Cục trưởng Thái đứng bên cạnh nghe thấy những lời này thì nhíu mày, con người ông chức vụ quan trường cũng xem như không tệ, tuy không thể nói là thanh liêm, nhưng trên cơ bản cũng chưa từng làm chuyện hồ đồ gì, chỉ là bình thường tính tình có hơi đưa đẩy, có hơi nhát gan, sợ chuyện một chút.
Lộ Hướng Đông lấy tên của ông đứng ra làm ầm ĩ, chuyện này khiến cục trưởng Thái có cảm giác bản thân đang lấy quyền thế đè người.
Nhưng, những lời mà anh cả Tô gia nói, ông cũng không thích, cái gì gọi là đợi chủ nhân nhà này trở về. Người của Cục Cảnh sát họ muốn lục soát nhà ai thì lục soát nhà đó, trước đây chưa hề có tiền lệ.
Cục trưởng Thái giơ tay ra hiệu với cảnh sát phía sau, bảo họ bắt đầu lục soát.
Anh cả Tô gia bất động, cười nói: “Nếu các ngươi muốn cưỡng chế lục soát, vậy đương nhiên tôi cũng không ngăn được, nhưng vẫn phải nhắc nhở cục trưởng ngài một việc, chủ nhân nhà này, họ Hạ.”
Trên mặt anh vẫn nở nụ cười, nhìn cục trưởng Thái.
Cũng không biết cục trưởng Thái này trước khi đến thu thập tình báo kiểu gì, bọn họ không ai nói với ông ấy, không lẽ ông ấy cũng không có kênh nào khác để biết hai nhà trong hôn lễ hôm nay là ai sao?
Chưa làm rõ, cũng dám chạy đến đây lục soát, rốt cuộc gan to chừng nào chứ.
Anh cả Tô gia tốt bụng nhắc nhở, khiến cục trưởng Thái sửng sốt một chút, họ Hạ… Đợi đã, không lẽ là… là… Hạ An Lan đó sao?
Lộ Hướng Đông quát với mấy tên cảnh sát đang tiến đến “Các người mau lục soát, mau đi, con trai tôi nhất định bị giam bên trong đó...”
Mắt thấy mấy cảnh sát đó đang tiến về phía trước, chỉ một bước nữa thì bước vào cửa, cục trưởng Thái hét lên một tiếng, “Đợi đã...”
Đợi đã, chuyện này không thể nóng vội, phải làm rõ trước rốt cuộc là thế nào đã!
Họ Hạ… Kết hôn, hy vọng không phải là họ Hạ mà ông nghĩ đến, bằng không, lần này ông sẽ tiêu đời mất.
Lộ Hướng Đông vội nói: “Cục trưởng Thái đợi gì chứ, còn đợi nữa lỡ như chúng chuyển con trai tôi đến nơi khác thì phải làm sao? Cái gì mà họ Hạ hay không phải họ Hạ chứ, chắc chắn họ đang muốn kéo dài thời gian đó.”
Cục trưởng Thái bị hắn hét lên khiến lỗ tai cũng đau buốt: “Im miệng, cậu để tôi suy nghĩ đã.”
Ông ấy không thể mạo hiểm, nếu không phải thì chẳng có gì để lo, nhưng lỡ như đúng là họ Hạ đó thì phải làm sao?
Nếu thật sự đúng là họ, vậy thì ông ấy cũng xui xẻo quá rồi.
cục trưởng Thái đẩy Lộ Hướng Đông vốn đang muốn mở miệng nói chuyện sang một bên, bước đến hỏi anh cả Tô gia: “Họ Hạ… vậy… Cô dâu trong hôn lễ hôm nay họ gì vậy?”
Anh cả Tô gia mỉm cười gật đầu, nhìn dáng vẻ, cũng không phải thật sự muốn tìm đường chết, thế nên anh thành thật nói: “Vợ của cậu ấy họ Tô.”
Cục trưởng Thái bấy giờ chẳng còn cảm giác gì khác, chỉ cảm thấy đầu gối nhũn ra, hình như có một cảm giác kích động như muốn quỳ xuống luôn vậy, chú rể họ Hạ, cô dâu họ Tô, đây…. Có cần phải trùng hợp thế không?
Tay của cục trưởng Thái bắt đầu run run, trong lòng ông cảm thấy bản thân không sợ, ông còn an ủi bản thân, sẽ không có chuyện trùng hợp như thế đâu, chắc chắn là ông đã nghĩ nhiều quá rồi, nhưng thực tế… Bản năng của cơ thể lại không lừa được người khác.
“Họ Hạ thì giỏi lắm sao, họ Hạ các người ***, đừng tưởng rằng như thế sẽ có thể che giấu sự thật các người bắt cóc con trai tôi.” Lộ Hướng Đông tức giận hận không thể tự mình xông vào trong, hắn nói với cục trưởng Thái: “Cục trưởng Thái không cần đợi nữa, họ chắc chắn đang cố ra vẻ huyền bí, cho đồng bọn của họ có thời gian di chuyển bọn trẻ đến nơi khác. Tiểu Triệt nhà tôi đã mất tích một tuần rồi, nếu còn không tìm thấy nó, tôi thật sự... Tôi thật sự muốn chết luôn rồi!”
cục trưởng Thái bị những lời của Lộ Hướng Đông làm phiền, lại nói lại những lời y như vừa rồi, “Cậu thì hiểu gì chứ im miệng đi, tôi phải suy nghĩ lại đã.”
Nếu thật sự chọc tức Hạ An Lan, vậy thì không phải một mình Lộ Hướng Đông muốn chết, ông ấy cũng muốn chết nữa.