Anh đã nói như thế, trong lòng các quan viên bên dưới cũng đã hiểu rõ, chuyện này họ không nhận cũng phải nhận, không nhận thì đừng hòng đi.
Dù sao bất luận họ phản kháng thế nào, kiên trì thế nào, cuối cùng cũng vô dụng, thị trưởng bảo cậu làm gì thì phải làm cái đó.
Hơn nữa đã ngồi bốn năm tiếng rồi, rất nhiều người cũng đã có tuổi, đã không thể thức thêm được nữa, sắp bị nước tiểu dìm chết rồi.
Người đầu tiên không nhịn nổi chính là khu trưởng: “Thị trưởng, tôi... Công tác của khu tôi, tôi sẽ chủ trì triển khai, chỉ là về mặt kinh phí, có lẽ có chút vấn đề.”
Lúc nói chuyện ông ấy cũng sợ, đã ho mấy lần, cố gắng kìm nước tiểu lại.
“Sau khi ông về, thống kê lại một chút, liệt kê ra một danh sách chi tiết tất cả các khoản cần để cải tạo cả khu.”
Ông vừa nghe thấy Hạ An Lan nói chữ “Về”, liền vui mừng không ngớt, đây là muốn thả ông về phải không!
“Vâng, sau khi tôi về, lập tức sẽ bảo người làm, tranh thủ hai hôm nay, sẽ thống kê xong.”
Hạ An Lan thờ ơ nhìn ông: “Không phải hai ngày nay, mà là trưa mai. Trước khi tôi tan làm, ông phải đặt chúng lên bàn làm việc của tôi.”
“Việc này có phải vội quá không?”
“Vội? Tôi thấy ông còn chưa vội.” Hạ An Lan nói vậy, là có ý khác.
Cơ thể Khu Trưởng căng cứng, ông ấy vội, rất vội nữa là khác, còn không đi vệ sinh ông sẽ trở thành người đầu tiên tè trước mặt tất cả mọi người trong phòng họp mất.
Ông vội gật đầu: “Vâng vâng vâng, ngày mai, trưa ngày mai trước khi ngài tan làm, tôi nhất định sẽ đưa đến cho ngài xem.”
Hạ An Lan vẫy tay: “Đi đi.”
Khu trưởng đó vội vã đứng dậy, cúi người chào Hạ An Lan, kẹp chân khó chịu rời khỏi phòng họp.
Một người đã đồng ý, những người còn lại, tự nhiên cũng dần dần đồng ý theo.
Sau khi Tô Ngưng Mi gọi điện xong, chưa đến một tiếng sau, người trong phòng họp đã đi hết chỉ còn lại hai người là Hạ An Lan và thư ký.
“Thị Trưởng, ngài có khát không ạ, chính sách kéo dài của ngài, thật hiệu quả, không cần tốn nhiều nước bọt, bọn họ cũng tự đồng ý rồi.”
Hạ An Lan không nhận cốc nước, “Lễ vật tôi bảo cậu chuẩn bị đã chuẩn bị xong chưa?”
“Chuẩn bị xong rồi, phần lớn là nhiều loại sản phẩm chăm sóc sức khỏe, dù gì cũng là tặng người lớn tuổi mà? À, tôi còn chuẩn bị một chiếc vòng phỉ thúy cho bà Tô nữa.”
Hạ An Lan gật đầu.
“Không tồi.”
Thư ký đi theo sau Hạ An Lan, cẩn thận nói: “Lần này thị trưởng đến Tô gia tiếp kiến rất trịnh trọng, vậy có cần may thêm một bộ vest mới không?”
Hạ An Lan dừng lại, anh cảm thấy thư ký nói hình như cũng rất có lý.
Thư ký cứ tưởng Hạ An Lan không vui, vội vã giải thích: “Ý của tôi là, dẫu sao ngài cũng không phải đến nơi của công chúng, nếu ăn mặc quần áo giống hệt khi đi họp, hình như không thích hợp lắm.”
“Hình như cũng có lý.”
“Đúng vậy đúng vậy, dù sao đây cũng là đi thăm trưởng bối, chuyện riêng của ngài, cũng không nên công thức hóa.”
Dù gì cũng là đi bái kiến nhạc phụ nhạc mẫu tương lai, xem ra, thị trưởng đại nhân đúng là rất để tâm!
Hạ An Lan đúng là lần đầu cảm thấy, thư ký của mình rất hữu dụng, những việc như thế bản thân anh chắc chắn không nghĩ ra.
Đến Tô gia, nếu ăn mặc như khi đi họp, đúng là không hay.
“Chuyện quần áo cậu phụ trách đi.”
“Tôi sẽ cố gắng giúp ngài chọn một bộ thật thích hợp.”
Dù sao người đã đẹp trai, dáng vóc đẹp, thì có khoác chăn ra đường, người ta cũng cảm thấy rất cao cấp.
Hạ An Lan đột nhiên hỏi: “Lần đầu tiên cậu đến nhà bạn gái, là… bỏ đi, dù gì cậu cũng không có bạn gái.”