Phốc, Yến Thanh Ti cười đau hết cả bụng, thật đúng là con trai mình, mình không chê.
Chắc trên đời này chỉ có mình Nhạc phu nhân mới khen Nhạc Thính Phong là người làm ăn thành thật.
Chu thái thái vốn đang định lập tức đứng lên đi về, chồng bà ta đã nói với bà ta trước khi đến đây, nhất định phải gần gũi hơn với Nhạc phu nhân, nhà bọn họ đang theo đuổi một hạng mục lớn của Nhạc thị, hy vọng có thể đi đường tắt từ chỗ Nhạc phu nhân, đoạt lấy hạng mục này.
Suýt nữa thì Chu thái thái quên sạch chuyện này, bà ta vội nói: “Tôi có nói là sẽ đi đâu, lúc Nhạc phu nhân gọi điện thoại với tôi, đúng là tôi đã nói là chơi thâu đêm, nhà tôi tuy không so được với nhà họ Nhạc, nhà Hạ Lan hay nhà họ Lý, nhưng chút tiền cỏn con này không đến nỗi là không có, đánh bài là để vui vẻ, không phải là vì thua hay thắng, chúng ta cũng chẳng dựa vào cái này mà sống, chơi vài ba ván cho vui thôi.”
Trong lòng Lý phu nhân cũng dao động, bà biết thủ đoạn trên thương trường của Nhạc Thính Phong cao tay đến như thế nào, nếu như không nể mặt họ, họ lại nói lại với Nhạc Thính phong thì sao, vì vậy Lý phu nhân cũng ngồi xuống.
Hạ Lan phu nhân còn đang định đi, Quý Miên Miên đã âm thầm đứng ra, trong tay cầm một cầm một cái bình hoa.
Hạ Lan phu nhân vừa nhấc mông dậy thấy thế lại từ từ ngồi xuống.
Yến Thanh Ti cười ha ha: “Đã như thế thì…vậy chúng ta tiếp tục thôi?”
Lý phu nhân, Chu thái thái giờ đã hoàn toàn biến thành đánh theo, Hạ Lan phu nhân tuy muốn lật ngược thế cờ, nhưng năng lực lại không đủ.
Trong cả một cái phòng riêng chỉ nghe thấy tiếng của Yến Thanh Ti.
“Tự mô…”
“Thanh nhất sắc…”
“Thập tam yêu….”
Nhạc phu nhân và Quý Miên Miên hai mắt tròn xoe, nếu như Yến Thanh Ti là đàn ông chắc bọn họ đã yêu cô luôn rồi.
Không, Quý Miên Miên nói, cô đã bị nữ thần bẻ cong rồi, còn ai có thể đẹp trai hơn nữ thần nhà cô?
Quý Miên Miên lén dùng một acount clone đăng một cái status lên weibo: hôm nay, bị nữ thần của mình bẻ cong mất rồi, nữ thần của tôi, chính là bổn mạng duy nhất của tôi! Đã bị vẻ đẹp trai của nữ thần làm cho khóc đến mặt trăng mất rồi!
Rạng sáng 5 h, Yến Thanh Ti cuối cùng cũng khiến Hạ Lan phu nhân cởi nốt đôi tất lụa đang mặc.
Yến Thanh Ti xoa cằm, nói: “Thật đúng là không ngờ được nha! Một người thanh cao lại lạnh lùng như Hạ phu nhân đây thế mà lại mặc kiểu nội ý nóng bỏng như thế này, ôi cha….quần chữ T ren đen? Chậc chậc…thật đúng là…không thể nhìn mặt mà bắt hình dong nha.”
Quý Miên Miên và Nhạc phu nhân đều đồng thời gật đầu.
Quý Miên Miên cau mày: “Ôi chao, thật bất ngờ nha… trên bụng Hạ Lan phu nhân lại có nhiều sẹo lồi như vậy, lúc mặc quần áo tôi còn cho rằng dáng người của bà ấy cực kì đẹp cơ đấy, thật thất vọng nha.”
Nhạc phu nhân vẻ mặt đầy chán ghét: “Còn không thế nữa à? Ngực cũng xệ hết xuống dưới thế kia, lúc đầu còn khoe khoang với tôi, nói bao nhiêu năm rồi ngực cũng không bị xệ xuống, ha ha…”
Hạ Lan phu nhân bắt đầu run rẩy, trên người da nhăn nheo, thịt nhão nhoét, run lẩy bẩy.
Nhưng bà ta có thể nói gì đây, tất cả những bí mật trên người bà ta đã bị người ta nhìn thấy hết rồi, bà ta đã chẳng còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa rồi.
Hạ Lan phu nhân ôm ngực, chỉ mong đám người Yến Thanh Ti mau mau cút đi, trong lòng bà ta bây giờ vừa hận vừa tức, dường như muốn xé nát cái bản mặt đắc ý đó của Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti ngoắc ngoắc tay với Quý Miên Miên: “Miên Miên, bao tải có nhét đủ không?”
Quý Miên Miên gật đầu: “Đủ, em dùng sức ấn vào là đủ….”
Yến Thanh Ti đứng dậy: “Vậy thì được, chúng ta dẹp đường hồi phủ thôi.”
Yến Thanh Ti đứng dậy nói: “Đa tạ các vị đã rộng rãi hào phóng, sau này có chuyện tốt như thế này nữa, nhất định phải gọi tôi đấy.”