Kiều Nhã Nguyễn cười lạnh, lại rụt tay về, sau đó đi tới mở cơ quan ra, giường băng từ từ hạ xuống, căn phòng lại bằng phẳng lại như cũ.
“Như vậy cũng tốt, đây vốn là đảo của bà ấy, an nghỉ tại đây có lẽ cũng là ước mong của bà ấy.” Kiều Nhã Nguyễn nói rồi lại quay lại nhìn Tiểu Bất Điểm đang ngồi trong góc tường.
Thủy An Lạc vỗ lên vai cô, “Con bé là con gái của mày, mẹ con máu mủ, sớm muộn gì con bé cũng sẽ chấp nhận mày thôi.”
Thủy An Lạc vừa nói xong, căn phòng dưới dất bỗng rung lên. Hai người giật mình, vội chạy tới bế hai đứa nhỏ bị hoảng sợ lên, đá rơi xuống, chặn lấp mất lối có thể ra ngoài.
Sau cơn chấn động, Kiều Nhã Nguyễn ngẩng lên liền thấy cánh cửa đã bị chặn lại, cô khẽ chửi một câu.
Thủy An Lạc ngoảnh lại, khẽ vỗ về Bánh Bao Rau trong lòng.
“Ý mày là lão quản gia?” Thủy An Lạc giơ tay khua khua đống bụi trước mặt, nghĩ tới việc quản gia vội vàng bỏ đi, còn cả Lawrence cũng mất tích nữa.
Kiều Nhã Nguyễn gật đầu, là quản gia đưa họ tới đây, rồi lại bỏ đi một mình. Cô thì cứ quẩn quanh chuyện của Tiểu Bất Điểm, thế nên mới không chú ý tới sự bất thường của quản gia.
“Giờ phải làm sao đây?” Thủy An Lạc nói rồi lại vỗ vỗ lên lưng Bánh Bao Rau, hôn lên trán nhóc.
Kiều Nhã Nguyễn gõ lên tường ở xung quanh, “Có lẽ là có lối ra, nhưng bọn mình phải tìm được chốt mở đã.”
Thủy An Lạc nhìn Kiều Nhã Nguyễn gõ gõ lên tường, lúc này tâm trí bắt đầu nhanh chóng hoạt động, “Tại sao lão quản gia phải làm như vậy, hay quản gia thật ra đã bị mua chuộc từ lâu. Nhưng thế cũng không đúng, nếu ông ta bị mua chuộc, Bạch Dạ Hàn đã không thể không biết đến sự tồn tại của Tiểu Bất Điểm.”
“Tao không biết, nhưng chắc chắn là lão già đó cố tình nhốt bọn mình lại đây.” Kiều Nhã Nguyễn trầm giọng nói.
“Mẹ ơi.” Bánh Bao Rau tủi thân nói, “Muốn ba.” Có vẻ như, chỉ cần có ba ở đây nhóc mới không sợ nữa.
Thủy An Lạc hôn hôn lên mặt nhóc, đây có được xem là chuyện tốt không nhỉ? Thằng bé cũng bắt đầu chủ động tìm ba rồi.
“Ba sẽ tới nhanh thôi.” Thủy An Lạc nhẹ nhàng an ủi con trai.
Thủy An Lạc bỗng ngẩng phắt đầu, nhìn các mỏm đá xung quanh.
“Quản gia, tại sao ông lại làm như vậy?” May mà Thủy An Lạc còn đủ lý trí để hỏi được câu này.
“Xung quanh đảo Kim Cương sớm đã bị người của Quốc vương bao vây rồi. Nếu kế hoạch của ngài Sở chu toàn, chúng tôi cũng buộc phải liều một phen. Mời hai vị ở đây chăm sóc tốt cho tiểu công chúa. Ba giờ chiều mai, khi mặt trời rọi thẳng vào mắt rồng, cửa đá sẽ tự động được mở ra.”
Rọi thẳng vào mắt rồng, cũng chính là lúc đài phun nước xuất hiện cầu vồng sao?
Lão quản gia này cũng trung thành thật đấy.
“Ông không sợ chúng tôi bị nổ chết ở đây à?” Kiều Nhã Nguyễn hỏi.
“Dưới đất, xung quanh đều là tường kim cương, sẽ không thể nổ được, tuyệt đối an toàn, thế nên xin các cô hãy cứ yên tâm.” Quản gia nói xong liền không có bất cứ âm thanh nào nữa.
Tường kim cương? Thủy An Lạc quay lại gõ lên, “Đều là kim cương kìa, đúng là giàu có thật đấy.”
Kiều Nhã Nguyễn hơi nheo mắt lại, “Lão Quốc vương kia, xem ra không phải là kẻ khôn khéo gì.”
“Thật ra thì mày sai rồi, năm đó ông ta kết hợp với lão Bá tước để hại chết em gái mình, chứng tỏ người này cũng không phải kẻ khiếp nhược gì. Thế nên nếu ông ta còn có một đám tay chân khác thì cũng không phải không có khả năng.” Thủy An Lạc nói xong lại ngẩng nhìn lên trên, “Mẹ nó, cả đời này ông đây ghét nhất là hai chữ “mắt rồng” đấy.”
Anh Kiều1704552995đọc cũng hay mà, mặc dù thực tế thì không tìm được những người như này, nhưng mà đọc giải trí thì hay - sent 2024-01-06 21:57:43
phung vananhTui cố lắm rồi mà k kiên trì nổi với kiểu nu9 ngu như vậy đc - sent 2023-09-11 02:03:41
phung vananhThật sự nu9 ngu vcl - sent 2023-09-11 02:02:11
thucbg1997Truyện siêu hay kk ai có truyện kiểu như này nữa k - sent 2023-04-19 00:47:56
nguyenngakrTruyện này rất hay nhé mọi người, tôi đã đọc 3 lần rồi. Nữ chính không ngu như mọi người thấy ở những tập đầu đâu, càng về sau sẽ càng thấy nữ chính thông minh và nham hiểm hơn cả nam chính nữa, tình tiết câu chuyện càng về sau sẽ càng hấp dẫn và lôi cuối người đọc. Hồi tôi đọc còn bỏ tiền ra để đọc chứ không được đọc miễn phí như này đâu. Trong các truyện tôi đã đọc tôi vẫn thích cuộc truyện này, tuy dài hơn 3.000 chương và đợi chương mới ra để hoàn chuyện là rất lâu nhưng chưa bỏ qua 1 chương nào hết. - sent 2023-04-01 15:43:59