Lộ Tu Triệt bày ra vẻ người lớn vỗ vỗ vai anh ta: “Yên tâm, sẽ không có chuyện gì khiến anh phải khó xử đâu, không phải tên đó muốn tới trường học của tôi sao, vậy thì cứ tác thành cho tên đó đi.”
Thư ký nháy mắt một cái: “Cậu đây là nói…”
“Nếu tên đó đã muốn vậy thì để tên đó chuyển tới lớp tôi đi.”
Làm trò trước mặt ông cụ Lộ, anh ta ngượng ngùng, không dám nói về chuyện của Dư Viễn Phàm, đành phải nói một chút chuyện ở công ty, hy vọng Lộ Hướng Đông có thể nhanh chóng xử lý chuyện nhà để quay lại đi làm.Lộ Hướng Đông gật đầu, hắn ta hiểu ý tứ của thư ký, đây là cậu ta nói cho hắn biết rằng sự tình đã làm ổn thoả.
Thư ký ngồi ngốc ở nhà họ Lộ không bao lâu liền rời đi. Trước khi đi, Lộ Hướng Đông còn có thâm ý dặn dò anh, bảo anh cần nắm chặt thời gian để xử lý cho tốt chuyện tình của hắn ta.
Chờ thư ký rời đi, ông cụ Lộ liền cười lạnh, nhìn thoáng qua Lộ Hướng Đông: “Mày thật sự nghĩ rằng trò xiếc nhỏ này của mày có thể qua mắt được tao sao?”
Lộ Hướng Đông vội vàng cười cười lấy lòng, nói: “ba, người… Người xem lời này của người là có ý gì chứ, con làm sao có thể có trò xiếc nhỏ gì được chứ, con làm sao dám dối gạt người, cái gì con cũng không làm, cái gì cũng không có, thật sự… không có mà ba…”
Ông cụ Lộ nhìn hắn ta, lắc đầu nói: “Hướng Đông à, trước đây tao thật sự không nghĩ rằng mày lại ngu ngốc như vậy đó…”
“ba… Người…”
“Mày tự giải quyết cho tốt đi.” Ông cụ Lộ dường như đã hoàn toàn mất đi tin tưởng với đứa con này của mình, không muốn nói nhiều với hắn làm gì.
Lộ Hướng Đông nhìn bóng ông cụ rời đi, trong lòng có chút hốt hoảng.
…
Lộ Tu Triệt tới Hạ gia đón Nhạc Thính Phong và Thanh Ti, ba người bọn họ cùng tới trường.
Sau khi đưa Thanh Ti tới cổng trường tiểu học, Lộ Tu Triệt mới nói với Nhạc Thính Phong chuyện Dư Viễn Phàm muốn chuyển tới trường học của bọn họ.
“Tớ cũng hiểu mà, nhưng mà, về sau, chờ khi tên đó tới đây, có cậu trấn giữ nơi này, phỏng chừng tên đó sẽ không tin vào cuộc sống nữa ấy chứ.”