“Tôi vẫn còn, tôi vẫn còn... một bí mật nữa. Tôi biết một chuyện, năm đó… trừ người ở Mỹ mà tôi không biết đó, còn một người nữa tham gia vào… họ Tăng… còn về nhà họ Tăng nào, thì tôi không biết, thế nhưng…tôi nghĩ các anh có thể điều tra ra được…”
Tất cả mọi bên tham gia vào sự việc năm đó, đều có thù với nhà họ Hạ.
Chỉ cần Hạ An Lan điều tra, thì nhất định sẽ điều tra ra.
Người thẩm vấn lập tức ghi ngay lại tin tức quan trọng đó.
“Tin này còn có thể xem là có ích.”
Hạ Như Sương thở phào: “Những thứ khác tôi thực sự không biết rõ, có điều, tôi sẽ…cố gắng suy nghĩ, cố gắng suy nghĩ, tôi sẽ tranh thủ nghĩ lại hết những chuyện trước đây.”
Nhừng người thẩm vấn đưa mắt nhìn nhau: “Chúng tôi sẽ đi xác thực những điều hôm nay cô nói, nếu như sự thật không giống như những gì cô nói, thì cô biết điều gì đang chờ đợi cô rồi đấy.”
“Tôi thật không nói dối, thật sự không.”
Sau khi bọn họ rời đi, Hạ Như Sương có cảm giác như vừa thoát chết trong gang tấc, trán đẫm mồ hôi.
Mặc dù thoát được hôm nay, nhưng tâm lý Hạ Như Sương không nhẹ nhõm chút nào.
Hôm nay cô ta đã khai ra quá nhiều, cô ta không trì hoãn được bao lâu nữa rồi.
Đợi đến lúc bọn họ biết không khai thác được bao nhiêu từ cô ta nữa, cũng là lúc cô ta phải chết.
Chỉ hy vọng người đó nhanh chóng ra tay, cứu cô ta thoát ra ngoài.
Những người thẩm vấn cầm khẩu cung bước ra ngoài: “Mau chóng báo những điều này với bên trên, cuối cùng thì hôm nay cũng có chút thu hoạch, mau báo cho thị trưởng biết.”
…
Sự việc vừa được báo lên trên, thư ký vội vàng gõ cửa văn phòng Hạ An Lan.
“Thị trưởng, cuối cùng thì Hạ Như Sương cũng nói ra một vài điều có ích, ngài xem, đây là khẩu cung của cô ta.”
Hạ An Lan lập tức dừng công việc đang làm lại, đón lấy khẩu cung, lướt qua nhanh một lượt.
Anh đặt xuống, ánh mắt tối sầm lại, lạnh lùng: “Không ngờ rằng, nhà họ Tăng thực sự có tham gia vào chuyện năm đó.”
Hạ An Lan vừa nhìn thấy nhà họ Tăng, là biết ngay ai có ân oán với họ, còn không phải là nhà họ Tăng ở Tây Nam sao, ân oán ban đầu là do cha anh gây ra.
Thư ký không nói gì, anh ta chỉ cần chấp hành theo mệnh lệnh là được.
Hạ An Lan không cần phái người đi điều tra chứng cứ, chuyện này cũng có thể được xác thực.
Những năm nay, nhà họ Tăng không ít lần đấu đá với họ, anh sớm đã muốn xử lý rồi.
Vốn dĩ muốn đợi đến khi nhậm chức tổng thống, mới xử lý bọn họ, nhưng không ngờ rằng, bọn họ còn tham gia vào chuyện năm đó, vậy thì anh không muốn đợi thêm một ngày nào nữa.
“Cái tên Tăng gì đó, năm nay muốn vào tòa án tối cao đúng không?”
Thư ký: “Vâng”
Hạ An Lan cười nói: “Hức… tiết lộ cho bên trên biết, bảo họ gạch tên hắn ta đi, đồng thời nói với bọn họ rằng, chỉ cần là người họ Tăng, hoặc là những quan chức mà nhà họ Tăng giới thiệu, chuẩn bị được điều động lên trên, tất cả đều tạm ngừng sử dụng, tập trung quan sát.”
Thư ký hỏi: “Lý do gì ạ?”
Hạ An Lan ngẩng đầu lên: “Tôi không đồng ý.”
“Vâng.” Thư ký hỏi: “Thế Hạ Như Sương thì sao, tiếp tục thẩm tra, hay là…”
“Nếu không hỏi ra bất cứ thứ gì có ích, thì nói với bọn họ, có thể ra tay.”
Thư ký gật đầu, “Thế, em đi thông báo cho bọn họ ngay.”
Thư ký vừa ra ngoài chưa đầy mười phút, Hạ An Lan nhận được điện thoại của Du Dực.
Du Dực không hỏi han gì nhiều anh ta, nói thẳng: “Có một việc rất bỏng tay, em vừa nhận được tin, có người đứng đằng sau động tay động chân, tố cáo anh…”