Khả năng này tất cả mọi người đều rõ ràng, nhưng mà trong lòng còn có một tia hy vọng, La Diễm Văn cau mày, trầm giọng nói: “Không có khả năng, vừa rồi dùng tia X-quang kiểm tra nhiều lần như vậy, nếu như ở trong cơ thể bệnh nhân đã sớm phát hiện.”
Uy tín của La Diễm Văn cực cao, anh nói không ở trong vết thương của bệnh nhân, mọi người đều tin tưởng, đồng thời cũng thở dài một hơi, nhưng chỉ là nhẹ nhàng thở ra mà thôi. Chỉ cần cái kim châm này tìm không thấy, hôm nay chuyện này liền không xong.
Cố Hân và bác sĩ Uông tìm kiếm ở khu vực sàn phẫu thuật, phải tìm từng chỗ một để đảm bảo không bỏ sót một cái gì.
“Đây không phải biện pháp, có nam châm hay không?” La Diễm Văn trầm giọng hỏi.
Cái này nhắc nhở mấy cô y tá, vội vàng ra ngoài tìm nam châm.
Y tá tìm mấy miếng nam châm, ở bên ngoài chỗ vô khuẩn 'câu cá', tốn bao nhiêu công sức, rốt cục mới cũng tìm được cây kim tròn trên sàn nhà phía dưới bàn giải phẫu.
Tất cả mọi người đều lau mồ hôi lạnh: “Cuối cùng cũng tìm được, nếu như không tìm được hôm nay chúng ta đều đừng mong ra khỏi phòng phẫu thuật.”
“Tiếp tục khâu vết thương.” La Diễm Văn chỉ đạo, quay đầu giải thích vài câu với bệnh nhân đang ngơ ngác nằm trên bàn mổ.
Loại giải phẫu này không cần thiết phải làm tê toàn bộ, bệnh nhân chỉ nghe đại khái, cảm thấy bác sĩ y tá đều rất sốt ruột, nhưng mà không rõ ràng đến cùng là có chuyện gì xảy ra.
Thái độ La Diễm Văn bình thản, nhìn tướng mạo chính là bộ dáng vô cùng đáng tin, anh giải thích qua loa hai câu, ngược lại là lừa gạt qua.
Sau đó La Diễm Văn ngồi vào chỗ cũ, lại hàn huyên với bác sĩ gây tê vài câu.
Cố Hân tiếp nhận mấy cái kim khâu da từ bác sĩ Uông, hiện tại kỹ thuật khâu vết thương của cô rất không tệ, thừa kế phương thức của La Diễm Văn, vừa dễ nhìn vừa dễ dàng cho vết thương khép lại.
Bác sĩ Uông chậc chậc khen một chút, ngẩng đầu thấy Cố Hân trầm tĩnh nhìn chằm chằm vào bệnh nhân, dán bông băng lên cho bệnh nhân. Giống như giờ khắc này cô chỉ đặt vết thương của bệnh nhân ở trong lòng, ánh mắt chuyên chú và phát sáng này, khiến cho người ta không thể rời mắt.
Bác sĩ Uông bởi vì làm rơi mất chiếc kim tròn, tâm trạng lo sợ bị mắng, trong lòng thầm than một tiếng, cô nương này tới học y làm cái gì, nên tham gia giới nghệ sĩ thì hơn.
Làm xong giải phẫu, đã hơn mười giờ rồi.
Cố Hân xoa xoa vai và cổ bị đau, cảm thấy mệt mỏi quá. Cô cũng lười tìm ghế, trực tiếp tìm một cái góc ở trong phòng phẫu thuật ngồi xuống nghỉ ngơi -- sàn nhà phòng giải phẫu sạch sẽ hơn nhiều so với quần áo giải phẫu dính đầy mồ hôi của cô.
Bác sĩ Uông không được thoải mái như vậy, làm mất kim tròn, ít nhiều cũng là trách nhiệm của anh ta, thiếu chút nữa thì nào thành tai nạn y tế, La Diễm Văn không nói anh ta trước mặt mọi người, không có nghĩa là tự anh ta có thể không biết thức thời, vừa mới phẫu thuật xong liền đi theo sau lưng La Diễm Văn nhận sai.
Cố Hân ngồi ở trong góc vừa hay nhìn thấy vẻ mặt bác sĩ Uông đau khổ như vậy đi theo sau lưng La Diễm Văn ra ngoài, vốn dĩ La Diễm Văn là có mấy phần không giận tự uy, bây giờ bác sĩ Uông tự phạm sai lầm, càng thêm chột dạ. Bác sĩ gây tê vừa vặn cùng một chỗ với y tá đưa bệnh nhân trở về phòng bệnh, nhìn thấy bộ dạng này của bác sĩ Uông, cảm thán một câu: “Tiểu Uông, dáng vẻ này của anh đi theo làm nền lão La giống như Hoàng Thế Nhân bắt nạt Tiểu Bạch.”
Bác sĩ Uông: “...”
La Diễm Văn: “...”
Cố Hân: Không khỏi cảm thấy mình đã nhận ra bộ mặt thật của bác sĩ gây mê rồi.
'La Thế Nhân’ cười như không cười quét qua, Uông Tiểu Bạch vội vàng điều chỉnh biểu cảm, cố gắng nặn ra một bộ mặt tươi cười tránh bởi vì chính mình mà tổn hại hình tượng của La đại thần.
Lúc này mọi người trong phòng mổ đều nhịn không nổi mà cười ầm lên.
Cố Hân trước đi vào phòng nghỉ thay đồ, La Diễm Văn chờ ở bên ngoài, không nghĩ tới bác sĩ Uông đang vội vã chạy đi, hẳn là tiếp điện thoại của phòng bệnh.
“Tiểu Cố cô còn chưa đi à?” Bác sĩ Uông trong lúc vội vàng lên tiếng chào với Cố Hân, cũng không đợi cô trả lời mà lập tức vào thang máy và đi xuống.
Khóe miệng Cố Hân giật một cái, nhìn bộ dạng này, La đại thần hẳn là không mắng anh ta quá thảm.
Không bao lâu La Diễm Văn cũng đi ra, tóc còn có chút ẩm ướt, xem ra còn dành thời gian tắm rửa một chút. La Diễm Văn sờ lên tóc, vừa ra tới thì lạnh đến run cả người: “Xem thường thời tiết này, thật là lạnh.”
Cố Hân tiếp đón, oán trách nhìn anh một cái: “Bên trong không phải có máy sấy sao? Tóc không sấy khô đương nhiên sẽ lạnh.” Mùa đông ở thành phố C quả thực chính là một sự đau khổ.
“Máy sấy ở phòng thay đồ nam bị hỏng.” La Diễm Văn thuận miệng nói.
“Phòng thay quần áo nữ không có hỏng.” Cố Hân dừng bước: “Em đi lấy cho anh dùng một chút?”
La Diễm Văn cười yếu ớt, giữ Cố Hân lại: “Chúng ta đi thôi, phòng trực ban cũng có máy sấy, không cần phải ở đây xoắn xuýt.”
Cố Hân nghĩ cũng phải, hai người liền trở về phòng.
Nhưng mà lúc La Diễm Văn trở về phòng cũng không hề dùng máy sấy, để bác sĩ Uông điền bệnh án bên trong một mô hình, nói bệnh án giải phẫu đợi ngày mai viết, không kịp chờ đợi chuẩn bị tan việc.
Cố Hân còn xoắn xuýt tóc của anh: “Tóc của anh vẫn còn ướt, ra ngoài có thể sẽ bị cảm.”
“Không dễ dàng bị cảm như vậy, trực tiếp đi đến bãi đậu xe dưới đất, lên xe lại mở điều hòa, còn chưa tới nhà tóc đã khô.” La Diễm Văn vừa nói vừa cầm lấy túi của Cố Hân: “Đi, chúng ta ăn khuya đi.”
Vẻ mặt Cố Hân do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết từ chối: “Không được, em bắt đầu tăng cân rồi, không thể ăn khuya nữa.”
La Diễm Văn nhìn cô từ trên xuống dưới, khuôn mặt so với lúc mới đến bệnh viện đúng là đầy đặn hơn, nhưng cũng không thể coi là béo. Dáng người của cô thon dài,
Khuôn mặt lạnh lùng của La Diễm Văn cứng đờ, anh che bụng mình lại: “Em không muốn ăn? Vậy chúng ta trở về đi, anh muốn nói anh có chút đói, muốn cùng em ăn chung bữa khuya.”
“...” Cố Hân lúc này mới bừng tỉnh, nhớ tới bữa tối La Diễm Văn chỉ ăn vài miếng thức ăn ngoài lấp bao tử, lại lên bàn giải phẫu, không thể nói bây giờ khó chịu nhiều thế nào, chính mình thế mà đã quên. Nghĩ như vậy, Cố Hân có mấy phần tự trách vì đã không quan tâm La Đại Thần, vội vàng nói: “Vậy chúng ta vẫn là đi ăn khuya thôi.”
La Diễm Văn kinh ngạc nhìn cô: “Không được, không phải em sợ béo lên sao?”
Cố Hân cắn răng: “Cùng lắm thì trở về vận động.”
“Cái chủ ý này không tệ.” La Diễm Văn gật đầu: “Nhưng mà bình thường vận động trong nhà cũng rất khó khống chế, anh biết một phòng tập thể hình không tệ, nếu không thì ngày mai đi xem một chút?”
Cố Hân mơ mơ hồ hồ, cũng không biết cuối cùng chính mình làm sao lại đáp ứng ngày mai cùng La đại thần đi xem phòng tập thể hình.
La Diễm Văn từ trong túi quần
lấy chìa khóa xe ra, bật cười lắc đầu, Cố Hân cái gì cũng tốt, chính là tuổi còn rất trẻ, tương đối dễ lừa gạt.
Đã là 10h đêm ăn quá nhiều thứ cũng không tốt cho sức khỏe, La Diễm Văn cũng không đưa Cố Hân đi ăn đồ nhiều calo mà cũng chỉ đến quán ăn có các món ăn giống như salad: “Bên này đóng cửa rất muộn, nhưng mà mùi vị không tệ, đồ ăn cũng tương đối khỏe mạnh.”
Cố Hân vừa nhìn thấy đồ ăn kỳ thực cũng đói bụng, cô ở trong quán bar tùy tiện ăn chút đồ, lên bàn giải phẫu cũng tiêu hao không ít, chỉ là trong nội tâm cô một mực lo lắng tóc của La Diễm Văn.
La Diễm Văn phát giác được ánh mắt của cô, không khỏi cười nói: “Ầy, trên xe sẽ khô, em yên tâm đi.”
Cố Hân khó chịu quay đầu đi, trong lòng lại tuôn ra một cảm giác ngọt ngào.
Hai người cơm nước xong xuôi, La Diễm Văn liền đưa Cố Hân trở về, sau khi thực tập bệnh viện, thường xuyên phải tăng ca bởi vì tình huống của bệnh nhân, bố mẹ ở nhà lo cho mình ngược lại cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.
La Diễm Văn cũng không có lập tức chạy xe về nhà, mà là từ góc cửa phụ của tiểu khu gọi điện thoại cho Tần Húc.
“Cậu yên tâm, tôi sẽ lại cho Tiểu Cố thêm chút tiền lương.” La Diễm Văn còn chưa lên tiếng, Tần Húc đã liến thoắng nói xong một câu.
La Diễm Văn: “...” Đương nhiên, ý định ban đầu anh gọi cú điện thoại này cũng là như thế.
Bên này nửa ngày không có động tĩnh, Tần Húc ngược lại cười nói: “Như thế nào, gọi điện thoại cho tôi không phải là vì chuyện này à?”
La Diễm Văn đốt một điếu thuốc, cười: “Không, rất hiểu tôi, tôi điện thoại cho cậu chính là vì chuyện này.” Cố Hân mua điện thoại di động không chịu để cho anh bỏ tiền, nhưng mà tiền cái điện thoại di động này, vốn là anh cũng dự định là bù lại cho Cố Hân bằng phương thức khác.
Tình huống gia đình của Cố Hân, cùng bởi vì gia cảnh sa sút mà bị nhà họ Kiều xem thường, anh cũng là mơ hồ biết đến, nếu biết, làm sao có thể nhìn cô gái mà mình yêu chịu cảnh tiền tài vây khốn.
“Tôi tăng lương cho cô ấy cũng không phải bởi vì cậu.” Tần Húc cười một tiếng, giải thích nói: “Bên này tôi lại có mấy hội nghị, muốn mời cô ấy hỗ trợ, tất nhiên cậu nói cô ấy không muốn đổi nghề, ngoài làm thực tập ra vẫn còn kiếm được thêm chút tiền tiêu vặt từ nghệ phụ cũng là một điều tốt.”
La Diễm Văn đổi một tư thế, ngồi thoải mái hơn một chút: “Chuyện này cậu đi hỏi cô ấy, mặc kệ cô ấy có đáp ứng hay không, cậu cũng phải tăng lương cho cô ấy.”
Tính tình tốt của Tần Húc nghe vậy cũng nhịn không được mắng La Diễm Văn vô sỉ, “Cậu đây là có hành vi cường đạo cậu có biết không?”
La Diễm Văn không thèm để ý, thả tàn thuốc ra ngoài cửa sổ, mặc kệ nó tự cháy, chậm rãi nói: “Cậu giúp tôi tra một chuyện.”