Du Dực lại rất không để tâm tới Lộ Hướng Đông, anh cảm thấy, con người Lộ Hướng Đông này, là người sảng khoái, nhưng, chỉ là hồ đồ, không biết đầu óc mọc ở đâu rồi.
Người khác đều là ba dạy con làm người, nhưng hai ba con nhà họ Lộ họ, có lẽ phải triệt để lật ngược lại.
Sau này, phải để Lộ Tu Triệt luôn luôn để ý tới người ba thích gây hoạ đó của mình, dạy hắn cách làm người.
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Vâng, sau này cháu chắc chắn sẽ không để ông ấy giở trò say xỉn khắp nơi nữa.”
“Cháu đoán ba cháu ngày mai còn sẽ tới thỉnh tội xin lỗi lần nữa. Cháu nghĩ rồi, ngày mai cháu định về với ông ấy. Cũng sắp khai giảng rồi, sau này thời gian cháu sống với ông ấy mỗi ngày dù sao cũng không nhiều nữa ”
Trong lòng Lộ Tu Triệt rất rõ, khoảng thời gian này cậu thật sự quá phiền Hạ gia rồi, người ta không chỉ thu nhận cậu, để cậu đón một năm mới vui vẻ, còn muốn giúp cậu đối phó ba của mình.
Còn bị Lộ Hướng Đông hiểu lầm, gây phiền phức, những điều này Lộ Tu Triệt đều để trong lòng.
Cho nên, cậu thật sự không thể tiếp tục ở đây nữa.
Du Dực gật đầu: “Trong lòng cháu nghĩ kĩ càng là được.”
Thanh Ti chống mặt hỏi: “Nhưng... ba anh thật sự trông rất không dễ chung sống đâu, ngộ nhỡ ông ấy đánh anh thì sao? Hôm nay ông ấy còn nói muốn đánh anh đó.”
Lộ Tu Triệt cười nói: “Không sao, ông ấy không dám, nếu ông ấy dám đánh anh, anh sẽ nói với ông nội anh.”
Du Dực nói với con gái: “Yên tâm đi con yêu, sau khi cậu ấy về nhà, ba cậu ấy chỉ có thể dỗ dành cậu ấy, không thể động thủ với cậu ấy đâu.”
Anh đã giúp Lộ Tu Triệt rải sẵn đường rồi, có bức đại phật Hạ An Lan ở phía sau chống đỡ, Lộ Hướng Đông dám làm gì?
Nhạc Thính Phong với Lộ Tu Triệt lại là bạn tốt, Lộ Hướng Đông nghĩ thôi đã đủ sợ rồi, muốn đánh cũng không dám.
Hơn nữa, theo tin tức Du Dực nhận được, Lộ lão gia lần nay rất tức giận, không cho phép người phụ nữ đó vào cửa, đồng thời nói, nếu Lộ Hướng Đông không tìm được Lộ Tu Triệt, thì phải đuổi khỏi Lộ gia.
Lộ Hướng Đông là kẻ hồ đồ, nhưng ba hắn không phải, ba hắn sáng suốt hơn hắn nhiều.
Lần này Lộ Tu Triệt được tìm về, Lộ lão gia nếu biết được, quan hệ sau lưng họ Hạ này, chỉ có thể nâng Lộ Tu Triệt thành cậu bé chuyển vận may trong nhà. Nếu Lộ Hướng Đông dám động vào cậu ấy, ông cụ sẽ không đồng ý.
Nhạc Thính Phong ở bên cạnh từ đầu tới cuối không nói chuyện, cậu nhìn Lộ Tu Triệt có chút không hữu hảo cho lắm.
Vì Thanh Ti quan tâm Lộ Tu Tiệt như vậy, trong lòng cậu cảm thấy không tốt lắm.
Sau khi về tới nhà, Tô Ngưng Mi và ba chị dâu của mình chạy tới nhà bếp bận bịu, họ cảm thấy mọi người có thể đều không ăn ngon, liền nấu hai nồi mì, xào mấy món thức ăn.
Cả nhà ăn hết sạch hai nồi mì.
Vì ngày mai Hạ An Lan và Tô Ngưng Mi phải đi, cho nên buổi chiều họ cũng không đi đâu cả, chỉ ở nhà với người thân, Hạ An Lan lại ra ngoài một chuyến, làm chút việc công.
Người nhà họ Tô ngày mai cũng chuẩn bị đi, sáu đứa trẻ con nhà họ Tô sau khi nghe được tin tức bi thảm này, đứa nào cũng không vui, đặc biệt là Tô Tiểu Lục ôm lấy Thanh Ti kêu gào cậu không đi, bị Nhạc Thính Phong đạp cho một cước.
Nghe thấy tin họ đi, Nhạc Thính Phong rất thoải mái vui vẻ, cuối cùng sắp đi rồi, lỗ tai sắp thanh tịnh rồi, cũng không cần lo bọn chúng cướp Thanh Ti với cậu.
Tô Tiểu Lục khóc càng dữ dội hơn. Nhạc Thính Phong vui mừng, thằng nhóc đó từ từ mà khóc đi, sau khi về nhà ngày tháng cậu khóc còn nhiều.
Trong sáu đứa trẻ nhà họ Tô, Tô Trảm và Tô Tiểu Nhị vẫn coi là điềm tĩnh hơn, hai người họ suy cho cùng đã lớn rồi, hiểu chuyện một chút.