Mộ Dung phu nhân một thân quý khí, tuổi của bà ta cũng ngang ngang Tô Ngưng Mi, nhưng ánh mắt thì sắc bén hơn nhiều.
Quý Miên Miên đứng trước mặt Mộ Dung phu nhân chắc chắn là thua về khí thế, nhưng Yến Thanh Ti thì không, cô vừa xuất hiện đã không hề che giấu khí thế chèn ép người của mình.
Nếu nói về kiêu ngạo, nếu nói về ngang ngược, đại khái là không có người phụ nữ nào có thể so được với Yến Thanh Ti.
Cô có bản lĩnh, dù là ai đứng trước mặt thì đều lộ ra bộ dáng mình lợi hại hơn.
Mộ Dung phu nhân nhíu mày nhìn Yến Thanh Ti, bà ta sao có thể không nhận ra địch ý từ Yến Thanh Ti chứ.
Một cô gái xinh đẹp lại biết về thân phận của bà ta, điều này làm cho Mộ Dung phu nhân nảy sinh sự cảnh giác. Bà ta bí mật tới đây, rất ít người được biết, nhưng cô gái này lại biết. Hơn nữa, đã nhiều năm rồi bà ta không trở về, nếu không điều tra qua thì tuyệt đối sẽ không biết thân phận của bà ta được.
Trước khi cho Mộ Dung Miên trở về, Mộ Dung phu nhân đã điều tra qua Quý Miên Miên và những người bên cạnh cô. Đối với Yến Thanh Ti, bà ta tuy lần đầu gặp nhưng tư liệu về cô thì bà ta lại không hề xa lạ.
Đây là một cô gái cực kỳ khó thu phục, là thiếu phu nhân của Nhạc thị.
Trong lòng Mộ Dung phu nhân có chút không yên. Rốt cuộc Yến Thanh Ti đã tra ra bà ta thế nào? Chẳng lẽ Mộ Dung Miên nói cho cô? Không thể nào, chắc chắn anh ta không nói ra.
Yến Thanh Ti nhíu mày: “Không nghĩ tới danh tiếng của tôi cũng không nhỏ đâu, ngay cả Mộ Dung phu nhân nhiều năm ở nước ngoài cũng biết tới.”
Mộ Dung phu nhân nói thẳng: “Tôi không biết Yến tiểu thư, cũng không tới tìm cô, chúng ta không có chuyện gì để nói với nhau cả, mong Yến tiểu thư đừng làm chậm trễ thời gian của người khác.”
Mộ Dung phu nhân biết Yến Thanh Ti khó nói chuyện, cũng biết cô đang muốn ra oai phủ đầu thay Quý Miên Miên, nhưng mặc kệ Yến Thanh Ti muốn làm gì, hôm nay bà ta phải nói chuyện rõ ràng với Quý Miên Miên mới được.
Bà ta đã nói ra những lời không khách khí nhưng Yến Thanh Ti cũng chẳng để tâm tới mấy lời này.
Cô liếc nhìn Quý Miên Miên sắc mặt trắng bệch bên cạnh, nói: “Miên Miên, đi mua cho chị ly café, cho nhiều đường. À, còn nữa, chị đói bụng, thuận tiện mua cho chị cái gì ăn nhé!”
Quý Miên Miên nhìn Mộ Dung phu nhân, cô biết đối phương tới tìm mình, cũng biết Yến Thanh Ti cố tình bảo mình rời đi. Thực ra cô không muốn phải đối mặt với Mộ Dung phu nhân…
Nhưng cô cứ thế mà đi liệu có ổn không?
“Chị…”
Yến Thanh Ti: “Còn không đi?”
Quý Miên Miên nhìn vào mắt Yến Thanh Ti, gật đầu: “A… vậy… em đi.”
Mộ Dung phu nhân không dễ dàng gì mới gặp được lúc Quý Miên Miên chỉ có một mình, sao bà ta có thể để cô đi dễ dàng như thế, lập tức nói: “Cô không được đi.”
Yến Thanh Ti cười lạnh: “Cô ấy là trợ lý của tôi, không phải của bà, tôi bảo cô ấy đi làm cái gì thì cô ấy phải đi làm cái đó.”
Cô lại quát: “Miên Miên, lập tức đi mua cho chị.”
Quý Miên Miên gật đầu, không dám nhìn Mộ Dung phu nhân nữa, nhanh nhẹn chạy đi.
Mộ Dung phu nhân cả giận nói: “Yến tiểu thư, cô định làm gì?”
“Vấn đề này không phải nên hỏi Mộ Dung phu nhân ư?”
“Tôi không tới tìm cô.”
Yến Thanh Ti nhíu mày: “Tôi biết, nhưng nếu bà muốn tìm Quý Miên Miên thì cũng phải biết, con bé là trợ lý của tôi, bà muốn tới bắt nạt nó thì tất nhiên tôi phải can dự vào rồi.”