Nếu như hôm nay Trương Thanh Nhã không tự mình tìm chết, chọc giận Nhạc phu nhân thì đến chết ông ta cũng không biết những điều này, đến chết vẫn nuôi con cho người khác, nuôi một đống khỉ cho người khác.
Hạ Lan Minh Đức tin tưởng Trương Thanh Nhã bao nhiêu thì bây giờ hận bà ta bấy nhiêu, hận không thể dùng biện pháp tàn nhẫn nhất giết chết bà ta, ông bị một ả tiện nhân đùa bỡn ba mươi năm, ba mươi năm.
Chính bởi tức giận cùng hận ý trong lòng, Hạ Lan Minh Đức nhìn Hạ Lan Tú Sắc càng cảm thấy đứa con gái này chẳng giống mình một chút nào, càng nhìn càng không thấy giống, càng nhìn càng thấy đây chắc chắn không phải con gái ông ta, đứa bé này chính là một đứa tạp chủng!
Hạ Lan Tú Sắc nhìn sắc mặt Hạ Lan Minh Đức hung ác như muốn giết chết cô ta vậy.
Cô ta nhịn đau nói: “Ba… ba... con là con gái ba mà, ba quên rồi sao, con với ba có chung nhóm máu, là nhóm máu A? Ba còn từng truyền máu cho con mà.”
Hạ Lan Minh Đức dừng một chút.
Kết quả lập tức có tên đàn ông hóng hớt, cười nói: “Ha, nhóm máu A thì tính cái gì, có lẽ tình nhân của vợ ngài cũng có nhóm máu A? Trên thế giới đàn ông có nhóm máu A nhiều như vậy, chả lẽ đều là ba cô hay sao? Vậy tôi cũng là ba cô nè.”
“Nhóm máu cũng không phải mấu chốt, quan trọng là ADN kìa.”
“Đúng đó, tôi cũng có nhóm máu A này.”
Hạ Lan Tú Sắc khóc mà rống lên: “Các người im miệng, im miệng...”
Nước mắt nước mũi tèm nhem, nức nở nói: “Ba... con biết bây giờ ba nhìn con thế nào cũng không vừa mắt, con biết ba tức giận, nhưng mà... nhưng mà cầu xin ba bình tĩnh một chút, đừng để tức giận mà mất lý trí. Trước kia tất cả mọi người đều nói anh hai giống ba ngày trẻ như đúc, ba quên rồi sao? Anh ấy là con của ba mà? Mẹ là người khôn khéo như vậy, nếu như đứa bé đầu không phải con ba thì mẹ cũng đã nghĩ cách xử lý rồi, mẹ cũng biết không thể cho phép đứa trẻ không phải của ba ở lại Hạ Lan gia, như vậy khác nào tự mình chôn một quả bom hẹn giờ. Mẹ sẽ không làm như vậy, mẹ sẽ không ngu xuẩn như vậy...”
Lời của Hạ Lan Tú Sắc quả thật có lý, làm cho Hạ Lan Minh Đức sửng sốt một chút.
Hạ Lan Tú Sắc bám sát theo nói: “Nếu như ba thật sự nghi ngờ con, không sao cả, con không trách ba, ba vĩnh viễn là người con yêu nhất. Nhưng mà... ba, con không thể ở bên ba được nữa, bị nhục nhã như vậy, con sẽ tự chứng minh sự trong sạch của mình.”
Cô ta quay đầu, cặp mắt đỏ ngầu dữ tợn nhìn chằm chằm những người xung quanh, cuối cùng cô ta nhìn Yến Thanh Ti nói: “Chờ tôi chết, các người đều là hung thủ, tôi có biến thành quỷ cũng không tha cho các người...”
Nói xong, mọi người thấy Ha Lan Tú Sắc cầm một mảnh thủy tinh sắc bén từ dưới đất lên, cắn răng cắt một nhát ở cổ tay mình.
Mọi người kêu lên, không ai nghĩ tới Hạ Lan Tú Sắc sẽ cắt cổ tay tự sát, dẫu sao đâu phải ai cũng dám tự tử.
Hạ Lan Tú Sắc im lặng rơi lệ, từng giọt từng giọt từ tròng mắt lăn xuống, cô ta nói: “Ba... con sẽ dùng cái chết để nói cho ba biết, ba bị bọn họ lừa, con thật sự là con gái của ba, con không lừa gạt ba...”
Dòng máu đỏ thẫm từ từ chảy ra.
Yến Thanh Ti nheo mắt lại, hừ, tìm đường sống trong cõi chết, đối với chính mình còn ra tay độc ác như thế, Hạ Lan Tú Sắc còn lợi hại hơn cả mẹ cô ta.
Từ biểu hiện ngày hôm nay của cô ta thì thấy rõ tâm cơ cùng thủ đoạn của cô ta có khi còn cao minh hơn Hạ Lan phu nhân, trước thì giả bộ ngây thơ nhưng thật ra thì chính cô ta mới là đứa khó chơi nhất.