Nhưng bây giờ các giáo viên này đã không có tâm trạng để suy nghĩ đến chuyện mặt có đau hay không. Trước lúc Nhạc Thính Phong bắt đầu làm bài thi, tất cả mọi người đều không muốn nhận cậu bé vào lớp. Ai cũng không bằng lòng tiếp nhận tiểu ma vương này.
Nhưng bây giờ, giáo viên chủ nhiệm các lớp đều bắt đầu âm thầm tính toán, làm thế nào mới có thể giành Nhạc Thính Phong về lớp của mình. Bọn họ đều đã đoán được cảnh tượng tranh giành đến vỡ đầu chảy máu sau khi Nhạc Thính Phong thi xong.
Vốn dĩ mọi người đều cho rằng Nhạc Thính Phong là đồ bỏ đi không đáng một xu, ai có thể ngờ lại là một kho báu khổng lồ.
Phải biết rằng các câu hỏi trong đề thi bọn họ đưa ra còn khó hơn đề thi học sinh lớp 8 hiện nay thường làm một chút.
Nhưng đề bài khó như thế, cậu bé không những đã giải ra, đáp án lại vô cùng chính xác, tốc độ lại nhanh, hơn nữa lại còn cực kỳ chuẩn xác và ngắn gọn, còn tốt hơn những gì mà các giáo viên tưởng tượng lúc đầu rất rất nhiều. Các câu hỏi là do các giáo viên này đưa ra, bản thân bọn họ là người rõ nhất đáp án có lộ ra ngoài hay không. Đề thi được chia ra làm, bọn họ vẫn luôn để ở nhà chưa từng mang đến trường cho đến tận sáng sớm ngày hôm nay mới đem đến. Vì vậy, cho dù là câu hỏi hay đáp án đều tuyệt đối không thể lộ ra ngoài.
Cách giải thích duy nhất là Nhạc Thính Phong thực sự học cực kỳ giỏi, cậu bé là một thiên tài.
Nếu như đưa đề thi này cho những học sinh giỏi nhất của cả khối 8 cũng chưa chắc có thể làm nhanh và chính xác như Nhạc Thính Phong.
Các giáo viên Toán nhìn Nhạc Thính Phong với ánh mắt vô cùng trìu mến. Mỗi câu hỏi cậu bé làm đều có thể đem đến cho bọn họ sự vui mừng ngạc nhiên khác nhau. Cả quá trình cậu bé làm bài đối với các giáo viên này mà nói cũng không khác nào một quá trình học tập khác.
Bời vì cách giải và tư duy của Nhạc Thính Phong khác với của bọn họ. Cách giải của cậu bé khá linh hoạt, có thể giải những câu hỏi nhìn rất phức tạp rất khó một cách cực kỳ đơn giản, tràn đầy tư duy sáng tạo.
Nhạc Thính Phong giải xong một câu hỏi lớn đầu tiên, các giáo viên Toán vội vã cầm đáp án của cậu bé lên xem, sau khi xem xong nhao nhao kêu lên kinh ngạc.
“Thầy xem câu này đi, công thức này dùng thật là tài tình. Sau khi hết tiết, tôi nhất định phải giảng cho học sinh cả lớp nghe một lượt, để lần sau gặp phải dạng bài này hoàn toàn có thể dùng công thức này để làm. Như thế có thể bớt được rất nhiều bước tính toán.”
“Tôi cảm thấy nếu như bồi dưỡng tốt, tương lai cậu nhóc này nhất định sẽ là một nhà Toán học tài ba…”
Các giáo viên Toán khác gật đầu lia lịa. Bọn học dạy học bao nhiêu năm qua rất ít có thể gặp được học trò làm người ta kích động thế này, năng lực học một biết mười cực kỳ tốt.
Các giáo viên Noán nói như vậy, các giáo viên Ngữ văn không đồng ý.
“Nhà toán học gì chứ, thầy xem cách hành văn của em ấy đi. Tuổi nhỏ như vậy đã có cách viết lách và thấu hiểu cuộc sống như vậy, rõ ràng cậu bé nên phát triển theo con đường văn học.”
Các giáo viên Ngữ văn vừa nãy vẫn còn tranh cãi không ngừng vì điểm số của Nhạc Thính Phong lúc này lại đoàn kết với nhau.
“Nói đúng lắm, hành văn hay như vậy nếu như không phát triển theo con đường văn học thì thật là lãng phí thiên phú.”
Các giáo viên tiếng Anh ở bên cạnh nghĩ thầm. Đây là bởi vì cậu bé vẫn chưa thi tiếng Anh. Bây giờ trong hoàn cảnh càng ngày càng quốc tế hóa đương nhiên phải học giỏi tiếng Anh mới được.
Hiệu trưởng nghe thấy các giáo viên cãi nhau, tâm trạng cũng vô cùng kích động. Hôm nay, cậu nhóc không ai xem trọng này lại đem đến cho bọn họ niềm vui và sự kinh ngạc quá lớn, cho dù cậu bé này vào lớp nào thì chung quy lại cũng đều là học sinh của trường họ, tương lai sẽ làm rạng danh trường.
Hiệu trưởng càng ngày càng nói chuyện dễ nghe hơn với Hạ An Lan: “Thị trưởng Hạ, đứa trẻ Nhạc Thính Phong này đúng là… nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.”