Nhạc Thính Phong gật đầu: “Được, biết rồi, cậu mau đi đi.”
Lộ Tu Triệt vẫy vẫy bánh bao trong tay: “Cảm ơn bánh bao của dì Tiểu Ái, ngày mai cháu lại đến.”
Nhiếp Thu Sính cười nói: “Được, ngày mai lại đến, dì sẽ làm bánh bao nhân nước cho cháu.”
Lộ Tu Triệt vẫn không nỡ lên xe, hai chiếc bánh bao trên tay nóng hôi hổi, là Nhiếp Thu Sính và dì giúp việc cùng làm. Bữa tối Lộ Tu Triệt ăn một hơi hai cái, trước khi đi, còn lấy thêm hai cái, định đem về làm bữa khuya.
Vệ sĩ thấy trên mặt Lộ Tu Triệt luôn nở nụ cười, liền hỏi cậu: “Thiếu gia, bánh bao Du phu nhân làm nhìn có vẻ rất ngon?”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Đương nhiên rồi, cực kỳ ngon, ngày mai tôi lại đến, dì Tiểu Ái nói sẽ làm bánh bao nhân nước nữa.”
“Bây giờ cậu thích ăn bánh bao rồi à? Tôi nhớ trước đây cậu không thích.”
“Đó là vì trước đây những thứ tôi từng ăn đều không ngon, nhưng bánh do dì Tiểu Ái làm lại rất ngon. Các người chưa nếm qua thôi, tối nay lúc tôi ăn, còn hận không nuốt được lưỡi của chính mình nữa.” Lộ Tu Triệt mặt mày hớn hở nói, nụ cười trên mặt hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.
Vệ sĩ nghe cậu nói nước dãi cũng sắp chảy ròng ròng rồi: “Thiếu gia... Cậu lấy về hai cái phải không?”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Đúng vậy, tối làm bữa khuya, hoặc là sáng mai làm bữa sáng.”
Vệ sĩ nuốt nuốt nước miếng, “Cái đó thiếu gia, cậu có thể... ”
“Không thể, không được, anh đến nghĩ cũng đừng nghĩ, cũng đừng nói. Nói, tôi cũng không đồng ý. Anh biết tôi vì lấy hai cái bánh bao này về, bị Nhạc Thính Phong khinh bỉ thế nào không?”
Lộ Tu Triệt đem bánh bao mà mình khó khăn lắm mới có thể lấy về, ôm chặt trong lòng, kiên quyết bảo vệ, thề chế không cho.
Vệ sĩ nuốt mấy ngụm nước miếng, haiz…
Lúc đi qua chợ đêm, Lộ Tu Triệt có lòng tốt, xuống xe mua cho vệ sĩ và tài xế mấy xiên thịt nướng, cánh gà đùi gà, “Cho các anh cái này, bánh bao của tôi, các anh đừng nghĩ đến nữa.”
“Cảm ơn thiếu gia.” Vệ sĩ và tài xế đồng thanh hô to.
Tối qua ăn lẩu, hôm nay còn có thịt nướng để ăn, thiếu gia bây giờ quả là, càng ngày càng tốt.
Về đến nhà, vệ sĩ đem mấy xiên thịt dê nướng còn để dành lại đưa cho Lộ Tu Triệt: “Thiếu gia, cậu nếm thử thịt dê nướng này đi, thật sự rất ngon, chúng tôi để lại cho cậu hai xiên.”
“Tôi không chịu nổi mùi tanh của thịt dê, các anh cứ ăn đi.”
“Cái này không có, thiếu gia thật sự rất ngon đó, cậu nếm thử xem.”
Lộ Tu Triệt cắn một miếng, “Ohm, hình như cũng không tệ, sau này có thời gian có thể dẫn Nhạc Thính Phong đi ăn.”
“Nói gì mà vui vẻ vậy.”
Nhìn thấy Lộ Hướng Đông, nụ cười trên mặt Lộ Tu Triệt lập tức tản đi, nhàn nhạt nói: “Ba, ba cũng ở nhà à.”
Lộ Hướng Đông bước đến, “Ba đã ở nhà cả ngày đợi con, thằng nhóc này, đến giờ mới chịu về.”
Hắn nhìn thấy Lộ Tu Triệt một tay cầm bánh bao, một tay còn cằm xiên thịt nướng, thì chau mày nói: “Mấy món ăn lề đường này mất vệ sinh lắm, sau này đừng ăn những thứ này nữa.”
Lộ Tu Triệt lại cắn thêm một miếng: “Con cảm thấy rất ngon, con về phòng trước đây.”
“Tiểu Triệt... ” Lộ Hướng Đông gọi cậu lại.
Lộ Tu Triệt dừng lại: “Ba còn chuyện gì sao?”
Lộ Hướng Đông nhìn ánh mắt xa cách của con trai, trong lòng nhói đau: “Trước đây ba ít khi quan tâm đến con, là sai sót của ba, hai chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau có được không?”
“Con cảm thấy không cần, con đã quen rồi. Trời không còn sớm nữa, con rất mệt, con lên lầu ngủ trước đây. Nếu ba không ra ngoài, cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Lộ Tu Triệt bình tĩnh nói xong, sau đó xoay người rời đi.