ngoài có thấy được đâu!”
“Các anh không cần nhìn.” Nhan Khuynh búng tay một cái, ba địa linh làm việc cả đêm hôm qua bay ra khỏi tòa nhà. Nhan Khuynh chỉ vào đối diện: “Đi xem đi, nếu thấy có chuyện gì, lập tức trở về nói cho tôi biết.”
“Vâng.” Các địa linh đồng ý, sau đó bay về phía Tòa nhà số 1 của khu dân cư đối diện. Về phần người phụ trách, anh ấy nhanh chóng làm theo những gì Nhan Khuynh nói, đầu tiên tìm thấy một chiếc gương đã được sử dụng trong nhà vệ sinh công cộng, sau đó treo ở giữa tòa nhà số 8, đối diện với vị trí trong tòa nhà số 1 khu đối diện.
Còn lại là chờ đợi kết quả.
Lúc này Cảnh Hoài vừa mới đến thành phố A, tình cờ bị kẹt đường. Hàng loạt vụ tai nạn xe hơi trên đường cao tốc sân bay khiến Cảnh Hoài cũng đau lòng. May mắn thay, xe của anh ở vị trí phía sau, người lái xe cũng có tay nghề cao nên đã tránh kịp thời. Nhưng dù vậy, anh vẫn bị chặn và không thể di chuyển.
Nhan Khuynh đã gửi một tin nhắn vào buổi sáng nói là phong thủy sẽ được thay đổi vào buổi trưa, nhưng đã hơn mười giờ. Và họ mất 40 phút để ra khỏi đường cao tốc sân bay đến khu dân cư. Tuy rằng bọn họ đều biết Nhan Khuynh nhất định có thể giải quyết rất tốt chuyện này, căn bản không cần bọn họ có mặt. Nhưng dù vậy thì được tận mắt chứng kiến vẫn yên tâm hơn.
“Bao lâu?” Thư ký hỏi tài xế.
“Qua đoạn này còn một tiếng nữa.”
“Cảnh Thiếu…” Thư ký có chút lo lắng.
Cảnh Hoài tương đối bình tĩnh: “Vậy từ từ lái xe.”
Đúng vậy, thư ký nghĩ tới, lo lắng cũng vô dụng. Phong thủy sao dễ điều chỉnh như vậy, chắc chắn sẽ không làm xong trong vài ngày.
Nhưng vào lúc này, anh ấy đột nhiên chú ý tới động tĩnh của Cảnh Hoài. Cảnh Hoài cư nhiên đổi cà vạt, thậm chí còn đổi thành màu hồng nhạt rất dịu dàng. Không phải là không hấp dẫn, nó còn làm cho Cảnh Hoài nhìn rất đẹp trai, nhưng mấu chốt là một tuần trước, thư ký nghe được Cảnh Hoài phàn nàn về một chàng thịt tươi nào đó đeo cà vạt hồng trên thảm đỏ, nói người ta gay vãi. Bây giờ bản thân lại đeo.
Chờ đã, không chỉ là mỗi cà vạt. Thư ký nhìn kỹ một chút, chợt phát hiện áo sơ mi của Cảnh Hoài hôm nay không phải kiểu công sở thông thường mà là kiểu thường ngày có kẻ sọc. Tam quan từ hôm qua tới giờ ngay lập tức vụn vỡ.
Cảnh Hoài cau mày: “Sao cậu cứ nhìn tôi vậy?”
Thư ký do dự một chút: “Cảnh thiếu, áo sơ mi của ngài…”
Cảnh Hoài cúi đầu nhìn: “Đẹp không? Mặc vào tôi có cảm giác mình như trẻ ra 20 vậy.” Rõ ràng là Cảnh Hoài để ý câu đàn ông sắp 30 hôm qua.
Thư ký hít sâu một hơi, quyết định đem lương tâm cho chó ăn, nhắm mắt trả lời: “Không, trông mới 18.”
“Rất tốt.” Cảnh Hoài rất hài lòng, sau đó mở điện thoại di động đăng nhập Weibo, bắt đầu nhắn tin riêng cho Nhan Khuynh.
Cảnh Hoài: Chị đẹp, anh bị kẹt đường, có lẽ phải mất một tiếng rưỡi nữa mới đến nơi, em có thể đợi đến khi anh đến rồi bắt đầu làm không? [Chân mèo ngắn chọt chọt.jpg]