Lộ Hướng Đông không dám nói lời thứ hai, quỳ phịch một tiếng trên đất.
“Ba, con sai rồi... con, con biết sai rồi, ba... ba tha con con lần này đi.”
Từ lúc Lộ lão gia ra khỏi Hạ gia, nhìn thấy sắc mặt ông, hắn biết, mình xong rồi. Ông cụ chắc chắn biết việc hôm trước rồi.
Hắn kinh hồn bạt vía, sợ suốt dọc đường. Tới cửa nhà lại đụng phải Dư Mộng Nhân, Lộ Hướng Đông giờ không dám xin cái khác, chỉ mong ông cụ có thể bớt đánh hắn hai cái, xấu tốt gì cũng giữ lại cho hắn hơi thở.
Lộ Tu Triệt vẫy tay bảo người giúp việc bưng hạt dưa hoa quả tới cho cậu, cậu muốn vừa xem vừa ăn.
Vở kịch hôm nay, là trọng điểm, trong thời gian ngắn không thể kết thúc.
Lộ Hướng Đông quỳ trước mặt Lộ lão gia không ngừng nhận sai xin tha, nhưng không có chút tác dụng nào. Sắc mặt Lộ lão gia ngày càng khó coi, một chân nhấc lên đá mạnh vào mặt Lộ Hướng Đông, đán hắn ngã ra phía sau, gáy va vào đất đập bịch một tiếng, đau tới mặt tái đi.
Đừng thấy Lộ lão gia lớn tuổi rồi, nhưng sức khoẻ vẫn rất tốt, sức cũng rất lớn, một chân in dấu ấn rõ ràng trên mặt Lộ Hướng Đông, mũi của hắn từ từ chảy ra máu đỏ.
Nhưng Lộ Hướng Đông không kịp kêu đau, cũng không có thời gian lau máu mũi, nhanh nhẹn bò lên quỳ lại: “Ba, ba... ba bớt nóng, người đừng giận...”
Lộ lão gia có thể không giận sao, nghĩ tới việc ông ấy đi tạ lỗi ở nhà họ Hạ, nhưng con trai ông lại ở sau lưng kéo chân ông, ông mắng: “Mày còn có mặt mũi nhận sai?”
“Ba, xin lỗi, thật sự xin lỗi, con... con biết sai rồi, sau này con không dám nữa...” Lộ Hướng Đông muốn khóc lại không dám, ba hắn vốn rất ghét đàn ông con trai khóc lóc, huống hồ đã ngần này tuổi rồi, nếu khóc nữa, ba hắn sẽ giết chết hắn.
Gậy trong tay Lộ lão gia giơ lên dùng lực đập vào vai Lộ Hướng Đông một cái: “Biết sai rồi? Mày nói cho tao xem xem, mày đã sai ở đâu rồi?”
Toàn thân Lộ Hướng Đông đều đang đau, người lắc lư hai cái, nói: “Con... con không nên... không nên uống hai ngụm rượu không biết mình là ai, không nên giở trò say xỉn, không nên nói những lời khốn kiếp đó, không nên, quên hết những việc ba vất vả dạy con làm, con... con...”
Lộ lão gia cười nhạt: “Còn gì nữa?”
“Con... con không nên giấu ba. Đầu Lộ Hướng Đông cúi xuống, máu mũi chảy ra nhỏ giọt từng chút một rơi trên sàn.
Hắn hối hận rồi, hắn không nên đặt cược trên người Du Dực, loại người này, cứ cho Du Dực không nói, người khác của Hạ gia cũng sẽ nói, rõ ràng là sớm muộn cũng sẽ bại lộ, nhưng hắn lại cứ ngu ngốc lựa chọn, cách bất lợi nhất với mình.
Hắn biết rõ ông cụ đã mất mặt trước mặt người họ Hạ, sau khi trở về nhất định phải trút giận gấp bội lên người hắn.
Nhưng hắn lại còn ôm tâm lý gặp may, cho rằng việc này có thể giấu đi như vậy.
Ông cụ đen sì mặt: “Mày còn biết không nên giấu tao, ta đã cho mày bao nhiêu cơ hội rồi? Hả? Mày biết rõ đây là đại sự, biết rõ hôm nay ta muốn tới Hạ gia, mày lại không nói với tao, có phải mày muốn để ba mày, mất mặt như mày, mày mới vui không?”
Lộ Hướng Đông vội lắc đầu: “Không không phải... ba, ba nghe con giải thích, hôm trước thật sự là uống say rồi, con một hơi uống rất nhiều rượu, con tạ tội uống rượu, kính rượu cũng uống, kết quả không cẩn thận uống say rồi cho nên...”
Lộ Tu Triệt nhón một quả việt quất bỏ vào mồm, trong mắt mang theo sự mỉa mai, ha... uống nhiều rồi, đây không phải cái cớ.