Lộ Tu Triệt nhếch miệng cười nói: “Tớ nói cho cậu biết, tớ xếp thứ hai trong lớp ta, thứ 15 cả khóa. Thành tích này tớ thật sự không nghĩ tới. Ha ha ha… Tớ thật là cao hứng quá đi.”
Bao nhiêu ngày lo lắng như vậy, tâm tình Lộ Tu Triệt cuối cùng cũng có thể thả lỏng xuống được rồi.
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Phải, thành tích này là xứng đáng rồi.”
Lộ Tu Triệt ngồi xuống: “Ai ba, cậu đừng có nói xứng đáng hay không. Tớ không dám so sánh với cậu. Cậu có biết tớ mỗi tối đều ngủ gục trên bàn không. Có thể có kết quả này tớ thật sự cực kì cố gắng rồi.”
Lộ Tu Triệt hưng phấn cực kỳ, thành tích này khiến cậu cực kỳ thỏa mãn.
Chương trình học của năm ba khó tránh khỏi khó khăn vất vả hơn năm hai nhều. Việc học tập của cậu cũng vất vả hơn trước. May mắn có Nhạc Thính Phong ở đây giúp cậu ta giải quyết rất nhiều vấn đề, bằng không thành tích của Lộ Tu Triệt sẽ không thể tốt như vậy được.
Lúc thầy Chu bước vào, vẻ mặt tươi cười, hiển nhiên là đang rất cao hứng.
Anh ra hiệu để mọi người trật tự rồi nói: “Các em đã biết hết kết quả rồi. Lớp chúng ta trong kỳ thi lần này cơ bản coi như ổn, so với trông đợi của thầy thì còn tốt hơn một chút. Đương nhiên vẫn phải tiếp tục cố gắng nếu muốn có kết quả tốt trong kỳ thi vào cao trung.”
“Tuyên dương hai bạn Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt. Hai bạn đã làm vẻ vang lớp chúng ta, giúp cho lớp chúng ta được đánh giá cao hơn nhiều.”
Hôm nay trong văn phòng, khi cầm được phiếu điểm của Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt, thầy Chu liền cao hứng đến độ chỉ hận không thể đi khắp nơi thông báo. Thấy không, cho dù không vào lớp A, thành tích hai đứa vẫn như cũ không có giảm sút chút nào.
Môn tiếng Anh của Lộ Tu Triệt còn đạt điểm tuyệt đối.
Rất nhiều giáo viên sau khi biết Nhạc Thính Phong và Lộ Tu Triệt đạt thành tích cao như thế đều tìm thầy Chu chúc mừng.
Thầy Chu vẫn cạnh khóe thầy Tần đôi ba câu khiến ông ấy đỏ mặt tía tai, khi đó mới cao hứng lên lớp.
Thầy Chu không phê bình ai mà hầu như chỉ khích lệ, cổ vũ. Cho dù thành tích chưa tốt cũng không khiến trách. Thời gian còn rất nhiều, các em học sinh vẫn còn nhiều cơ hội.
Thầy Chu nói với lớp trưởng: “Lớp trưởng đến đây đem bài thi phát cho mọi người.”
Thường Hiểu Ninh đem bài thi phát mỗi người một cuốn. Cả lớp chỉ có Lộ Tu Triệt và Nhạc Thính Phong không có bài thi. Cả hai liền hỏi: “Thưa thầy, bài thi của bọn em đâu ạ?”
Thầy Chu cười tủm tỉm nói: “Bài thi của hai đứa bị các giáo viên khác lấy đi rồi, còn đang chuyền tay nhau qua mấy lớp đọc qua một chút.”
Dùng thành tích cao của hai người kích thích các học sinh khác cũng là cách hay.
“Các em phải học tập bạn Lộ Tu Triệt, lần này bạn ấy làm bài tiếng Anh đạt điểm tối đa, so với lúc thi lên năm thứ ba còn hơn 5 điểm. Học tiếng Anh không có biện pháp nào tốt hơn là chăm chỉ và kiên trì. Thầy nghe nói Lộ Tu Triệt mỗi ngày đều dậy sớm chạy bộ và tranh thủ ôn lại từ vựng. Khi biết chuyện này thầy rất cảm động. Hồi thầy còn đi học, nếu có được một nửa cố gắng của Lộ Tu Triệt, hẳn đã có thể thi đỗ vào Đại học Thủ đô rồi.”
“Nhưng đáng tiếc, lúc ấy thầy đến trường không có được tấm gương tốt đến vậy. Thầy không có được may mắn như các em, không có gặp được bạn học tốt như thế. Các em nhìn vào Lộ Tu Triệt là có thể tìm được mục tiêu cố gắng cho bản thân mình rồi.”