Quay ngược trở vào tòa nhà Tiểu Kiều mới nhớ ra cô làm gì có cách liên lạc với Hàn Du. Không có số điện thoại, bọn họ cũng không kết bạn trên mạng xã hội. Oái oăm thay cô còn chẳng biết tên của chị dâu là gì hay chị ấy đang làm việc ở tầng nào. Hết cách, cô đành bám theo tên bạn trai cũ kia, thấy có biến thì ra tay ngăn cản.
Không biết tên này có tật giật mình hay là từng đến đây gây rối nhiều lần mà cứ đi vòng vèo. Hắn tránh né thang máy, lựa chọn thang bộ, sau khi lên được tầng tám thì trốn vào nhà vệ sinh nam. Tiểu Kiều đứng ngoài lòng như lửa đốt, liên tục nhắn tin cho Tử Long mà không thấy trả lời.
Đợi hồi lâu mà hắn vẫn chưa quay ra, ngược lại cô thấy chị dâu lo lắng chạy tới.
“Sao em lại đứng đây?”
“Chị ơi em thấy bạn trai cũ của chị vào trong kia, anh Tử Long bảo em tìm cách ngăn hắn lại.”
Tiểu Kiều giải thích qua loa, nhìn xuống ngực áo cô gái mới biết chị dâu tương lai này tên Ngân Thương, chức vụ kế toán trưởng. Cô kéo tay chị dâu: “Đi nhanh thôi chị ơi, sẵn báo bảo vệ luôn đi...”
Cô đang nói dở thì nghe thấy tiếng mở cửa. Hai cô gái sợ hãi hướng mắt ra chỗ nhà vệ sinh nam, trông thấy tên điên kia hùng hổ lao đến. Ánh sáng bạc lóe lên đầy nguy hiểm, không cần nhìn kỹ cũng biết bị con dao đó đâm trúng sẽ dẫn đến kết cục gì.
Tiểu Kiều không kịp suy nghĩ cặn kẽ, cô kéo tay chị dâu chạy đi. Ngân Thương hét lớn, thu hút một đống nhân viên hiếu kỳ chạy ra. Tên đàn ông điên tình đuổi sát theo sau họ, lớn tiếng mắng chửi: “Con khốn kiếp, hôm nay tao phải giết mày!”
Có thanh niên can đảm tiến tới can ngăn, xui xẻo bị dao bén quẹt trúng. Những người khác thấy có máu là mất hết tinh thần, đồng loạt lùi ra sau. Hai cô gái chạy tới thang bộ thì đụng phải nhóm công nhân khuân đồ cản đường. Ngân Thương bị vấp té, ngã sấp xuống đất ngay trước mặt tên điên kia.
Con dao nâng lên rồi hạ xuống, ngay lúc Ngân Thương nghĩ kỳ này xong rồi, không thể nào né tránh được. Nhưng Tiểu Kiều đứng ngay đó còn chưa sợ tới mức cóng tay, cô nhanh trí dùng túi xách chặn lại. Lưỡi dao nhọn đâm thủng túi xách, tuy thành công đỡ được một đòn hiểm nhưng lỗ thủng to tướng trên đó làm Tiểu Kiều đau lòng không thôi.
Ngân Thương tránh được hiểm cảnh bị đâm vào bụng thì lấy lại thần hồn, đạp túi bụi vào người tên đó. Đến lúc này bảo vệ mới chạy đến, hai ba người kèm cặp khóa cứng hắn lại.
“Em không sao chứ? Trời đất, tay em bị thương rồi.” Ngân Thương hoảng hốt khi thấy mu bàn tay Tiểu Kiều chảy máu. Cô vội vàng đi tìm hộp cứu thương.
Khi gặp nguy hiểm Tiểu Kiều hoàn toàn hành động theo trực giác, hồi hộp quá nên không cảm nhận được gì. Vết thương này chắc là do lúc tên kia rút dao ra quẹt trúng. Mọi chuyện qua đi rồi cô mới cảm thấy tay phải mình đau nhói, đường rạch vừa sâu vừa dài, kéo từ cổ tay đến tận ngón út. Cô ngồi xuống băng ghế cạnh máy bán nước tự động, thất thần nhìn máu nhỏ giọt xuống đất.
Như thế này thì sao đi làm được nữa? Tiền ăn, tiền học phải tính sao đây?
Ngân Thương quay lại, thấy Tiểu Kiều trầm mặt thì tưởng do sợ máu nên mới vậy. Cô cẩn thận lấy khăn ướt lau sạch máu, sát trùng rồi băng dán lại kỹ càng. Cô liên tục hỏi: “Có đau không? Em chịu đau một tí nhé.”
Cồn đổ lên vết thương làm sao không đau cho được, vậy mà Tiểu Kiều cứ nín thinh. Ngân thương cho rằng thái độ này là đang trách mình liên lụy nên áy náy lắm, giọng run run nói: “Tại chị hết, hại em ra nông nỗi này. Em nên để chị bị đâm cho rồi, chị chẳng làm gì nên hồn cả.”
Tiểu Kiều không im lặng được nữa, an ủi ngược lại: “Chị đừng nói thế, bị chém thế này nhẹ hơn bị đâm vào bụng nhiều. Chị mà có mệnh hệ gì thì đừng nói anh Tử Long, mẹ em cũng không tha cho em đâu.”
Vùng bụng phụ nữ rất quan trọng, ngoài tiêu hóa ra còn phải cáng đáng việc sinh đẻ. Ngân Thương có vẻ cũng gần ba mươi, tuổi này sức hồi phục không còn mạnh, để bị thương thì khổ lắm.
Ngân Thương nghe nhắc tới mẹ Tử Long thì bối rối. Cô ấp úng: “Có phải em biết chuyện về nhà ra mắt rồi không?”
Tiểu Kiều nhìn mặt đoán ý: “Chị không muốn?”
“Thật ra chị và anh em không phải là kiểu quan hệ bình thường.”
“Vậy là kiểu gì? Chơi qua đường à?”
Ngân Thương lập tức xua tay, đỏ mặt nói: “Không phải kiểu đó.”
“Thế thì là tình một đêm, giả vờ làm tình nhân, FWB, hay là bao nuôi... à, thì ra là bao nuôi.”
Tiểu Kiều kể một loạt, khi thấy mặt chị dâu đổi sắc là biết ngay. Da mặt bà chị này thật sự mỏng quá, không che giấu được gì hết, trong đầu nghĩ gì là thể hiện hết ra ngoài. Cô chỉ không ngờ ông anh kia lại rơi vào con đường này. Không hiểu nổi con người đi học, ăn uống đều có nhà nước lẫn trường học lo, không thiếu thốn gì thì cớ chi phải bán thân cho phú bà?
“Vậy là cuối tuần này chị không về nhà em đúng không?” Tiểu Kiều xụ mặt: “Chị suy nghĩ lại được không, chuyện này quan trọng lắm, liên quan đến tính mạng hai đứa em trai của em đó.”
Ngân Thương có vẻ khó xử, cô cũng biết đại khái nguyên do mẹ Tử Long tức giận cần cô cứu nguy. Vấn đề là bọn họ quen nhau chưa lâu, tiến triển thế này nhanh quá. Cô cũng sợ chuyện này dây dưa đến nhiều người không tốt, sau này muốn chia tay lại phải nhìn mặt phụ huynh.
Đầu óc mông lung dẫn đến nhầm lẫn. Vết thương đáng lẽ chỉ cần dán băng lại bị quấn mấy vòng vải y tế. Tiểu Kiều giơ bàn tay bị quấn một cục mà sợ, thế này thì khỏi đi học luôn rồi, cầm muỗng ăn cơm còn không nổi thì lấy gì cầm bút viết bài?
Chuyện có tên điên quấy rối lan truyền nhanh chóng, từ tầng tám đến tận tầng mười hai. Hàn Du đang bàn giao công việc với cấp trên nghe xong cũng cười góp vui, đến khi thấy video quay lại hiện trường thì tái mét. Hắn chẳng nói chẳng rằng, xông ra phòng họp, bỏ luôn thang máy mà chạy thẳng xuống thang bộ.
Hắn thở hồng hộc, trông thấy Tiểu Kiều quơ bàn tay cười khì thì nổi trận lôi đình: “Bị thương như thế còn cười được? Em bị chập mạch à?”
“Sao anh lại ở đây?” Tiểu Kiều ngạc nhiên hỏi.
Ngân Thương quan sát chàng trai mới đến. Mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt lo lắng, giọng điệu giận dữ thế kia chứng tỏ rất quan tâm đến Tiểu Kiều. Cô ngây ngô hỏi: “Cậu là bạn trai em ấy à?”
“Phải!”
“Không phải!”
Tiểu Kiều tức mình: “Anh là bạn trai tôi khi nào?”
Hàn Du nhếch môi: “Cái gì không nên nhìn đều đã nhìn, không nên chạm cũng chạm qua hết rồi. Không phải quan hệ trai gái thì là gì?”
Ngân Thương nhìn qua nhìn lại, rất có kinh nghiệm mà kết luận: “Thì là quan hệ bao nuôi đó!”
(!) FWB: friend with benefits là mối quan hệ mà đôi bên thỏa mãn nhu cầu tình dục của nhau mà không có tình cảm xen vào. Kiểu bạn để lên giường chứ không phải bạn để yêu.
(!)(!) Tên Ngân Thương lấy từ Lương Ngân Long Đảm Thương, vũ khí của Triệu Vân/ Tử Long.