Bánh Gạo Nhỏ nghe xong, thấy đây là lí do có thể hiểu được, từ từ cũng bớt giận.
Cố Niệm nhìn thấy, vội nói: “Địa điểm ba mẹ đi xem tối qua là một khu nghỉ dưỡng. Biệt thự ở đó rất giống như chỗ chúng ta ở bên nước M. Ba nói đến Giáng sinh chúng ta sẽ cùng đến đó chơi, nếu tuyết rơi, còn có thể nghịch tuyết đó.”
Bánh Gạo Nhỏ vừa nghe liền đứng dậy, những buồn phiền trước đó điều triệt để bỏ lại sau lưng, không đợi được mà nói: “Mẹ, mẹ với ba sẽ kết hôn ở đó sao?”
“Còn chưa chắc, phải xem qua nhiều nơi rồi mới quyết định.” Cố Niệm nói.
Bánh Gạo Nhỏ chắp tay trước ngực, làm tư thế cầu nguyện, “Hi vọng có thể mau chóng đến Giáng sinh!”
“Nếu con không đợi được, cuối tuần nào đó ba mẹ sẽ dẫn con đi.” Sở Chiêu Dương nói.
Cố Niệm rất ngạc nhiên, không ngờ Sở Chiêu Dương lại chủ động đề nghị.
“Nhưng qua đợt này thì trời bắt đầu ấm, không còn tuyết nữa rồi.” Cố Niệm có chút nuối tiếc.
Cô không dám nói với Bánh Gạo Nhỏ chuyện lâu đài băng, nếu không Bánh Gạo Nhỏ sẽ vô cùng mong chờ.
“Đến lúc đó có thể đi suối nước nóng ngoài trời, hiện giờ vẫn còn lạnh nên không thích hợp lắm.” Sở Chiêu Dương nói.
Bánh Gạo Nhỏ vừa nghe liền đầy trông mong, sự uất ức trước đó không còn nữa.
Sở Chiêu Dương ôm cậu, quay trở lại phòng khách.
Lúc đó Bánh Gạo Nhỏ mới nhớ ra chuyện trước đó chưa làm xong, liền nhảy xuống sofa, “Con còn phải đắp người tuyết.”
Cố Niệm vừa nghe liền hào hứng, “Mẹ đi cùng con.”
Bánh Gạo Nhỏ vô cùng phấn khích, lập tức kéo Cố Niệm ra ngoài. Cố Niệm đi ra, Sở Chiêu Dương tự nhiên cũng sẽ đi theo. Phòng khách vừa náo nhiệt không lâu, liền yên tĩnh trở lại.
Nhưng ông bà và vợ chồng Cố Lập Thành lại không cảm thấy như vậy. Âm thanh náo nhiệt bên ngoài truyền vào trong phòng khách, làm cho phòng khách cũng náo nhiệt theo.
Người tuyết trong sân tuy không lớn, nhưng lại đầy tâm huyết.
Bánh Gạo Nhỏ còn tìm thấy một cặp kính đen bằng nhựa do cậu làm trong lớp thủ công của nhà trẻ, đeo lên cho người tuyết. Lại dùng đá màu gắn lên mình người tuyết. Bên ngoài tuy lạnh nhưng người Bánh Gạo Nhỏ vẫn đầy mồ hôi. Chơi cùng với ba mẹ thật là vui. Đến khi trở vào phòng khách, cậu vẫn hào hứng thì thầm không ngừng.
Hôm nay Cố Lập Thành và Mục Lam Thục cũng ở đây, bọn họ sẽ cùng bàn bạc chuyện hôn lễ, chuẩn bị thiệp, liên hệ với công ty tiệc cưới và một số việc khác. Chớp mắt, chỉ còn mấy tháng nữa là đến ngày tổ chức hôn lễ rồi. Cố Niệm có chút bối rối, không ngờ thời gian trôi qua nhanh như vậy, bất giác đã đến lúc tổ chức hôn lễ.
Bốn vị trưởng bối bàn bạc chuyện đám cưới vô cùng sôi nổi, Sở Chiêu Dương và Cố Niệm là đương sự nhưng lại chỉ ngồi nghe. Bánh Gạo Nhỏ cảm thấy thật mới lạ nên ngồi bên cạnh ông bà, nghe trưởng bối bàn bạc chi tiết.
Cố Niệm không có việc gì làm nên lấy điện thoại ra xem, phát hiện trên icon wechat có rất nhiều thông báo. Cô liền ấn vào xem, còn nói vói Sở Chiêu Dương một tiếng. Hai người vừa vào wechat, thấy trong group 8864 có người đang nhắc đến họ.
Là Nam Cảnh Hành tag họ, sau đó gửi một đoạn video.
Khóe mắt của Sở Chiêu Dương giật giật, lập tức có dự cảm không tốt. Anh mở video xem, chính là cảnh trong lâu đài băng tối hôm qua, cảnh Sở Chiêu Dương kéo Cố Niệm trượt tuyết. Cố Niệm cũng mở ra xem, nhưng phản ứng đầu tiên của cô là cảm thấy may mắn vì Bánh Gạo Nhỏ không ở trong group.
Sở Chiêu Dương nhìn cảnh tượng trong video, cảm thấy mình thật là ngốc.
Bên dưới cả bọn Hàn Trác Lệ còn cười nhạo vô tình.
Ngụy Chi Khiêm: “Hahahahaha, lão Sở làm gì thế này, nhìn có ngốc không?”
Hàn Trác Lệ: “Bên cạnh toàn là trẻ con được kéo đi, hai người học theo trẻ con hả?”
Nam Cảnh Hành: “Đã lớn thế này rồi, còn học theo trò của trẻ con tiểu học sao?”
Sở Chiêu Dương: “Haha, FA các người dĩ nhiên không cần động não suy nghĩ những chuyện này.”
Ngụy Chi Khiêm: “...”
Hàn Trác Lệ: “...”
Nam Cảnh Hành: “...”
Bọn họ đột nhiên rất nhớ Sở Chiêu Dương trước đây chỉ toàn bấm một dấu chấm câu, không nói nhiều hơn một từ.
***
Làm cô dâu tháng 6 là thoải mái nhất.
Thời tiết tốt, nhiệt độ phù hợp, mặc áo cưới lộng lẫy, không cần phải mặc áo chống lạnh như mùa đông, cũng không cần giống mùa hè, cả người đầy mồ hôi, cứ một chút là phải dặm lại phấn, mặt giống như đang đeo mặt nạ.
Tuy đã đăng ký kết hôn với Sở Chiêu Dương, nhưng trước khi kết hôn một ngày, Cố Niệm còn dẫn Bánh Gạo Nhỏ trở về Cố gia, đợi Sở Chiêu Dương đến đón lần thứ hai.
Dẫn theo Bánh Gạo Nhỏ vì Bánh Gạo Nhỏ cương quyết muốn ở cùng Cố Niệm, không chịu tách khỏi mẹ.