Lộ Tu Triệt vỗn dĩ quyết định hôm nay sẽ trở về, nhưng lúc nãy khi nói chuyện với ba hắn, cậu đã thay đổi quyết định.
ba cậu vẫn chưa thật sự nhận được bài học, cậu không thể quay về dễ dàng như thế được.
Cậu muốn ba cậu biết được, chuyện tương tự như thế không được xảy ra nữa. Nếu lại xảy ra, cậu đảm bảo, không có việc trở về với ông ta dễ dàng thế đâu.
Du Dực gật đầu, “Khá lắm, cậu có thể nghĩ được như vậy rất tốt.”
Vốn Du Dực nhìn biểu hiện hôm nay của Lộ Hướng Đông, cũng cảm thấy lúc này Lộ Tu Triệt không nên dễ dàng trở về, quá dễ sẽ khiến Lộ Hướng Đông đắc ý. Nếu đã phải dạy dỗ thì phải để cho hắn nếm trải sự dạy dỗ sâu sắc hơn một chút.
Dù sao vào lúc này, mọi người đều rảnh rỗi, vậy thì để cho Lộ Hướng Đông chạy thêm mấy lần đi.
Huống hồ, chút bài học nhỏ này so với việc hắn đã làm mà nói, vốn chẳng thấm vào đâu.
Lần này cũng may Du Dực không có quan hệ với Lộ Hướng Đông, nếu là bạn bè hay người thân thì Du Dực đã mạnh tay xử lý hắn từ lâu rồi.
Du Dực cười, “Đi, về nhà ăn cơm.”
Lộ Tu Triệt hỏi, “Chú ơi, vậy vẫn tiếp tục bón Thanh Ti ăn vằn thắn chứ?”
“Hai đứa cùng ăn đi, cẩn thận kẻo nóng, đừng đổ lên người.”
“Vâng.”
Tuy nói là cho chúng ăn, nhưng Lộ Tu Triệt toàn cho Thanh Ti ăn hết.
...
Cục trưởng Thái đi theo Lộ Hướng Đông, nhìn theo hướng với hắn, hỏi, “Nhìn con trai mình đi theo người ta, có cảm giác thế nào?”
Cục trưởng Thái chẳng hề đồng tình với Lộ Hướng Đông chút nào, đây đơn giản là do hắn tự làm tự chịu?
Nhưng có thể khiến bản thân lạc đến bước này, Lộ Hướng Đông cũng là một nhân tài. Người bình thường vốn chẳng thể làm được như hắn.
Cục trưởng Thái lại cảm thấy Lộ Tu Triệt làm rất đúng, không nên trở về, trở về dễ dàng như thế, Lộ Hướng Đông làm gì còn nhận được bài học nữa. Kẻ làm con đã phải ăn biết bao nhiêu khổ, thì người làmba cũng nên nếm thử xem.
Vành mắt Lộ Hướng Đông ửng đỏ, sắc mặt trắng bệch, câu của cục trưởng Thái như một nắm muối sát lên vết thương của hắn.
Hắn có thể có cảm giác gì, dĩ nhiên là đau lòng, khó chịu, con trai không nhận hắn, không về với hắn, thà chịu ở nhà người khác, người làm ba như hắn lại không có cách gì.
Cục trưởng Thái vỗ vai hắn, “Đừng trách tôi nói khó nghe, đây đều là chuyện tự cậu làm, con trai cậu hoàn toàn thất vọng về cậu, dù cậu có nói gì trước mặt nó đều không đủ độ tin cậy. Muốn xây dựng lại tình lại ba con, cậu phải làm tốt việc chuẩn bị lâu dài, hơn nữa cho dù cậu đã dỗ dành được con cậu về nhà, thì chuyện như thế không được phép tái phạm nữa. Nếu không lần sau ngay cả mặt mũi con cậu cũng đừng hòng nhìn thấy.”
Lộ Hướng Đông nhìn cục trưởng Thái, “Tôi đã sai thật sao?”
Cục trưởng Thái cười, “Không lẽ chuyện đã đến nước đây cậu vẫn cảm thấy mình không sai sao?”
Lộ Hướng Đông thất vọng cúi đầu, tất cả mọi người đều nói hắn sai, vậy… hắn đúng là sai thật rồi.
Cục trưởng Thái chuẩn bị bón chút canh gà cho Lộ Hướng Đông, “Làm một người ba, thì phải làm trọn vẹn trách nhiệm của mình. Đó là đứa con trai duy nhất của cậu, chẳng lẽ cậu muốn sau này đợi khi cậu 70, 80 tuổi cần con cái chăm nuôi, nó nhìn cậu như đang nhìn kẻ thù sao?”
Lộ Hướng Đông lắc đầu, dĩ nhiên hắn không hy vọng như thế rồi.
Cục trưởng Thái nói, “Theo tôi, cậu cũng đừng nản chí, ít ra bây giờ cậu đã tìm được con trai mình, ở nhà họ Hạ, tốt hơn nhiều so với chuyện lọt vào tay bọn buôn người, ít nhất không có nguy hiểm. Cậu cũng biết nó đang ở đâu, cũng gặp được nó rồi.”