Đạo diễn và tác giả đều tỏ ra hứng thú với Yến Thanh Ti: “Cô quen Yến Thanh Ti sao?”
Câu nói kế tiếp, Yến Thanh Ti không để ý tới nữa, dù sao cô cũng đoán được kết quả, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chương trình tuyển chọn diễn viên này chính là bước đầu tiên cô ta bước vào con đường diễn xuất.
Nói không chừng, không bao lâu nữa, bọn họ sẽ đối mặt chém giết.
Quý Miên Miên nghiến răng nghiến lợi nói: “Chị, con khốn này phải thu thập, thật con mẹ nó không biết xấu hổ là gì.”
Yến Thanh Ti cười cười, không để ý nữa, kỳ thực Hạ Lan Tú Sắc đã sớm được ban giám khảo công nhận, cô ta nói ra tên của cô chỉ là thêm một cái vé chắc chắn mà thôi.
Nhưng bị người ta lợi dụng thế này thật khó chịu, nhất là người lợi dụng cô lại là… Hạ Lan Tú Sắc.
Quý Miên Miên còn tức giận hơn Yến Thanh Ti, nếu không phải vì đang ở trên máy bay thì cô đã sớm mở di động gọi điện chửi người, con khốn chết tiệt lại dám lợi dụng nữ thần của cô.
Sau tiết mục của Hạ Lan Tú Sắc là tới một người tên Tố Hi, là một cô gái tới từ Hàn Quốc, dáng người và gương mặt đều rất được, nhưng mặt có hơi sưng, hẳn là đã động dao kéo không ít, còn chưa kịp bình phục, nói tiếng Trung rất tốt. Nếu không phải cô ta nói mình là người Hàn thì không chừng tất cả đều nghĩ cô là người Trung Quốc.
Không biết tại sao khi nhìn người có tên Tố Hi này, Yến Thanh Ti lại cảm thấy hơi là lạ, hình như còn hơi quen thuộc nữa.
Cô nhíu mày suy nghĩ trên suốt hành trình còn lại nhưng vẫn không nghĩ ra.
Máy bay hạ cánh, vừa mở máy đã nhận được điện thoại của Tần Cảnh Chi, anh ta nói đã tự mình tới đón mọi người.
Điều này làm Yến Thanh Ti hơi ngượng ngùng, đại khái là đoàn làm phim đã chờ rất lâu, cuối cùng thì nữ chính là cô mới chịu tới.
Tần Cảnh Chi gặp được Yến Thanh Ti liền đưa mọi người tới thẳng phim trường.
Trên xe, Yến Thanh Ti xin lỗi anh ta: “Thật xin lỗi, tôi đã tới trễ.”
“Cô khiến tôi thấy rất kì quái. Tiêu Phòng Điện hot như thế, cô không thừa cơ tuyên truyền bản thân mà còn lặn mất tăm, lại còn kết hôn nữa chứ. Yến Thanh Ti, cô thực làm cho tôi không thể nào hiểu được.”
“Chuyện của tôi còn quan trọng hơn những cái này, hơn nữa, diễn viên chỉ cần nổi tiếng, diễn xuất tốt thì fan và người xem sẽ tự nhiên có thôi, tuyên truyền nhiều cũng vô dụng. Đúng rồi, bộ phim này có tên chưa?”
Tần Cảnh Chi không nói chuyện, anh lẳng lặng nhìn Yến Thanh Ti, qua thật lâu mới nói: “Có rồi, tên là Khuynh Thành Kí.”
“Tôi phát hiện cô đã thay đổi rồi.”
Yến Thanh Ti cười hỏi: “Thay đổi chỗ nào?”
“Lòng cô rất yên tĩnh.”
Yến Thanh Ti không nói gì, đoạn thời gian này đã phát sinh nhiều chuyện khiến cho cô có cảm giác như mình vừa được sinh ra lại lần nữa.
Dù hiện tại cô vẫn chưa tìm ra người đứng sau Hạ Như Sương có tồn tại hay không, nhưng đối mặt với cừu hận, cái nhìn của cô đã khác xưa rồi.
Thù phải báo, nhưng cô vẫn phải sống cuộc đời của mình.
Yến Thanh Ti nhớ tới Du Dực, chính ông ấy là một nhân tố quan trọng làm cho tâm tình của cô thay đổi.
Không biết ông ấy ở trong đó có được xem phim cô đóng không nữa?
Ngồi ô tô suốt bốn tiếng đồng hồ mới tới được phim trường.
Phim này đạo diễn, biên kịch đều là Tống Thanh Ngạn, sau khi thấy Yến Thanh Ti thì thở phào một hơi, để cô nghỉ ngơi một chút sau đó đến tối sẽ quay cảnh đầu tiên của cô.
Yến Thanh Ti không nói gì, cô đã làm chậm trễ đoàn làm phim rất nhiều, cho dù Tần Cảnh Chi không nói, cô cũng sẽ đẩy nhanh tiến độ.
Ngồi một bên xem người khác diễn, Yến Thanh Ti vừa xem qua kịch bản.
Tằng Khả Nhân đi tới, cười nói: “Chị Thanh Ti, rốt cuộc chị cũng tới, bọn em đã chờ chị lâu lắm rồi.”