Lộ lão gia ngữ khí không tốt: “Sao không muốn để ta qua đó? Có phải con lại làm việc khốn kiếp gì rồi không?”
Lộ Hướng Đông sợ tới mức lưng lạnh toát, lắc đầu theo bản năng: “Không không không, đương nhiên không có, con... con chỉ là có chút ngạc nhiên mà thôi...”
Theo phương châm nhất quán của ba hắn, nếu biết hắn làm việc khốn kiếp, nhất định đánh gãy thắt lưng.
Lộ Hướng Đông chính là vì lúc nhỏ không ít lần bị đánh, giờ luôn có ám ảnh với thắt lưng của ba hắn.
Dù nói đã nhiều năm không bị thắt lưng của ba hắn hỏi thăm, nhưng hắn bảo đảm, việc làm lần này, nếu bị ba biết, có lẽ đánh gãy hai chiếc thắt lưng của ông ấy cũng không xong.
Cho nên, Lộ Hướng Đông lựa chọn giấu giếm theo bản năng,.
Lộ lão gia không tiếp tục hỏi, mà đổi câu hỏi khác: “Hôm nay đến Hạ gia thế nào, có làm theo lời ta không?”
Lộ Hướng Đông nuốt nước bọt: “Có, đương nhiên đều làm theo ba nói rồi.”
Lộ lão gia hỏi: “Thế nào?”
Tay nắm điện thoại của Lộ Hướng Đông nắm vào thả ra mấy lần, cuối cùng nói: “Haiz... cái đó, rất tốt, sau khi con đến, bị... Hạ An Lan và Du Dực kéo tới đánh bài cả buổi sáng, buổi trưa con còn mời cả nhà họ ra ngoài ăn cơm, họ đều tới rồi, vừa mới ăn xong...”
Thư ký ở bên cạnh nghe không nhịn được lén bĩu môi, ông chủ chắc chắn không dám nói cho Lộ lão gia việc tốt mình làm.
Lộ lão gia vừa nghe thấy đã rất vui: “Vậy sao, đánh bài, còn ra ngoài ăn cơm trưa rồi”
“Đúng thế... đúng thế...” Mồ hôi lạnh trên ngực Lộ Hướng Đông đã lăn xuống, hắn đến lau cũng không buồn làm.
Lộ lão gia lần này vẫn là rất hài lòng về con trai, hiếm khi khen hắn một lần: “Coi bộ, hôm nay con làm không tồi... coi như con đã làm đúng một việc.”
Đánh bài ăn cơm, đây là hai vũ khí lợi hại để giao lưu tình cảm.
Lộ Hướng Đông căng thẳng liếm môi liên tục, hắn không dám nghĩ, nếu ba hắn biết việc tốt hắn làm, sẽ là biểu cảm gì, hắn chỉ có thể nói mập mờ: “Việc này... đều là ba dạy dỗ tốt.”
Lộ lão gia đột nhiên lại chuyển chủ đề: “Ta nghe nói tiện nhân đó buổi sáng chạy tới tìm con rồi?”
Lộ Hướng Đông sợ tới mức toàn thân căng ra, xem, hắn đã nói mà, ông già chắc chắn chôn mìn trong nhà hắn rồi, tiện nhân đó... không, là Dư Mộng Nhân, việc sáng nay cô tới, hắn vừa đi, chắc chắn đã có người nói cho ông già rồi.
Trong lòng Lộ Hướng Đông lo sợ, vui mừng bản thân mọc thêm mắt, không vướng víu quá nhiều với Dư Mộng Nhân, nếu không thì, hắn xúi quẩy chết rồi.
Thế là hắn vội giải thích: “Ba, dù cô ta tới rồi, nhưng, ba nên biết, con một chữ cũng không nói với cô ta, con bảo người giúp việc đuổi thẳng cô ta đi rồi...”
“Chính là vì biết, cho nên ta mới không nói cái khác. Nhưng, ta vẫn phải nhắc nhở con một câu, nếu con lá mặt lá trái với ta, bề ngoài cắt đứt quan hệ với cô gái đó, bên trong vẫn ngấm ngầm qua lại, bảo người đi liên hệ cô ta, vậy thì con đừng trách ta ra tay ”
Lộ Hướng Đông vô thức nhìn thư ký, thư ký vội lắc đầu, nhưng hắn còn chưa đi.
Lộ Hướng Đông vội nói: “Ba, ba xem mình nói kìa, con có bụng dạ đó cũng không có lá gan đó, có ba ở đây, con có thể lật trời sao? ba yên tâm, con nhất định sẽ không qua lại với cô ta nữa.”
Trong lòng hắn kinh hồn bạt vía, ông già, hình như qua điện thoại, cũng có thể biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, ngươi nói ông ấy tuổi đã lớn vậy rồi, đầu óc còn dùng tốt như thế cơ mà?