Hạ An Lan mỉm cười với Tô Ngưng Mi, nói: “Em cầm lấy đi, cái này nên nhận, đừng đắn đo nữa.”
Lúc đó Tô Ngưng Mi mới đỡ lấy: “Cảm ơn mẹ.”
Bà lão vỗ vỗ lên bàn tay Tô Ngưng Mi: “Các con đang vội, lên xe rồi hẵng mở ra xem bên trong, mau đi đi, đừng để lỡ giờ bay.”
Hạ An Lan gật đầu: “Mẹ, mẹ, vậy bọn con đi đây, mọi người vào nhà đi.”
Anh nắm lấy tay Tô Ngưng Mi, lưu luyến rời đi.
Đợi xe chạy xa rồi, mọi người mới quay vào nhà, sau đó Du Dực đưa Thanh Ti và Nhạc Thính Phong đi học.
Trên đường đi đến trường, một tay Nhạc Thính Phong cứ cho vào trong túi lần mò, trong tay cậu có một chiếc thẻ ngân hàng của mẹ cậu đưa cho. Cậu không biết trong đó có bao nhiêu tiền, nhưng mẹ cậu nói nhỏ với cậu là, nhất định không được ki bo, mua đồ cho mọi người trong nhà không được do dự.
Nhạc Thính Phong thờ dài, trong nhà còn có thứ gì cần cậu mua?
Chỗ duy nhất có thể tiêu tiền, là trên đường đi học tan học, mua đồ ăn cho Thanh Ti.
Haizz, có điều, cậu còn có thể đi mua quần áo cho Thanh Ti, mua cho cô bé bất cứ thứ gì mà cô thích.
Ừ, có tiền cũng rất thích, ít ra thỉnh thoảng có thể đi ra ngoài lượn một vòng, lâu lắm rồi không được thử cảm giác vung tiền như giấy rồi.
….
Sau khi Tô Ngưng Mi và Hạ An Lan rời đi, Nhạc Thính Phong và Thanh Ti vẫn lặp lại mô thức mỗi ngày.
Chỉ là bây giờ tự nhiên lại lòi thêm Lộ Tu Triệt, mô thức thường có của bọn trẻ có chút thay đổi.
Ba người, thường xuyên xảy ra tranh giành, mà hai bên tranh giành luôn là Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt, Thanh Ti bị ép ở giữa bày tỏ rằng cô bé cảm thấy rất bất lực.
Có điều, sau khi Lộ Tu Triệt cố tình cưỡng ép gia nhập, thì bọn trẻ cũng nhộn nhịp hơn nhiều.
Thông thường sau giờ tan học, nhất là buổi chiều, cậu sẽ dẫn Nhạc Thính Phong và Thanh Ti chạy đi ăn những thứ mới lạ mà cậu cho là ngon nhất, mặc dù lần nào cũng bị Nhạc Thính Phong phàn nàn, nhưng cậu vẫn cực kỳ vui.
Lộ Tu Triêt không hề xao nhãng việc học hành, mà ngược lại vẫn cực kỳ nỗ lực, thành tích từ từ tăng lên, rất ổn định.
Nhạc Thính Phong trở thành tấm gương học tập của toàn trường, tất cả các thầy cô giáo khi giảng bài đều phải nhắc tới cậu.
Đi trên đường, những bạn học không biết cậu có biết mặt không, có quen hay không, đều chạy lại chào hỏi cậu.
Nhạc Thính Phong trở thành Thần học nổi tiếng toàn trường.
Còn bên Thanh Ti, kể từ sau hôm xảy ra mâu thuẫn, không bao giờ thấy Lộ Mỹ Lâm xuất hiện ở trường nữa.
Sau đó Thanh Ti có hỏi Lộ Tu Triệt một lần, cậu chỉ nói rằng, có lẽ Lộ Mỹ Lâm ăn năn giày vò, cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp thầy gặp bạn nữa, nên tự mình nghỉ học rồi.
Thực ra, sau khi về nhà, Lộ Tu Triệt gọi điện ngay cho ba mình, nói rằng ông nuôi được cô con gái tốt quá, khiến ông quá mở mày mở mặt, ghen ti với bạn gái trong lớp, lại còn học được cách ăn cắp tiền của người ta, sau khi bị bắt được rồi còn không hối hận. Bị thầy cô giáo công khai phê bình rồi cũng không tự mình xem lại, còn tìm ngươi ta gây sự, đứa con gái ấy đúng là khiến ba tự hào.
Sau một hồi châm biếm xối xả của Lộ Tu Triệt, ba cậu cũng cảm thấy mặt mình như bị tát cho liên tục vài phát.