Nếu không phải là hôn lễ của bạn cũ, Du Dực đã sớm mặc kệ bỏ đi rồi, căn bản cũng sẽ không đến.
Tuy rằng, anh với người bạn cũ này đã rất lâu rồi không liên lạc, nhưng nghĩ đến những ngày tháng kề vai chiến đấu năm đó, Du Dực lại cảm thấy hôn lễ lần này không đi không được, huống hồ khi đó, chú rể đã cứu anh một mạng, ân tình này phải trả.
Du Dực cảm thấy bản thân đến đây có chút không tốt, suy cho cùng một người đàn ông ưu tú như anh, lỡ như lại có một cô gái nào mê muội tới tiếp cận anh vậy thì phải làm sao?
Hơn nữa ở trong hoàn cảnh này, vẫn cực kỳ dễ bị chuốc rượu.
Cho nên, Du Dực liền nghĩ cứ đưa hai đứa nhỏ đến đây là được rồi.
Nếu thực sự có ai đó mê muội qua dây, anh liền ôm cô con gái yêu vào lòng, ông đây đã có vợ con lớn rồi.
Lỡ như bị chuốc rượu, Nhạc Thính Phong đứng lên phía trước, chú của cháu phải lái xe đưa bọn cháu về trường.
Cho nên hôm nay anh dẫn hai đứa nhỏ đến, chính là đặc biệt để chúng làm “vệ sĩ” cho anh.
Rất nhanh sau đó cô dâu chú rể đã mời rượu đến bàn của bọn họ, nhìn thấy Du Dực, chú rể vui mừng ôm trầm lấy anh.
Chú rể giữ lấy bả vai của Du Dực: “Tôi còn tưởng anh không đến cơ, sao anh lại ngồi đây, đi, đi đến bàn chính ngồi.”
Du Dực cười nói: “Đừng đừng, tôi ngồi đây rất tốt, hôm nay là ngày thành hôn của cậu, sao tôi có thể không đến sao?”
Lúc anh đến, hôn lễ đã diễn ra, anh không đi lên phía trước mà dẫn hai đứa nhỏ tìm một bàn trống để ngồi.
Du Dực lấy lì xì đỏ đã chuẩn bị từ trước ra, đưa cho chú rể: “Chúc mừng hai người, trăm năm hòa hợp, một chút lòng thành.”
Cô dâu đứng bên cạnh nói một câu cảm ơn, sau đó nhận lấy lì xì.
Lúc cầm lấy lì xì, cô dâu nghĩ thầm trong lòng, lì xì thế này cũng quá mỏng rồi, người này chắc không phải chỉ để một tờ tiền giấy đấy chứ?
Cho nên, ánh mắt nhìn Du Dực có đôi phần không tốt, lại nhìn thấy bên cạnh anh còn dẫn theo hai đứa nhỏ, ngay lập tức không vui.
Keo kiệt như vậy, lại còn dẫn theo hai đứa nhỏ, đến đây còn có mặt mũi không vậy.
Chú rể căn bản không hề chú ý đến việc này, anh ta nhìn thấy Du Dực liền vui mừng đến nỗi hai mắt đỏ hoe, chỉ có những người như bọn họ, cùng nhau kề vai sát cánh chiến đấu, cùng vào sinh ra tử mới biết được tình cảm này quan trọng nhiều thế nào.
Trước khi hôn lễ bắt đầu, anh ta đã đặc biệt tìm trong danh sách khách mời, không hề nhìn thấy Du Dực.
Anh ta còn nghĩ hôm nay Du Dực sẽ không chuẩn bị đến nữa cơ, trong lòng rất thất vọng.
Anh ta nói: “Lì xì này, tôi không khách sáo với anh nữa, sau này, khi cậu kết hôn nhất định phải nói với tôi.”
Du Dực ôm lấy Thanh Ti: “Con tôi đã lớn thế này rồi, cậu nói xem tôi đã kết hôn chưa?”
Thanh Ti phối hợp gật đầu.
Chú rể sững sờ, cười ha hả nói: “Thật ngại quá, ngại quá, tôi tự phạt một ly...”
Thanh Ti thông minh nói: “Chú ơi, nếu chú muốn tặng lì xì, mẹ cháu sắp sinh em trai rồi, đến lúc đó, chú có cơ hội rồi.”
Chú rể ha hả cười lớn, xoa xoa đầu Thanh Ti: “Được, được... cái này nhất định phải tặng, đợi em trai cháu ra đời, nhớ nhất định phải nói cho chú đấy nhé.”
Cô dâu vừa nghe đến đây, sắc mặt lại càng không tốt.
Chú rể trái lại tâm trạng lại càng tốt hơn: “Hai anh em chúng ta suốt những năm gần đây đều không tụ họp, nào, hôm nay tôi kết hôn, anh nói thế nào cũng phải uống cùng tôi hai ly.”
Thanh Ti ngăn cản: “Chú ơi, không được, ba cháu phải lái xe đưa chúng cháu về trường nữa? Không thể say rượu khi lái xe, một mình ba say rượu cả ba người nhà cháu sẽ nguy hiểm. ”
Câu nói này chọc tất cả mọi người có mặt ở đó đều bật cười ha hả...
Du Dực thầm gật đầu, xem xem, ưu điểm của việc dẫn theo vệ sĩ.