Lộ Tu Triệt biết bản thân sớm muộn gì cũng phải trở về, nhưng bây giờ, ít nhất bây giờ cậu vẫn không muốn về.
Cậu muốn đợi cử hành xong hôn lễ, mới trở về.
Đã sống ở Hạ gia mấy ngày rồi, cậu rất thích nơi này, thật sự rất mong có thể ở lại lâu hơn một chút, nhưng trong lòng cậu cũng biết rõ, cậu trở về, chẳng qua cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Thời gian ở Hạ gia đã bắt đầu đếm ngược rồi.
Du Dực mỉm cười, vỗ vỗ đầu cậu, “Được, lúc nào cháu muốn về, cũng được.”
Cuộc nói chuyện ngắn ngủi kết thúc, hai người trở vào, trong nhà vẫn náo nhiệt như vậy. Thanh Ti vừa thức dậy, một đám khỉ con ở dưới nhà đang ngẩng đầu mong đợi.
Du Dực nhìn mấy cậu nhóc một cái, lại nhớ đến mấy câu của Nhạc Thính Phong nói, trong lòng đã có tính toán.
Nếu mấy tiểu tử này sang năm đều chuyển đến thủ đô đi học, vậy tiểu công chúa của họ còn thời gian ở bên cạnh họ nữa không chứ?
Không được, chuyện này hiển nhiên không thể để chúng thành công được.
...
Cục Cảnh sát, Lộ Hướng Đông vẻ mặt tiều tụy, quầng thâm mắt, râu ria, mặt cũng không biết đã mấy ngày chưa rửa rồi nữa, quần áo nhăn nhúm, cả người nhìn vô cùng nhếch nhác.
Bây giờ cũng đã là mùng 5 rồi, con trai từ hôm 30 đến nay, đã mất tích 6 ngày rồi, nhưng đến nay vẫn không có chút tin tức gì.
“Cục trưởng Thái, con trai tôi hôm nay vẫn chưa có tin gì sao?” Giọng của Lộ Hướng Đông khàn đặc, trong mắt đều là tơ máu.
Cục trưởng Thái thở dài: “Lộ tiên sinh, tôi có thể hiểu được tâm trạng của ngài, nhưng chúng tôi đã vô cùng nỗ lực đi tìm, chỉ tiếc rằng, rất xin lỗi, đến bây giờ vẫn chưa có chút tin tức nào;”
Cục trưởng Thái cũng rất khó xử, Lộ Tu Triệt giống như bốc hơi khỏi cõi đời này vậy, họ đã ra rất nhiều cảnh lực, nhưng vẫn chưa có hồi âm nào.
“Chuyện này, chuyện này đã nhiều ngày như thế rồi vẫn không tìm thấy, Tiểu Triệt nhà chúng tôi nó...”
“Lộ tiên sinh, tôi… chúng tôi làm cảnh sát chuyện gì cũng thấy qua rồi, tôi cũng không ngại nói thẳng, mong ngài có thể chuẩn bị sẵn tâm lý, thời gian trẻ em mất tích càng dài, nguy cơ cũng càng cao, khả năng có thể tìm thấy cũng rất nhỏ, ngài... Xin chuẩn bị tâm lý, có thể không tìm thấy con trai ngài trở về được.”
Cục trưởng Thái cắn răng, hạ quyết tâm, mới có thể nói ra câu này.
Áp lực của Cục Cảnh sát bọn họ cũng rất lớn, Lộ lão gia bên đó cũng nhiều lần tạo áp lực, bây giờ họ sợ nhất chính là nhận được điện thoại của Lộ lão gia
Hơn nữa, mấy ngày Tết này, Cục Cảnh sát nhận được rất nhiều vụ báo án liên quan đến trẻ em, cục đã mở cuộc họp, đã gộp Lộ Tu Triệt vào cùng mấy đứa trẻ đó, lập chuyên án. Họ nghi ngờ, Lộ Tu Triệt và mấy đứa trẻ khác đều bị người ta bắt cóc bán đi rồi.
Nếu thật sự như vậy, vậy Lộ Tu Triệt rất có thể đã đưa ra khỏi thủ đô rồi, bị bán đến nơi khác, chuyện này hiển nhiên gây khó khăn rất lớn cho cho quá trình phá án.
Câu này, ông không dám nói thẳng với Lộ lão gia nói, ông chỉ sợ nói ra, sẽ khiến bệnh tim của Lộ lão gia tái phát mất.
Lộ Hướng Đông nghe thấy lời của cục trưởng Thái, cả người lung lay rồi bước liên tiếp về sau hai bước, nét mặt vô cùng bi thương.
“Không, không được… cục trưởng Thái, các ông nhất định có thể giúp tôi tìm lại con trai thôi. Lộ gia chúng tôi có thể trả rất nhiều tiền, bao nhiêu tiền cũng được, chỉ cần, có thể tìm thấy Tiểu Triệt nhà tôi...”
Cục trưởng Thái thở dài: “Lộ tiên sinh, chuyện này không phải tiền có thể làm được, ngài không biết đó, tôi đã nhờ người của Cục An ninh Tình báo giúp đỡ rồi, nhưng, bên phía bọn họ đến nay vẫn chưa từng nói thông tin gì. Nói thật, Lộ tiên sinh gần đây chúng tôi đã nhận mấy vụ án trẻ em mất tích rồi, chúng tôi nghi ngờ con trai ngài cũng giống như bọn trẻ đó, có thể đã bị bắt cóc bán đi rồi.”