Nhưng, cả nhà tập trung lại cùng nhau, lại có thể xua tan sự lạnh lẽo của cả mùa đông, đây là thứ Lộ lão gia không hề nghĩ tới.
Ông vốn cho rằng Hạ gia chắc chắn phải lớn hơn nhà họ, còn phải sang trọng, lại không ngờ là ngôi nhà rất đỗi bình thường.
Đến đứa cháu trai ông nuông chiều từ bé, giống như bá vương Lộ Tu Triệt giờ lại cũng biết chơi cờ rồi,. Cậu ở nhà họ Hạ giống như ở nhà mình vậy. Nếu không cháu mình, ông đã nghĩ Lộ Tu Triệt là cháu ruột của Hạ gia.
Lộ lão gia không nhịn được có chút tức giận. Tiểu Triệt này nói thế nào cũng là con cháu nhà họ Lộ, cứ coi như ở nhà họ Hạ cậu cũng phải luôn luôn ghi nhớ mình họ Lộ mới đúng.
Còn nữa cả nhà này quá không coi ông ra cái gì rồi, mời ông vào nhà, lại không có ai đếm xỉa tới ông?
Đến cháu trai ông, cũng không ngẩng đầu lên nhìn một cái.
Vừa hay Hạ lão gia nhìn thấy ông, vội đứng lên, đi tới trước mặtLộ lão gia, đưa tay ra, cười nói: “Ông Lộ năm xưa chúng ta đã từng gặp mặt, khi đó chúng ta vẫn còn là trai tráng, nhưng nhiều năm trôi qua, gặp lại nhau đã bạc trắng cả đầu rồi, không biết ông còn nhớ không.”
Lộ Tu Triệt nhìn thấyLộ lão gia, do dự một lát cậu chỉ đứng lên, nhưng không tiến lên.
Lộ lão gia rốt cuộc là người chìm nổi quan trường nhiều năm, hơn nửa đời đều đấu đá với người ta, lòng dạ cực sâu, trong lòng ông ấy dù phẫn nộ có thể bốc hoả, mặt cũng sẽ không để lộ nửa phần.
Lộ lão gia vội nắm tay Hạ lão gia, mặt mang nụ cười, “Đương nhiên là nhớ, bộ dạng của ông năm đó, tôi nhớ rất sâu.”
Lộ lão gia và Hạ lão gia đều là cao thủ quan trường đã về hưu, đừng thấy cơ bản không có qua lại, nhưng hễ mở miệng có thể cười nói, nhanh chóng kéo gần quan hệ.
Năm đó dù Hạ lão gia cũng ở trong quan trường, nhưng sau này vì con gái qua đời, sức khoẻ của vợ nhanh chóng suy sụp, liền dời nhà tới Dung Thành, làm người quản lý cao cấp ở địa phương, không hề tham gia vào tranh đấu hệ phái cấp cao, cũng không trở về thủ đô nhậm chức nữa.
Ban đầu rất nhiều người đều nói, Hạ gia tuy nền móng dày, nhưng có đến tám phần là sắp bại. Kết quả, đâu có thể ngờ tới nhà người ta lại sinh ra một Hạ An Lan.
Sau khi Hạ lão gia về hưu, Hạ An Lan liền giống như có thêm sự trợ giúp một mạch vùng lên, bỏ xa những người cạnh tranh với anh lại sau lưng.
Hạ lão gia hàn huyên nói: “Tôi thật sự là không ngờ ông hôm nay đích thân tới cửa, đúng là thất lễ không đón từ xa, xin ông đừng trách.”
“Đâu có đâu có, nhà ông có ân tình lớn như vậy với Lộ gia tôi, nói gì cũng phải tới cảm ơn trực tiếp.” Trong lòngLộ lão giacười nhạt, Lộ Hướng Đông đã nói rõ ràng, ông ấy tới rồi, nhưng Hạ gia cũng không ai ra, còn nói thất lễ không đón từ xa.
Hạ lão gia cười nói: “Ông quá khách sáo rồi.”
Ông giới thiệu choLộ lão giangười trong nhà mình, giớ thiệu cụ bà trước, sau đó trịnh trọng giới thiệu Thanh Ti, Nhiếp Thu Sính, cuối cùng mới kéo Du Dực tới.
“Đây chính là con rể không ra sao đó của tôi, Du Dực, chào bác Lộ đi con.”
Du Dực cười nói: “Bác Lộ, ngưỡng mộ đã lâu.”
Lộ lão gia vừa vào nhà đã đoán ra thân phận của Du Dực, sớm đã im lặng quan sát anh rồi.
Ông cười tươi: “Thì ra cháu chính là Du Dực, ta mới là ngưỡng mộ đại danh cháu đã lâu. Ta nghe con trai nói rồi, lần này Tiểu Triệt có thể bình an hoàn toàn là dựa vào cháu. Ta ở đây cảm ơn đại ân của cháu. Sau này nếu có gì cần dùng tới Lộ gia, cháu cứ việc mở lời.”