Trên cõi đời này quả nhiên là không có thanh âm nào có thể êm tai hơn so với thanh âm này rồi, đối với Mộ Dung Miên mà nói, nó thực sự vui vẻ tới cực điểm.
Nếu như ông Quý ở đây lúc này, nhìn thấy Quý Miên Miên mây bay nước chảy lưu loát sinh động một cách tuyệt vời, nhất định phải vỗ tay khen hay.
Đứa con gái này của ông hai mươi năm nay đã phát huy cực hạn một thân công phu của mình.
Bất kể là tốc độ hay là sức lực, bao năm qua Quý Miên Miên đều là thể hiện tốt nhất.
Cô đá bay một người đàn ông ngoại quốc đi, bẻ gãy cánh tay một người khác. Đúng lúc hai người vẫn còn đang kêu thảm thiết, thuần thục đem khí lực toàn thân đã dồi dào bẻ gãy tất cả cánh tay của bọn họ, sau đó... lại vung hai chân ra đạp lên mệnh căn của cả hai.
Hai người liên tiếp kêu lên thảm thiết, khi hai chân Quý Miên Miên đá ra cú cuối cùng, tiếng kêu hai người quả thực giống như giết heo, có thể gọi là thảm thiết.
Mộ Dung Miên ở một bên nhìn thấy, cả người cũng run lên, anh nhìn cũng thấy đau, hai cú đá kia của Quý Miên Miên hoàn toàn có thể khiến bọn họ đoạn tử tuyệt tôn.
Nhưng Mộ Dung Miên lại rất muốn hô to một tiếng: bà xã, đá tốt lắm, trình độ đá thật là cao. Quả thực là không thể tốt hơn nữa!
Mộ Dung Miên cũng không có nhàn rỗi, lưỡi dao mỏng và sắc bén trong tay anh thoáng cái xẹt qua đúng cổ tay tên hộ vệ kia, khí lực của anh lớn vô cùng, cắt đứt gân cổ tay hắn, trong nháy mắt máu tươi phun ra, Mộ Dung Miên thật nhanh khom lưng nhặt súng của hắn rơi trên mặt đất lên, nhắm ngay vào Brown.
Hết thảy phát sinh quá nhanh, quả thực có thể nói là không kịp nhìn, tất cả biến hóa chỉ trong nháy mắt, tình hình hai bên đột nhiên đảo ngược, hoàn toàn khiến cho Brown không kịp phản ứng nữa.
Hắn làm sao có thể nghĩ đến Quý Miên Miên đã hôn mê lại đột nhiên tỉnh lại, làm sao có thể nghĩ đến cô lại có lực chiến đấu mạnh mẽ như vậy, cũng không hiểu được, hai vợ chồng người ta làm sao lại có thể phối hợp tốt như thế.
Họng súng mới vừa nhắm vào Mộ Dung Miên, lúc này lại nhắm ngay đầu của hắn, trong lòng hắn một trận kinh hoảng.
Mộ Dung Miên cười lạnh nói: “Lão già này, tôi cũng là tới để chỉ bảo ông cái gì mới thật sự là năng lực.”
Thân thể Brown khẽ run, mới vừa rồi hắn còn cho là mình nhất định có thể khống chế hết thảy, tuyệt đối có thể làm cho Mộ Dung Miên biết điều một chút nghe theo mình.
Thế nhưng làm sao trong nháy mắt, chính mình liền từ ưu thế hoàn toàn biến thành tình thế không thuận lợi.
Lúc này, cuối cùng Brown cũng nhớ ra bà vợ của mình, hắn liếc mắt nhìn phu nhân Jones đang nằm ở trong hòm kính bị rắn rết bò khắp người, nhất thời bị làm cho sợ đến hai chân run run.
Quý Miên Miên nhìn thấy Brown đột nhiên cười một tiếng lộ ra một hàm răng trắng, cùng lúc đó cô giơ một chân lên, sau đó nặng nề hạ xuống, dẫm lên trên người một trong hai tên hộ vệ trên mặt đất đang kêu rên kia, tên hộ vệ kia lại hét thảm một tiếng nữa, xương sườn trước ngực không biết bị gãy mấy cái.
Quý Miên Miên ha hả cười nói: “Là ông nói muốn để cho tôi nếm thử mùi vị đàn ông Châu Âu các người đúng không? Bà đây đối với cái này không có hứng thú, nhưng tôi có hứng thú muốn cho các người nếm thử quyền cước của phụ nữ Phương Đông, bảo đảm cho các người ăn một bữa, hưởng thụ cả đời.”
Quý Miên Miên cảm thấy trên người mình bây giờ có vô cùng vô tận khí lực, muốn toàn bộ trút hết lên người tên khốn này.
Lại còn muốn sàm sỡ cô, mẹ kiếp, cho ngươi chiếm này.
Quý Miên Miên dùng sức đạp mạnh vào ngực hai người, bộ dáng hung tàn kia khiến cho Brown sợ đến bắp chân run run.
Cho đến khi hai người kia hôn mê, Quý Miên Miên mới ngừng chân lại: “Được rồi, tới phiên ông. Trên người của ngươi nhìn xương cốt cũng thừa nhiều, chi bằng tôi từng chút từng chút tháo xuống giúp, để cho ông nếm thử quyền cước của tôi đây rốt cuộc là cái mùi vị gì, nhất định khiến ông cả đời không quên.”