A Phiêu và Thúy Thúy của Yến Đại Bảo, Ngẩn Ngơ và Mặt Trăng của Bộ Tiểu Bát, bốn con gà chen chúc trong một cái chuồng gà nhỏ.
Bộ Tiểu Bát chạy đi ôm Ngẩn Ngơ. Tên con gà này đặt rất chính xác, trông nó hơi ngáo ngơ, lúc đi còn hơi xiêu vẹo, ban đầu cũng là vì nó đi xiêu vẹo cho nên mới bị Bộ Tiểu Bát bắt được. “Chị, chị xem liệu Ngẩn Ngơ có đẻ trứng được không?” Bộ Tiểu Bát ôm Ngẩn Ngơ hỏi. Cung Ngũ chép miệng, “Tiểu Bát à, mặc dù Ngẩn Ngơ vừa gầy vừa xấu, nhưng nhìn lông trên người nó giống như gà trống, có lẽ sẽ không để được trưng đâu.” Cung Ngôn tình nín cười, anh sờ đầu Ngẩn Ngơ: “Tiểu Bát nuôi gà làm thú cưng hả? Hay đấy.” Bộ Tiểu Bát bị đau lòng chuyện Ngẩn Ngơ không thể đẻ trứng, “Em còn muốn nó đẻ nhiều trứng giành vinh quang nữa, như vậy mẹ sẽ không đuổi nó đi. Chị, Mặt Trăng có thể đẻ trứng không?” Cung Ngũ nhìn Mặt Trăng, nói: “Mặt Trăng là gà mái, chắc là có thể” Bộ Tiểu Bát rất thất vọng, nên tìm hai con gà có thể đẻ trứng mới đúng.
Nhìn hai con gà của chị Đại Bảo, hình như gà của chị Đại Bảo đẹp hơn, “Chị, gà của chị Đại Bảo có thể đẻ trứng không?”
Cung Ngũ nhìn hai con gà của Yến Đại Bảo, nói: “Hai con gà của cậu ấy đều là gà trống, không đẻ trứng được.” Tâm trạng Bộ Tiểu Bát lập tức tốt hẳn lên, hóa ra gà của chị Đại Bảo chỉ đẹp thôi, không thể đẻ trứng! Trong nhà nhốn nháo khoảng ba ngày, Cung Ngũ đột nhiên nhớ ra từ lúc mẹ cô bắt đầu sinh Bộ Tiểu Cửu đến bây giờ, cô bận đến nỗi chưa hề cầm điện thoại của mình, lúc đến bệnh viện ném điện thoại ở nhà không hề xem đến. Nguyên nhân chủ yếu nhất là cô sợ mình không nhịn được lại gửi tin nhắn cho Công tước đại nhân. Mặc dù để ngay ở tủ đầu giường bên cạnh, cô giơ tay là có thể lấy được, nhưng buổi tối cô thà xem tivi chứ không sờ đến nó. Bây giờ Tiểu Cửu ra đời rồi, tất cả đều rất thuận lợi, cần phải báo tin bình an. Cô về phòng ngủ của mình, cầm điện thoại lên, điện thoại hiển thị có một tin nhắn chưa đọc của Công tước đại nhân. Tim Cung Ngũ nhảy lên, đột nhiên hối hận mấy ngày này mình cố ý trốn tránh, hóa ra anh Tiểu Bảo nhắn tin cho cô rồi! Cảm giác hạnh phúc tràn ra từ đáy lòng đó khiến cô khó mà dùng ngôn ngữ để hình dung được.
Cô chậm rãi gõ bàn phím, soạn tin: Anh Tiểu Bảo, em cũng thế, em rất nhớ anh Tiểu Bảo. Em chịu đựng không đi tìm anh, em sợ em đi rồi, em sẽ ì ra bên cạnh anh, anh đuổi em em cũng không đi, như vậy sẽ không tốt, anh nhất định rất khó xử. Em biết anh Tiểu Bảo thích em như vậy, em ở bên cạnh anh, nhất định anh sẽ bị ảnh hưởng. Cho nên em không đi, em đợi anh Tiểu Bảo đến tìm em, em biết anh nhất định sẽ quay về tìm em.]
Cô soạn xong, lưu lại, để ở phần tin nháp.
Trong mắt cô ngấn lệ, mỉm cười, soạn tiếp tin thứ hai ở phần tin nháp: [Anh Tiểu Bảo, hôm nay Tiểu Cửu ra đời rồi, là một nhóc mập rất khỏe mạnh. À, đúng rồi, Tiểu Cửu là em trai. Có phải anh không quen chúng ta lại có thêm một em trai nhỏ như vậy không? Nếu như anh Tiểu Bảo cố gắng một chút, nói không chừng con của chúng ta cũng lớn như Tiểu Cửu rồi. Tiểu Bát rất đau lòng, bởi vì nó muốn có em gái gần một năm rồi, cuối cùng mẹ lại sinh ra em trai, hại nó mua búp bê rồi chỉ có thể tặng cho nhà đối diện sinh con gái ở bệnh viện, đáng yêu nhỉ?]
Soạn xong, cô lại lưu vào, để tin nhắn yên tĩnh nằm ở mục tin nháp. Anh nói với cô, sức ảnh hưởng của cô đối với anh lớn như vậy, cho nên, bắt đầu từ hôm nay, có thật sự không thể để mình quấy rầy anh nữa. Cô tin, nếu như anh có một chút thời gian rảnh, nhất định anh sẽ nói cho cô biết, nếu như anh không có tin tức, nhất định là vì anh thật sự quá bận rộn.
Cung Ngũ mở tin nhắn của Công tước đại nhân ra, xem hết lần này đến lần khác, đột nhiên cảm thấy bây giờ cho dù làm gì mình cũng đều tràn đầy lòng tin.
Sau ba ngày về nhà, cuối cùng Yến Đại Bảo đã đón được A Phiêu và Thủy Thúy nuôi nhờ ở chuồng gà của Bộ Tiểu Bát về. Cô vui vẻ xách một cái lồng thú cưng trong tay, nhét hai con gà vào, hết sức phấn khởi nói: “Mami cho tớ mang gà lên tầng thượng rối, ba nói tìm người xây một cái nhà nhỏ cho tớ, như vậy bọn nó ở trên tầng thượng cũng sẽ không bị dính mưa.”
Cung Ngũ gật đầu: “Chúc mừng Yến Đại Bảo.” Yến Đại Bảo đi qua, vỗ lên vai Cung Ngũ, “Tiểu Ngũ, tớ cảm thấy vẫn là cậu thông minh nhất. Cậu xem, tớ làm theo cậu nói, mami đồng ý ngay. Lúc tớ nói chuyện với mami, ba tớ ở ngay bên cạnh, tớ còn đặc biệt dẫn cả anh Bánh Bao qua, sau đó mami đã đồng ý.”
Cung Ngũ hài lòng: “Vẫn là Yến Đại Bảo thông minh, còn biết đưa cả anh Lý đến, như vậy càng đảm bảo hơn.”
“Anh Bánh Bao nói về anh ấy sẽ xây một cái chuồng gà thật to ở nhà, có thể nuôi rất nhiều gà, chúng tớ có thể ăn trứng gà hàng ngày.” Yến Đại Bảo rất hài lòng, “Anh Bánh Bao còn nói, đến lúc đó chúng tớ còn có thể nuôi vịt, ăn trứng vịt.”
Đang nói chuyện, điện thoại hai hôm nay Cung Ngũ lại mang theo người đột nhiên vang lên, cô móc ra nhìn, nói với Yến Đại Bảo: “Là điện thoại của Tần Tiểu Ngư.” Yến Đại Bảo trợn mắt: “Không phải là cậu ấy đi nuôi gà rồi sao? Làm sao thế?” Cung Ngũ: “Tớ cũng không biết, để tớ hỏi xem.” Cô nhận điện thoại: “Alo?” “Tiểu Ngũ” Giọng Tần Tiểu Ngư vang dội như bị chó đuổi, “Cậu trộm A Phiêu, Thúy Thúy, Ngẩn Ngơ, còn Mặt Trăng của tớ đi đâu rồi? Trả cho tớ đây!” Cung Ngũ ngẩn ra: “Đến cái này chú Út cũng nói với cậu à?” Tần Tiểu Ngư vừa nói, vừa tức giận khóc hu hu: “Không có ai nói, tớ vừa qua đã phát hiện trừ Nhóc Con bị các cậu ăn ra thì không thấy A Phiêu, Thúy Thúy, Ngẩn Ngơ và Mặt Trăng đâu nữa. Tớ hỏi bọn họ là chuyện gì, bọn họ nói cậu từng đến đây... Cậu bắt nạt người khác quá rồi đấy! Cậu cướp bốn con gà của tớ... A Phiếu của tớ...”
Cung Ngũ: “Tần Tiểu Ngư, gà đó là chú Út cho tớ, hơn nữa cũng không phải là tớ lấy gà, Yến Đại Bảo lấy hai con, Tiểu Bát lấy hai con, không liên quan đến tớ, cậu tìm bọn họ mà đòi, Alo alo, tín hiệu không tốt... cậu nói cái gì... alo, tới thật sự không nghe thấy gì cả! Alo alo alo...” Cô vội vàng cúp máy. Cung Ngũ làm mặt quỷ với Yến Đại Bảo: “Tần Tiểu Ngư đòi tớ gà.”
Yến Đại Bảo lập tức cười, vội vàng xách lồng gà về nhà, “Mấy ngày nay tớ sẽ không nghe điện thoại của Tần Tiểu Ngư!”
tieuthu_tienxuTruyện hay, mình thấy rất thực tế. Ít truyện khai thác nhân vật kiểu thực dụng như vậy. Văn phong logic chặt chẽ, nhiều đoạn cười rơi răng luôn. Đáng để cày. - sent 2023-08-03 23:11:42
autumn88Ựa hai cha con yến hồi làm tui thấy khó chịu xỉu - sent 2023-05-19 20:12:40
autumn88Nữ chính có trưởng thành k z? Tính tình vô tâm vô phế thực sự - sent 2023-05-18 17:12:23
Hằng NiKết thúc hơi bị lãng xẹt nha - sent 2023-01-26 15:20:35
Châu DiệpTừ c 500 trở đi mất xen kẻ rất nhiều c, đọc rất khó chịu kiểm tra dùm AD ưi - sent 2023-01-03 10:54:04