Hạ An Lan nói: “Đúng vậy, tôi là ba thằng bé, có chuyện gì à? Nếu có chuyện thật thì phiền cô tận lực nói ngắn gọn giúp tôi, trước tiên cứ nói rõ ràng đi.”
Người trong phòng hội nghị, không ai nói câu nào, tất cả đều giương lỗ tai muốn nghe xem trong điện thoại đang nói về vấn đề gì.
Mẹ Trang nhíu mày, cơn tức giận trong lòng trào dâng, cô ta cao giọng nói: “Con trai của anh rất quá đáng, nó cùng Lộ Tu Triệt hùa nhau đánh con trai tôi, còn dùng lời nói sỉ nhục tôi...”
Mẹ Trang vô cùng tức giận, bô bô ba ba nói một tràng dài.
“Thân cũng là ba mẹ, tôi hy vọng anh có thể giáo dục con trai mình thật tốt, đừng để nó trở thành một đứa vô giáo dục, ngay cả gia giáo cơ bản cũng không có, người như nó, sau này lớn lên...”
Hạ An Lan nghe cũng không còn kiên nhẫn nữa, ngắt lời cô ta: “Ngừng, thời gian của tôi có hạn, cô không cần lãng phí thời gian của tôi để nói mấy câu vô dụng này làm gì. Quá trình thế nào tôi cũng rõ ràng rồi, bây giờ cô nói xem cô muốn thế nào đi?”
“Hiện tại, trước tiên nó phải xin lỗi con trai tôi.”
Ở đầu dây bên kia, Hạ An Lan nở nụ cười, nói: “Cô muốn thằng bé xin lỗi thế nào?”
“Để con trai anh viết kiểm điểm, lập cam đoan rằng về sau bất kể khi nào, chỉ cần nó nhìn thấy con trai tôi là đều phải xin lỗi, gặp một lần xin lỗi một lần.”
Thanh Ti bỗng đoạt lấy điện thoại di động, vội vàng nói: “Bác, cháu là Thanh Ti, bác không cần phải đáp ứng bà ta, lần này không thể trách anh Thính Phong được. Đây đều là do con trai của dì này tự chạy đến gây sự, Lộ Tu Triệt giận quá mới đánh anh ta. Tuy rằng đánh người là không đúng nhưng con trai của dì này thật sự là quá đáng. Anh ta cố ý chạy tới kiếm chuyện, còn nói rằng Lộ Tu Triệt sẽ nhanh chóng có mẹ kế, sau này anh Lộ Tu Triệt sẽ không có ngày yên ổn...”