Khi vào lớp thứ tư, chuông hết tiết liền vang lên, các học sinh làm ầm lên muốn ra ngoài, Dư Mộng Nhân không muốn lãng phí thời gian, liền bảo Dư Viễn Phàm tiếp tục lên trên, xin lỗi học sinh còn chưa ra khỏi lớp. Học sinh lớp xung quanh nghe nói Dư Viễn Phàm đang xin lỗi mỗi lớp đều chạy tới vây xem, bâu kín cửa sổ.
Giờ Dư Viễn Phàm đã có chút thuần thục rồi, nói rất sinh động, rất cảm động, ngay lúc này ở ngoài cửa có người coi thường phỉ nhổ một tiếng: “Làm bộ làm tịch, giả vờ… làm ra loại việc mất mặt đó, còn chạy tới giả bộ đáng thương…”
“Đúng thế, chạy tới nhà vệ sinh nữ, không thừa nhận, còn giả bộ nhảy lầu, lấy cái chết để ép buộc, muốn khiến thầy cô miễn trừ xử phạt với cậu ta, loại người này, tôi không tin hắn có thể thay đổi triệt để.”
“Nói đúng lắm, cậu ta chắc chắn là thấy, nhà trường không thể miễn xử phạt, không có cách nào, mới tới xin lỗi, căn bản không có thành ý…”
Tiếng phản đối ngoài cửa, càng ngày càng nhiều, Dư Viễn Phàm khó khăn lắm mới lấy lại được một chút niềm tin, lại bị đánh tan rồi. Cậu run rẩy đứng trên bục, hận không thể co mình thành một nắm, căn bản không dám ngẩng đầu.
Dư Mộng Nhân hối hận rồi, không nên còn tiếp tục khi đã hết tiết, những học sinh này quá đáng ghét rồi. Cô ta hỏi: “Vậy các cháu nói, muốn để nó bày tỏ thành ý của mình thế nào?”
Một nam sinh cao lớn ngoài cửa, cũng không biết là năm mấy, cậu nói: “Thành ý, cái thứ này… phải xem các người có thật sự muốn nhận sai không, nói đôi câu, xin lỗi, ai không thể chứ, nếu như vậy, nam sinh toàn trường đều chạy tới nhà vệ sinh nữ nhìn trộm được rồi, dù sao cũng sẽ không đuổi, không phải chỉ là nói vài câu xin lỗi trong lớp thôi sao. Việc này hoàn toàn không có bất cứ khó khăn nào.”
Dư Mộng Nhân cắn răng: “Vậy các cháu muốn bảo nó làm gì?”
Xin lỗi từng lớp, đã là sự trừng phạt rất lớn rồi, sao tới mồm những nam sinh này, lại thành việc đơn giản như thế. Trong đám người xuất hiện một giọng nói: “Làm gì? Bảo cậu ta hằng ngày quét dọn hết nhà vệ sinh toàn trường, cậu ta không phải thích chạy tới nhà vệ sinh sao? Vậy để cậu ta làm được rồi.”
Thế là, xung quanh lập tức nổi một trận cười lớn…
“Tôi cảm thấy được đấy, đề nghị này được, cậu ta thích vào nhà vệ sinh như vậy, thì để cậu ta hằng ngày đều vào đó được rồi…”
“Tôi ủng hộ, tôi ủng hộ, đề nghị này hay…”
“Chúng ta dứt khoát liên minh đề nghị hiệu trưởng, dùng cách này xử phạt Dư Viễn Phàm. Một nam sinh làm việc biến thái như vậy, không thể nói bừa một câu xin lỗi, là có thể tha thứ.”
Giọng nói í éo, đều là người phụ hoạ, Dư Viễn Phàm nghe thấy bảo cậu ta hàng ngày quét dọn nhà vệ sinh, da đầu cả người cậu đều sợ tới tê dại, cậu thấp giọng gọi: “Mẹ…”
Nam sinh cao lớn cười nói: “Hai người cũng nhìn thấy rồi, đây chính là ý muốn của phần lớn học sinh chúng tôi, hai người không phải thật lòng thật ý muốn lấy được sự tha thứ của mọi người sao? Vậy thì phải nghe theo tiếng lòng của mọi người đi, đề nghị này hai người phải chấp nhận, đó chính là thật lòng muốn xin lỗi, nếu không giải thích, xin lỗi, chúng tôi không chấp nhận xin lỗi trên miệng của Dư Viễn Phàm.”
Học sinh còn lại trong lớp, đập bàn gào lên: “Đúng đúng, không chấp nhận, không chấp nhận…”
Dư Mộng Nhân không ngờ cô lại bị một đám học sinh ép tới mức, tiến thoái lưỡng nan.
Cô ta đương nhiên không muốn để Dư Viễn Phàm hằng ngày quét dọn nhà vệ sinh thối khắm, nhưng, lời của nam sinh vừa nãy đó, cũng nói rồi, cô ta không chấp nhận, vậy thì cô ta không phải thành tâm xin lỗi.