SDu phu nhân cười cười: “Chẳng qua, có một thứ duy nhất mà con có thể khẳng định… cô ta ghét con, chuyện này là thật. Thật ra con vẫn không hiểu tại sao cô ta lại ghét con đến vậy, con lại chẳng hề muốn tranh giành với cô ta cái gì, cô ta hà tất phải đề phòng con như vậy?”
Hạ lão gia cau mày: “Chuyện lần trước con làm nó biết rồi, nếu nó không có khúc mắc với con mới là kì lạ.”
Du phu nhân sắc mặt trắng bệch, “Con… xin lỗi, chú ơi, chuyện lần trước, con… cũng không biết phải giải thích thế nào nữa, nhưng mà… con rất xin lỗi, con không cố ý đâu.”
Hạ lão gia thở dài: “Con nói tiếp đi.”
Du phu nhân nói tiếp: “Thứ ba, Thanh Ti là người như thế nào, con tin chú cũng nhìn ra được. Không nhắc đến những tin đồn trước kia của cô ta, từ những tiếp xúc gần đây với cô ta, chú có thể nhìn ra nó đó là một người rất có thủ đoạn và có gan. Nếu như bỏ qua không đề cập đến các yếu tố cá nhân, con rất thích những cô gái như vậy. Kì thực thì con vẫn muốn tìm cho Du Hí một cô gái như thế, có thể quản lý được nó, quản lý được gia đình. Nhưng chính vì như vậy, cô ta muốn tính kế ai cũng không hề khó, hơn nữa cô ta còn có một vũ khí bất bại, đó là khuôn mặt giống y hệt cô hồi còn trẻ. Con nghĩ, kể cả cho dù biết cô ta là giả, nhìn vào gương mặt đó, bất kì ai trong nhà họ Hạ đều sẽ chẳng làm gì được cô ta, đúng không ạ?”
Bàn tay của Hạ lão gia run lên, hô hấp có chút dồn dập, Du phu nhân nói đến vấn đề này cũng chính là vấn đề trong lòng ông lo lắng nhất.
Nhưng mà Hạ lão gia nhớ ra một chuyện, lắc đầu nói: “Không đúng, An Lan đã cho ta thấy kết quả xét nghiệm ADN rồi, kết quả giám định sẽ không lừa được người ta. Hơn nữa đó còn là do An Lan đích thân cho người đi làm.”
Du phu nhân cười cười: “Kiểm tra ADN, cái này… cũng không thể tin tưởng hoàn toàn được, đúng không ạ? Nếu như phe đối thủ, con nghĩ… muốn làm giả thì rất đơn giản thôi. Bọn họ có thể đưa Yến Thanh Ti đến trước mặt anh Lan, đương nhiên… cũng có cách làm giả. Chú ạ, chú còn biết nhiều hơn con, chú còn rõ ràng hơn con, có rất nhiều chuyện, những gì nhìn thấy được chưa chắc đã là thật.”
Trong lòng Hạ lão gia có chút hoảng hốt: “Nhưng mà… con bé biết cái vòng cổ! Chuyện cái vòng cổ đó rất ít người biết đến.”
Du phu nhân vội tiếp lời: “Đó lại là một điểm đáng nghi khác.”
“Cái gì đáng nghi cơ?”
“Chú nghĩ mà xem, năm đó Tiểu Ái mới năm tuổi, nếu như con bé chưa chết, trốn thoát được, chú nói xem… một đứa trẻ như con bé sao có thể lưu lạc đến tận nông thôn xa xôi. Việc này… chỉ có thể là bị người ta bắt cóc, đám bắt cóc đâu có tốt bụng mà để lại vòng cổ cho con bé? Vào cái thời đấy, cái vòng cổ này trị giá không ít tiền đâu.”
Hạ lão gia tâm loạn như ma, trong lòng ông vốn dĩ đã không được bình tĩnh nghe những lời Du phu nhân nói, lại cộng thêm những gì ông nghe được từ chỗ lão La hồi chiều khiến cho lòng ông hoang mang rối bời.
Nếu như Thanh Ti là do kẻ đối địch phái đến, vậy...
Du phu nhân nhỏ giọng nói: “Thực ra… Chú cũng không cần phải buồn rầu, biện pháp đơn giản nhất đó là tự chú tìm người đến để xét nghiệm ADN, thế chẳng phải là được rồi sao?”
Hạ lão gia không trả lời ngay, ông đang suy nghĩ.
Du phu nhân thấy Hạ lão gia không nói gì, trong lòng bà ta nghĩ thầm, rõ ràng là đã khơi lên được nghi ngờ, tại sao ông ấy vẫn không đồng ý?
Bà ta nói: “Chú à, đó chính là biện pháp đơn giản nhất. Giám định lại ADN một lần nữa, nếu đúng là thật thì là đúng là chuyện vui, còn nếu như… là giả thì cũng đúng lúc chúng ta có thể đề phòng cô ta một cách kịp thời.”