Hạ lão gia nhìn thấy Du phu nhân đi từ trên lầu đi xuống, đôi mắt bà ta sưng đỏ liền cau mày hỏi: “Sao mắt lại sưng như thế?”
Du phu nhân ngồi xuống, nói: “Đêm qua con ngủ không ngon, lúc nãy rửa mặt bị bọt sữa rửa mặt bắn vào trong mắt.”
Hạ lão gia gật gật đầu, cũng không hỏi thêm.
Du phu nhân có chút kinh ngạc, ấy thế mà Hạ lão gia lại không hỏi tiếp.
Bữa sáng qua đi, Hạ lão gia cũng không hỏi han gì thêm, điều này khiến tâm tình Du phu nhân có chút loạn.
Đặt đũa xuống, Hạ lão gia nói: “Nhạc Bằng Trình trong tù kia từ lâu đã được xác nhận là kẻ giả mạo, sao con không nói cho chú?”
Đôi đũa Du phu nhân rơi xuống đất, vẻ mặt kinh ngạc: “Đã xác nhận là giả mạo sao? Con... không biết. Lúc trước là Du Hí nói cho con, con còn nghĩ đến bây giờ còn chưa điều tra rõ, không trách ngày hôm qua anh Lan lại nói...”
Du phu nhân vờ như ý thức được mình không nên nói đến Hạ An Lan, dừng một chút rồi tỏ vẻ hối lỗi nói: “Chuyện này là con sai, không nên nói linh tinh. Con đúng là... có lòng lại làm không nên hồn. Chú, con cũng không có cố ý.”
Hạ lão gia lắc lắc đầu: “Được rồi, đừng tự trách mình nữa. Dẫu sao con cũng có lòng tốt, nhưng sau này những chuyện chưa rõ ràng thì đừng tùy tiện nói cho người khác. Chú không trách con, nhưng người khác sẽ nghĩ con đang cố ý vu vạ cho người ta.”
Hạ lão gia trước nay đối xử với Hạ Như Sương vẫn rất tốt, cũng rất tin tưởng bà ta, hôm nay là lần đầu tiên trong đời ông lão dùng giọng nghiêm khắc như thế nói với bà ta.
Trong nháy mắt, Du phu nhân rơi nước mắt, quơ tay lia lịa: “Chú... con không có... thật không có như vậy. Chú nhìn con từ bé đến lớn, đều biết con không có lá gan làm những chuyện như vậy mà... Con thật tâm lo cho hạnh phúc của Thanh Ti, nếu chỉ như thế mà bị hiểu lầm, vậy con...”
Hạ lão gia nhìn bà ta khóc có chút phiền lòng, cắt lời bà ta: “Được rồi, được rồi... cũng không ai nói con cái gì, con đã ngần này tuổi rồi, có những lời phải giữ trong lòng. Chắc gần đây con có chút mệt mỏi, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi, hai ngày nữa không có chuyện gì thì quay về đi. Con đã là người nhà họ Du rồi, cứ mãi ở bên này cũng không tốt lắm.”
Hạ lão gia nói xong bèn đứng lên, chắp tay rời đi, cũng không cho Du phu nhân cơ hội nói gì.
Du phu nhân ngồi đó bất động một hồi lâu, bà ta ngay cả khóc cũng không khóc được.
Về, lại bảo bà ta về? Nơi này cũng là nhà của bà ta, thế mà ông ấy lại đuổi bà ta đi?
Bàn tay Du phu nhân đặt ở trên đầu gối từ từ siết chặt.
...
Tiêu Phòng Điện phát sóng ngày đầu tiên có tỷ lệ người xem là 1.86, không quá cao nhưng cũng không quá thấp, mấu chốt là phản hồi của người xem trên mạng không tính là kém, chỉ cần kịch bản không có vấn đề thì tỷ suất người xem chắc chắn sẽ chỉ cao lên chứ không giảm đi.
Bản thân Yến Thanh Ti là người có nhiều tranh cãi, hình ảnh Chiêu Quý Phi cao quý, lạnh lùng, lại xinh đẹp nhanh chóng chiếm lĩnh cộng đồng mạng, phản diện trong tất cả các vai phản diện, mới ra đến tập 2 đã chỉnh chết một Tài nhân.
Trên mạng bây giờ toàn hình chế của Yến Thanh Ti, ngay cả meme cũng có luôn.
Yến Thanh Ti cầm di động, mở những meme cho Hạ lão thái xem.
“Bà ngoại nhìn xem, con nổi tiếng chưa? Có rất nhiều người khen con diễn xuất tốt đây này. Thế này thì con lại tiến gần tới vị trí ảnh hậu một bước nữa rồi.”
Trên mạng hầu như đều khen ngợi diễn xuất của Yến Thanh Ti, có một phần nhỏ lại chê bai, nhưng mà số người chê đều là acc mới, xem ra là có ai đó thuê thủy quân*.
*Thủy quân: ám chỉ những người chuyên chê bai bới móc người khác, tương đương với cụm từ anh hùng bàn phím. (Thủy = phun nước bọt)
Chẳng qua là mấy chuyện này từ trước đến nay Yến Thanh Ti đều không thèm quan tâm, dù sao cô cũng quen bị người ta bôi đen, nói xấu quen rồi.