Cố Niệm hơi mơ màng, vô thức trả lời lại, “Anh cũng vậy.”
Sở Chiêu Dương: “...”
Hôn lễ long trọng nhưng lại đơn giản. Hai người cùng nhau thề hẹn, rồi cùng đi vào phòng nghỉ ngơi. Sở Chiêu Dương không cần phải thay đồ nhưng Cố Niệm phải thay bộ lễ phục.
“Anh ra ngoài trước, em cứ từ từ, không cần vội.” Sở Chiêu Dương nói, rồi nghiêng người hôn lên môi cô một cái.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa: “Sở Thiếu, Cố Niệm, chúng tôi có thể vào không?” Tiếng của Thi Tiểu Nhã vang lên ngoài cửa.
Sở Chiêu Dương đành phải quyến luyến buông tay Cố Niệm, xoay người đi mở cửa, nhân tiện ra ngoài hội trường.
Khách mời đã di chuyển đến sảnh tiệc ở lầu hai của lâu đài, tiệc cưới được tổ chức ở đây.
Vừa thoa son xong cho Cố Niệm, tiếng gõ cửa lại vang lên. Trợ lý của Thi Tiểu Nhã đi mở cửa thì thấy một phục vụ của khu nghỉ dưỡng đưa một lá thư vào, nói: “Lúc nãy có vị tiên sinh gửi đến lá thư này, nói là gửi cho Sở phu nhân.”
Trợ lý nhìn lên bảng tên trên ngực của phục vụ đó, ghi nhớ tên của anh ta, sau đó mới trở vào, đưa thư cho Cố Niệm. Cố Niệm cầm lá thư nhưng lòng đầy nghi hoặc, không hiểu là ai lại thần bí như vậy. Lá thư màu đỏ, rất thích hợp với khung cảnh hôn lễ hôm nay. Trên thư không hề có tên người gửi, Cố Niệm đành phải xé ra, bên trong là một tấm thiệp chúc mừng.
Cố Niệm mở ra xem, bên trong chỉ có 2 từ: Chúc mừng.
Bên dưới là một chữ R.
Sắc mặt Cố Niệm thay đổi, lập tức hỏi vị trợ lý kia: “Phục vụ đó đâu?”
“Có vấn đề gì sao?” Thi Tiểu Nhã lập tức hỏi.
Cố Niệm gật đầu, ngoài chữ “R” ở bên dưới thì không còn manh mối gì khác. Nhưng Cố Niệm nghĩ thế nào cũng cảm thấy có liên quan đến tổ chức R.
Cố Niệm không nói gì nhiều, nhưng thái độ chau mày đã nói rõ ràng mọi thứ. Vị trợ lý đó không dám trì hoãn, lập tức chạy đi tìm, nhưng đã không còn thấy bóng dáng của người phục vụ kia.
Trợ lý quay trở lại nói: “Không tìm thấy, nhưng tôi nhớ tên anh ta, người đó tên là Triệu Khả Hiến.”
Thi Tiểu Nhã lập tức giơ ngón cái tán dương: “Làm tốt lắm!”
Cố Niệm lại cúi đầu nhìn vào tấm thiệp, rồi bỏ nó vào trong túi của mình.
“Tiểu Nhã, có thể phiền cô liên lạc với bên khu nghỉ dưỡng, tìm giúp tôi người phục vụ lúc nãy được không?” Cố Niệm nói.
“Không thành vấn đề.” Thi Tiểu Nhã rất thân thuộc đối với quản lý cao cấp của khu nghỉ dưỡng. Cô lập tức gọi điện thoại cho tổng giám đốc của khu nghỉ dưỡng. Nhưng người cô quen lại là cấp quản lý cấp cao, sao có thể nhớ tên một người phục vụ?
Một lúc sau, giám đốc bộ phận khách hàng của khu nghỉ dưỡng trực tiếp tìm đến.
“Sở phu nhân, chào cô, tôi là giám đốc bộ phận khách hàng, Hạ Kiến Thành.”
“Chào ông.” Cố Niệm khách sáo nói, “Tôi muốn tìm một phục vụ ở khu nghỉ dưỡng của các công, tên là Triệu Khả Hiến.”
Giám đốc nhất thời cũng không nhớ ra, liền hỏi: “Cậu ấy làm gì sai, mạo phạm cô sao?
“Không có, ông đừng căng thẳng.” Cố Niệm mỉm cười nói, “Chỉ là có chút chuyện, muốn tìm cậu ấy để xác nhận một chút.”
Sợ giám đốc hiểu lầm, sẽ xảy ra nhiều chuyện phiền phức hơn, Cố Niệm nói: “Trước đó cậu ấy nhận lời nhờ vả của vị khách nào đó, chuyển lời cho tôi nên tôi muốn hỏi rõ một chút.”
“Tôi sẽ cho người đi tìm.” Giám đốc nói, đứng trước mặt Cố Niệm, gọi điện thông báo ra ngoài.