“Tôi...”
Trương Nhất Ngải vừa định phản bác, Hà Giai Ngọc nhanh tay lẹ mắt lập tức cướp lời cô ta, chỉ vào mặt cô ta nói: “Đừng nói là cô chưa nói lời như vậy, lúc cô mắng cả thao trường đều nghe thấy! Tất cả mọi người ở đây đều là nhân chứng!”
“Tôi...”
An Viễn Đạo thấy Trương Nhất Ngải ấp úng, biết ngay chuyện này là thật
Anh ta nhìn Hoắc Hoành ở bên cạnh thì chỉ thấy Hoắc Hoành lạnh lùng, không có biểu tình gì
An Viễn Đạo suy nghĩ một lát, lúc này mới gọi, “Trương Nhất Ngải!” “Có!” Lòng Trương Nhất Ngải trầm xuống
“Nhục mạ chiến hữu, khiêu khích gây chuyện, phạt 20km! Lập tức thực hiện!”
20km?
Không phải là cô ta mắng trước, đánh nhau..
đánh nhau cũng là bọn họ khiêu khích trước, huống hồ đây là chuyện giữa hai lớp, dựa vào cái gì chỉ phạt một mình cô ta?
Thế này không công bằng! “Sĩ quan huấn luyện, em không...” “30km! Nếu như vẫn muốn lên tiếng thì 40km!”
Trương Nhất Ngải tức giận nhìn mấy người Hà Giai Ngọc, cuối cùng không cam lòng chạy quanh thao trường
Giải quyết xong, An Viễn Đạo lại hô to một tiếng, “Tập hợp!” Tất cả mọi người lớp 1 lập tức về hàng
Còn lớp 6 thì nhìn chính trị viên nhà mình
Ngay từ đầu chính trị viên đã không nói một câu, vẻ mặt thì hờ hững, không biết đây có phải là yên lặng trước bão táp trong truyền thuyết không
Tối hôm qua bọn họ đã thấy thủ đoạn của chính trị viên rồi, chỉ là tranh chấp đùn đẩy giữa con gái mà thôi mà đã bị phạt giam nửa tháng
Hôm nay bọn họ lại đánh nhau thật, liệu có bị giam hai tháng không? Nghĩ tới đây, bọn họ cảm thấy da đầu tê dại
Sau một lúc lâu, cuối cùng Hoắc Hoành cũng lên tiếng, chỉ có điều không phải với tất cả mọi người lớp 6, mà là với mấy người phạt chạy suốt một đêm kia: “Chạy cả một đêm vì Nhiếp Nhiên, có đáng không?”