Cái đầu nhỏ của Thanh Ti ló ra khỏi sau người Nhạc Thính Phong, nói: “Ai... ai bảo cậu ấy muốn hôn em, em đương nhiên phải cào cậu ấy...”
Nụ cười trên mặt Nhạc Thính Phong càng sâu, nói với Thanh Ti: “Ừm, làm đúng.”
Hơn, chỉ là cào hai cái đã rất nhẹ rồi... nếu có cậu ở đấy, nhất định đánh vỡ đầu cậu ta. May mà thường ngày cậu dạy dỗ Thanh Ti có hiệu quả, không thì, không phải đúng là bị tên nhóc này chiếm lợi ích rồi sao. Cũng may mà cậu ta chưa lấy được lợi ích gì, không thì, cậu sớm đã đợi tên nhóc này tan học, cầm túi gai đợi cậu ta rồi. Thanh Ti nói xong hai thầy chủ nhiệm lớp, và mẹ Thẩm Ba đều ngẩn ra. Một lát sau mẹ Thẩm Ba kéo cậu tới trước mặt, chỉ vào Thanh Ti nói: “Nó nói có đúng không?”
Thẩm Ba nhỏ tiếng nói: “Con... con không phải... không phải là chưa hôn được sao?”
Biểu cảm trên mặt mẹ Thẩm Ba co giật một cái: “Thằng nhãi này con... con... con bảo mẹ nói con thế nào đây...”
Cô quay đầu ôm mặt: “Chao ôi, đúng là mất mặt. Sao con không nói với mẹ, cái mặt này vì sao bị làm thành như vậy. Con... con đợi đấy, về nhà mẹ xử lý con thế nào, tí tuổi ranh, con không học cái hay...”
Thẩm Ba cúi đầu nhỏ giọng nói: “Con... đã nói với mẹ rồi, đừng tới, mẹ lại cứ tới...”
Bốp, đầu bị đánh một cái, mẹ Thẩm Ba đập lên trán cậu: “Mẹ mà biết con là vì cái này bị cào mặt, con xem mẹ có quản con không. Con cũng đúng là không ra gì, mặt bị cào thành thế này, cũng không hôn... cái gì...”
Cô vốn là muốn nói, nếu cậu thật sự hôn một cái, cậu cũng không lỗ, nhưng cậu một cái cũng không hôn được, còn bị cào thành bộ dạng con gấu này, không có một chút triển vọng gì. Chủ nhiệm lớp Thanh Ti vừa nghe thấy là vì nguyên nhân này, đột nhiên có sức mạnh, nhẹ giọng nói: “Vậy việc này, mẹ Thẩm Ba, còn có thầy Dương, các người xem xem, giải quyết thế nào?”
Mẹ Thẩm Ba cảm thấy trên mặt u ám, việc này quá mất mặt rồi, trước khi cô ta đến còn cho rằng là vì việc khác đánh nhau, kết quả… lại là vì cái này. Thầy Dương chủ nhiệm lớp Thẩm Ba, cũng cảm thấy có chút ái ngại, ông nói: “Vậy việc này, tôi... tôi cảm thấy hai bên đều có lỗi, mỗi bên nhường một bước, mẹ Thẩm Ba chị thấy thế nào?”
Mẹ Thẩm Ba xoay người, lông thú trên người như sóng nước, cô nói: “Nếu tôi biết vì việc này tôi nói gì cũng không tới, quá mất mặt rồi...”
Mặt mũi của cô không biết treo vào đâu, nhìn về phía Thanh Ti và Nhạc Thính Phong: “Cái đó... tên nhóc này làm không đúng, cháu cũng cào nó rồi, việc này, cứ... cứ vậy thôi nhé, các cháu thấy được không?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Được, nhưng, cháu hy vọng con trai cô có thể đồng ý, sau này tuyệt đối sẽ không làm loại việc như vậy với em gái cháu nữa. Nếu có thì sẽ không phải em gái cháu cào nó nữa.”
Cậu vốn không muốn dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng, mẹ của Thẩm Ba lại là người biết điều, dù tính tình không tốt lắm, nhưng lại không phải không nói lý, con trai bị cào thành như vậy, sau khi biết nguyên nhân, có thể lập tức phân biệt đúng sai, không hề bao che, điểm này cũng là hiếm có. Không phải tất cả phụ huynh đều có thể làm được như cô, cho nên Nhạc Thính Phong mới quyết định, không tính toán nữa. Suy cho cùng trong chuyện này, Thanh Ti không hề thua thiệt, trái lại là Thẩm Ba bị cô cào rách mặt. Mẹ Thẩm Ba gật đầu: “Yên tâm, nếu nó lại dám làm như vậy nữa, đừng nói cháu không cào nó, cô sẽ là người đầu tiên đánh nó.”