Hắn thở dài, ngồi xuống, hôm nay hắn vốn đã cố gắng dậy sớm một chút, nhưng hiển nhiên vẫn vô dụng, con trai còn dậy sớm hơn hắn nhiều.
Lộ Hướng Đông buồn bực, con trai hắn trước đây là người như thế, rốt cuộc là động lực gì khiến nó thay đổi nhiều như thế chứ?
Hắn lắc đầu, quả là nghĩ không ra, trước đây lúc hắn đi học, cũng tuyệt đối không giống con trai bây giờ.
Lộ Tu Triệt đến lớp học bổ túc, nỗ lực học tập, cậu không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện vô dụng.
Bây giờ chuyện mà cậu phải làm, chính là học hành thật tốt, cố gắng tiến bộ.
Sau khi Lộ Hướng Đông ăn sáng xong, thì đi làm, hắn không đi tìm người phụ nữ đó, tối qua hắn vô ý tiết lộ chuyện muốn tái hôn với con trai, kết quả tuy con trai vốn không phản đối, nhưng Lộ Hướng Đông cảm thấy, như thế càng bất an hơn, hắn phải thận trọng xem xét chuyện này mới được.
Đến công ty, thư ký báo cáo công việc với hắn trước, buổi trưa, cùng ăn cơm với khách hàng từ châu Úc đến bàn chuyện hợp tác, buổi chiều, người của công ty bảo hiểm đến, bàn chuyện bồi thường.
Lộ Hướng Đông không quan tâm chuyện bồi thường, hắn không thiếu chút tiền này, hắn chỉ muốn biết, bên phía cảnh sát và bảo an rốt cuộc đã tìm ra manh mối gì chưa, có thể bắt được tên đó hay không.
Nhưng khiến hắn rất thất vọng, cảnh sát không tìm thấy bất kỳ manh mối hữu dụng nào, bên phía bảo an càng là một lũ phế vật.
Thư ký trấn an Lộ Hướng Đông, người hắn qua lại trên thương trường quá nhiều, nếu xếp hàng tra xét cũng cần rất nhiều thời gian.
Bên phía cảnh sát đưa cho hắn một manh mối vốn chẳng được xem là manh mối, chính là 5 giờ hôm qua lúc phát hiện xe hắn bị rạch nát, thì khoản thời gian gần 5 giờ, tất cả xe ra vào đó đều khả nghi.
Hiện tại, bên phía cảnh sát đã chuẩn bị điều tra một lượt, nhưng, bọn họ cũng nói trước với Lộ Hướng Đông, chuyện này cần tốn rất nhiều thời gian, thế nên, tạm thời không thể đưa ra manh mối hữu dụng gì.
Lộ Hướng Đông tức giận mắng bên phía cảnh sát và phía bảo an một trận.
Bốn năm ngày sau, Lộ Hướng Đông thúc giục thư ký đến Cục Cảnh sát và chỗ bảo an dò hỏi tình hình, vì hắn biết, chỉ cần bọn họ không hỏi, chắc là, chuyện này sẽ như đá chìm đáy biển.
Thư ký đi một chuyến thật sự phát hiện được một vấn đề, sau khi trở về hắn vội vã nói với Lộ Hướng Đông: “Lộ đổng, tôi... Hôm nay, tôi đi xem camera mà bên phía cảnh sát lấy được từ bãi đỗ xe, vô tình nhìn thấy, thiếu gia và bạn cậu ấy hôm qua, cũng đến trung tâm thương mại đó... ”
Lộ Hướng Đông kinh ngạc: “Cậu nói gì? Tiểu Triệt hôm đó cũng đến đó? Ý cậu là có thể là... ”
Là con trai hắn làm sao? Chuyện này cũng không phải không thể, nếu là con trai hắn, thì hắn đã không tức giận như thế, chuyện này cũng có thể thu án rồi.
Thư ký gật đầu: “Vâng, nhưng, cậu ấy đến đó sớm hơn ngài, hình như là đi xem phim... ”
“Sớm hơn tôi, vậy... Không thể là do con trai tôi làm?”
Thư ký gật đầu: “Căn cứ theo thời gian để phân tích, chắc không phải do thiếu gia làm, thiếu gia đến đó sớm hơn ngài, lúc đó người đưa thiếu gia và các bạn đến đó cũng là vị tiên sinh lần trước giúp thiếu gia giải vây ở nhà hàng. Tiên sinh đó đưa họ đến rạp chiếu phim xong, thì rời đi, đợi phim kết thúc, lại đến đón họ. Tôi tính toán thử, thời gian họ dừng ở bãi đỗ xe ngắn như vậy, không đủ để gây ra phá hoại nghiêm trọng như thế.”
Lộ Hướng Đông đột nhiên nổi bão: “Vậy cậu nói chuyện này với tôi làm gì? Có liên quan gì đến chuyện đó chứ? Không tìm thấy là ai làm, còn dám đến tìm tôi à?”