Hơn nữa cậu nên về nhà nghỉ ngơi đi, qua hai ngày nữa lại đến. Nếu con trai cậu vẫn không muốn trở về thì cậu cứ đến miết, thời gian dài rồi, nó sẽ nhìn thấy thành ý của cậu.”
Lộ Hướng Đông gật đầu, “Được, tôi nghe theo cục trưởng Thái, tôi về phải chuẩn bị thật tốt, ngày mai sẽ đến.”
“Còn nữa, cậu… đừng lấy người tình đầu của cậu kích thích nó vào lúc này. Ngày 30 tết, cậu đã làm ra một việc như thế thì đúng là không phải đạo, cũng khá là khiến người khác khinh thường.”
Lộ Hướng Đông gật đầu, “Tôi… tôi biết rồi.”
Cục trưởng Thái lại nói, “Nếu cậu muốn con trai cậu tiếp nhận cậu, ít nhất trước khi nó trở về, cậu đừng liên lạc với người phụ nữ đó nữa.”
“Nhưng…”
“Nhưng nhị gì, bây giờ con trai cậu quan trọng nhất, trừ phi cậu tính cần người phụ nữ đó, chứ không cần con trai cậu nữa.”
Lộ Hướng Đông cắn răng, “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ nhớ kỹ.”
Bây giờ con trai quan trọng hơn, còn về Dư Mộng Nhân cứ để đó trước đã. Cô ấy là người lương thiện, nhất định sẽ hiểu được cho hắn.
Cục trưởng Thái lắc đầu, một người tinh tường như ông Lộ sao lại có một đứa con hồ đồ đến thế cơ chứ? Haiz…
“Đi thôi, sau khi cậu về thì nói rõ mọi chuyện về Lộ Tu Triệt cho ông Lộ đi.”
“Được…”
Sau khi Lộ Hướng Đông về đến nhà, hắn vội vàng gọi điện thoại cho ba. Ba hắn vẫn luôn hối thúc hắn, mỗi ngày đều mắng hắn.
Hắn gọi điện thoại tới, đầu tiên bị mắng cho một trận.
Đợi ông Lộ mắng xong, hắn mới cẩn thận lên tiếng, “Ba, hôm nay con có một tin tức tốt muốn nói với ba, tìm được Tiểu Triệt rồi.”
“Gì mà tìm được người, nó đâu, tìm được ở đâu, mau kêu Tiểu Triệt nói chuyện với ta.” Ông Lộ vừa nghe liền kích động.
Lộ Hướng Đông nuốt nước bọt, nhỏ giọng. “Ba… ba… Tiểu Triệt, tìm được nó rồi, nhưng… bây giờ nó không chịu trở về.”
“Không chịu trở về?”
Lộ Hướng Đông ấp úng, “Vâng… bây giờ nó, không… không muốn trở về lắm, nên con nghĩ, đi thêm một chuyến nữa…”
Ông Lộ lại mắng tiếp, “Không muốn trở về? Hừ! Sao mày không nói tại sao con trai mày không chịu trở về, còn không phải vì người làm ba như mày làm ra chuyện tốt, một đứa trẻ ngoan ngoãn bị mày hành hạ đến nỗi ngay cả nhà cũng không muốn về, mày còn mặt mũi làm ba người ta sao?”
Lộ Hướng Đông vội nhận sai, “Ba, con biết con sai rồi, ngày mai con lại đi thăm Tiểu Triệt. Nếu nó vẫn không về, con sẽ tiếp tục đi. Những chuyện hồ đồ con làm trước đây, con sẽ sửa hết.”
“Vậy Tiểu Triệt bây giờ ở đâu?”
“Nó đang ở nhà bạn.”
Ông Lộ nhăn mày, “Bạn, bạn nào sẽ để cho nó ở trong nhà lâu đến vậy? Đừng nói là lương tâm bất chính, có mưu đồ với nó.”
Lộ Hướng Đông cảm thấy nóng mắt, ba hắn nói thế thật sự sẽ bị tát vào mặt đó, với gia cảnh Nhạc Thính Phong, có thể có mưu đồ tham lam với nhà họ Lộ gì đây?
Hắn nhỏ giọng đáp, “Bạn nó là… con trai của Hạ An Lan.”
Ông Lộ nhất thời kinh ngạc, “Cái gì? Con nói lại xem là con trai của ai?”
Lộ Hướng Đông lại nói một lần nữa, “Là con trai của Hạ An Lan.”
Đầu dây bên kia trầm mặc rất lâu, ông Lộ mới nói, “Con nói rõ cho ta biết, đầu đuôi câu chuyện là như thế nào, không được giấu giếm điều gì.”
Thế là Lộ Hướng Đông liền kể ra hết việc làm sao có được tin tức, làm sao tìm được đến nhà, Lộ Tu Triệt sao lại vào nhà họ Hạ.
Sau đó khá lâu, ông Lộ nói, “Ngày mai con đi, nếu Tiểu Triệt vẫn không chịu về, thì đừng đón nó, để nó ở lại nhà họ Hạ thêm hai ngày.”