Tối hôm qua, trên mạng đột nhiên xuất hiện một tin tức kinh thiên động địa, thu hút toàn bộ sự quan tâm của dân cư mạng, công kích Tổng tài tập đoàn Y thị là con riêng, mẹ anh ta ác độc đến mức đưa ông chồng của mình vào ngục, hòng chiếm đoạt tập đoàn Y thị!
Tuy không trực tiếp chỉ rõ, nhưng lại nói thẳng là tài phiệt có tiền nhất Lạc Thành, cộng thêm thông tin “chồng vào tù” nữa, đáp ứng đủ những điều kiện này thì chỉ có Nhạc gia thôi.
Nhạc phu nhân mặt đần ra: “Đây là nói mẹ đấy à?”
Nhạc Thính Phong: “Còn không phải à? Con là con riêng của mẹ cơ đấy?”
Nhạc phu nhân cầm điện thoại xem mấy dòng tin đó, thở dài: “Woa…”
Bà không tức giận chút nào hết, ưỡn ngực ngẩng cao đầu lên: “Mẹ… thật không dám tin đây là nói mẹ đấy, lợi hại như thế… chậc… Được người khác ca ngợi như vậy thật có chút ngại quá đi!”
Nhạc phu nhân bùi ngùi, nếu bà mà lợi hại như tin tức nói, làm sao mà phải chờ tới 30 năm chứ, nhất định sẽ chỉnh Nhạc Bằng Trình chết ngay từ lúc ông ta bước ra khỏi Nhạc gia rồi.
Hạ An Lan không kìm được nhìn Nhạc phu nhân nhiều một chút, bà ấy vẫn có thể…cười được sao?
Ông khẽ lắc đầu, IQ là đồ tốt, nhưng đáng tiếc là bà không có.
Yến Thanh Ti biết là ai làm, nhưng Du Dực bảo cô, giờ vẫn chưa nên để lộ ra, những chứng cứ này không hoàn toàn có tính áp đảo, bảo cô phải đợi thêm, ông ấy sẽ giải quyết nhanh thôi.
Hạ lão thái lòng nóng như lửa đốt, nhưng thấy Nhạc phu nhân hoàn toàn không để ý thì trong lòng nhẹ nhõm. Đứa trẻ này tâm thái thật tốt, không tồi, không tồi!
Bà nhíu mày nói: “An Lan, sao trên mạng lại có thể tùy tiện tung tin đồn nhảm như thế? Cũng nên chỉnh đốn lại rồi.”
Hạ An Lan gật đầu:“Đã cho người đi xử lý rồi ạ!”
Du phu nhân đứng một bên xem mà kinh ngạc đến nỗi không thốt lên lời, việc này một khi đã lộ ra thì tất cả mọi người đều phải mắng chửi Nhạc phu nhân chứ? Danh tiếng của bà ta đã hỏng rồi nhưng bà ta lại không thèm để ý đến. Hạ lão thái cũng thế, hoàn toàn không để tâm, rốt cuộc bọn họ đang nghĩ cái gì vậy?
Một người phụ nữ có “tiếng xấu đồn xa” như thế có tư cách gả vào Hạ gia sao?
Yến Thanh Ti lạnh lùng quan sát Du phu nhân. Cô cảm thấy Du phu nhân đã không thế ngồi yên chờ chết nữa rồi, số lần bà ta ra tay ngày càng nhiều, sơ hở cũng ngày càng nhiều.
…
Người của Tô gia ai nấy đều có công việc của riêng mình nên cũng không thể ở lại Dung Thành quá lâu.Thế nên, sau khi bàn bạc xong, trước tiên đem chuyện hôn sự của hai đứa chốt lại, Hạ An Lan không muốn Yến Thanh Ti bị ủy khuất, tuy không thể tổ chức rầm rộ nhưng cũng không thể im hơi lặng tiếng, vì thế ông dùng một tối tổ chức lễ đính hôn quy mô nhỏ cho hai người tại Hạ gia. Còn về phần hôn lễ thì phải để xem thành ý của Nhạc phu nhân khi nào mới đả động tới Hạ An Lan?
Số người được mời đến tương đối ít, nhưng những người có thể đặt chân vào Hạ gia thì cùng toàn là người có địa vị và danh tiếng trong cả nước, đối với họ được mời đến cũng là một loại vinh hạnh.
Trước khi buổi lễ chính thức bắt đầu, Yến Thanh Ti vào nhà vệ sinh, lúc đi ra đụng phải một người đàn ông trung niên đến tham dự.
Ông ta chặn Yến Thanh Ti lại: “Ơ, sao tôi cảm thấy trước đây đã từng gặp Yến tiểu thư rồi nhỉ?”
“Nhận nhầm rồi.”
Người đó lắc đầu: “Không, không đâu, tuyệt đối không có đâu, Yến tiểu thư xinh đẹp thế này sao tôi có thể nhận nhầm chứ? À, ta nhớ ra rồi khu... đèn... đỏ... nước M…”
Giọng nói Yến Thanh Ti trở nên lạnh lẽo: “Muốn chết?”
Ánh mắt ông ta hiện lên vẻ hèn mọn đầy phấn khích, nhìn Yến Thanh Ti bằng một ánh mắt dâm tà:“Thật không ngờ cháu ngoại Hạ gia lại từng làm phò ở khu đèn đỏ nước M. Nếu nói ra ngoài, nhất định sẽ làm tất cả mọi người mắt tròn mắt dẹt ra mất.”